Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 646: Ta chê bẩn a

Cập nhật lúc: 2025-12-22 07:12:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tiêu Cảnh Hoài hừ nhẹ, thèm để ý tới nàng nữa, nhấc chân bỏ .

 

Hắn càng nghĩ càng giận, càng giận càng hận!

 

Thẩm Lương Vi, nàng thật sự là lãnh khốc vô tình đến cực điểm!

 

Nàng nếu còn vương vấn chút tình cảm nào với , thì tuyệt đối sẽ chuyện .

 

Hắn dám khẳng định, nàng nhất định nhận chuỗi hạt đó là của ai, nàng chính là cố ý!

 

Trong phủ Chiến Vương, bọn họ , Tiêu Cảnh Dụ liền hất tấm chăn mỏng đắp chân , nhảy xuống giường, đợi Thẩm Lương Vi kịp phản ứng, ôm chầm lấy nàng, cúi đầu liên tục hôn.

 

Thẩm Lương Vi ôm ấp quậy phá một hồi, mới giãy , mặt đỏ bừng, ánh mắt long lanh, dù tính tình nàng đến mấy cũng chút nổi nóng, “Vương gia, ngài thể yên tĩnh chút ?”

 

Giai nhân trong n.g.ự.c lúc vui lúc giận, từng tấc khuôn mặt đều mê như thế, Tiêu Cảnh Dụ mới chịu yên , ôm nàng dường như còn chút nũng: “Bổn vương thật sự quá khổ sở! Ứng phó với tên ch.ó má đó quá khổ sở! Vi Nhi, nàng cho bổn vương ôm một cái thật chặt ?”

 

Thẩm Lương Vi dở dở , thế mà nảy sinh vài phần nỡ, nửa đẩy nửa đưa cũng gì.

 

Nam nữ trẻ tuổi mới yêu, đang lúc tình nồng ý đượm, tình cảm dâng trào thì còn nhiều cố kỵ như thế?

 

Hai nhất thời đều chút kìm lòng , mật âu yếm hồi lâu, Tiêu Cảnh Dụ giơ tay chỉnh mái tóc rối của trong lòng do chính vò nát, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, ôn nhu hỏi: “Thẩm Lương Dung bắt nạt nàng ?”

 

Thẩm Lương Vi khẽ thành tiếng, nghiêng đầu mỉm : “Vương gia hỏi xem Tình Nhu quận chúa bắt nạt ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-646-ta-che-ban-a.html.]

Tiêu Cảnh Dụ nhạt, vẻ mặt đầy khinh thường: “Nàng dám . Hôm qua Phục Hoàng hậu chắc chắn cho nàng nếm mùi đau khổ , loại như nàng , chỉ bắt nạt kẻ yếu thôi.”

 

Thẩm Lương Vi xong nhịn bật .

 

“Đây là phủ Chiến Vương mà, Thẩm Lương Dung nịnh nọt bợ đỡ còn kịp, dám bắt nạt chứ?”

 

Tiêu Cảnh Dụ bật : “Cũng , điều, tâm tư nọ thâm trầm, ngoài sáng dám, trong tối chắc. Ở phủ Chiến Vương của bổn vương, bất luận là ngoài sáng trong tối, bổn vương đều cho phép!”

 

Cho dù lời nàng ngoài mặt vẻ lý nhưng thực tế đáng đ.á.n.h đòn, mà đ.á.n.h nàng tìm lý do hợp lý, cũng cho phép.

 

hiện giờ với cái “trạng thái” của , vui cũng chẳng cần che giấu, cứ trực tiếp đ.á.n.h tiếng với Tiêu Cảnh Hoài là , Tiêu Cảnh Hoài cũng dám .

 

Thẩm Lương Vi chớp chớp mắt, cho chút tâm tư mờ ám của Thẩm Lương Dung và tình cảnh nàng chặn họng đến mức nên lời, chỉ mỉm : “Nàng ngược tặng một món đồ, là một chuỗi hạt gỗ t.ử đàn lá nhỏ trụ trì chùa Đại Giác khai quang mười mấy năm . Ta thật sự ngờ đấy, nàng thế mà món đồ quý giá như , thế mà nỡ tặng cho .”

 

Tiêu Cảnh Dụ quả nhiên chuỗi hạt , xong lời sắc mặt khó coi cực kỳ, “Chuỗi hạt ?”

 

Thẩm Lương Vi mím môi , sóng mắt lưu chuyển, chút do dự : “Ta đồ của nàng chứ? Ta chê bẩn a! Cho nên giơ tay ném luôn xuống hồ !”

 

Tiêu Cảnh Dụ: “......”

 

Tiêu Cảnh Dụ ha hả, vô cùng sảng khoái, hôn nàng một cái thật mạnh, liên tục gật đầu tán đồng vô cùng, “ đúng, chẳng là bẩn ! Bẩn thấu! Ném lắm!”

 

Lại : “Chẳng chỉ là chuỗi hạt thôi ? Ở mà chẳng tìm cái hơn? Hôm nào bổn vương tìm một chuỗi hơn tặng cho Vi Nhi.”

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Thẩm Lương Vi : “Chỉ cần là Vương gia tặng, bất kể thế nào đều là nhất.”

 

 

Loading...