Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 657: Dù sao cũng chỉ có một ngày như vậy
Cập nhật lúc: 2025-12-22 07:12:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng thượng ban hôn, Thẩm gia một môn quyền cao chức trọng, sắp sửa thêm một vị Chiến Vương phi, khách khứa đến chúc mừng đông như trẩy hội, gần như đạp nát ngạch cửa.
Thẩm gia ngày thường kín tiếng, Thẩm đại nhân bè phái, cũng hiếm khi dịp nào để tặng quà cho Thẩm gia. Lần cơ hội như , ai mà nỡ bỏ lỡ?
Hoàng thượng ban hôn, Thẩm lão thái thái cùng nhị phòng, tam phòng bên dù gan to bằng trời cũng dám gây chuyện trong ngày hôn lễ hôm nay. Ngược , cả đại gia đình bên đó kéo đến đông đủ.
Nói là giúp đỡ tiếp đón khách khứa, kỳ thực chính là bản họ hận thể nhân cơ hội kết giao thêm nhiều mối quan hệ.
Vợ chồng Thẩm đại lão gia trong lòng rõ mồn một, nhưng dù cũng là một nhà, chuyện vui thế thể ngăn cản đến cửa .
Dù cũng chỉ một ngày như , đành mắt nhắm mắt mở cho qua.
Thế nhưng, Thẩm lão thái thái cùng nhị phòng, tam phòng bản mặt dày mày dạn đến, hơn nữa còn cảm thấy danh chính ngôn thuận —— đều là nhà họ Thẩm, đều là huyết mạch nhà họ Thẩm!
Ánh Trăng Dẫn Lối
mà, đến chuyện khác, chỉ xét về nhân phẩm, những hành động của họ trong những năm qua đủ khiến khinh thường, chế giễu, coi rẻ, căn bản chẳng ai thèm để mắt tới họ.
Chưa kể đại phòng đối với họ cũng chỉ là xã giao giữ thể diện, căn bản từng thực sự tha thứ cho họ, chỉ là duy trì sự khách sáo bề ngoài mà thôi.
Như , kẻ ngốc cũng nên chọn bên nào —— ai thiết với họ để chọc giận đại phòng chứ?
Nhóm Thẩm lão thái thái ban đầu còn tươi chào đón, nhiệt tình chào hỏi khách khứa, cứ như thể là một trong những chủ nhân .
nhanh, họ liền nhận sự xa cách và đối phó của , căn bản chẳng ai thiết với họ.
Đừng là trò chuyện vui vẻ, ngay cả đến mặt Thẩm lão thái thái cũng chỉ là chào hỏi một câu . Đối với hai cặp vợ chồng , thậm chí ngay cả chào hỏi cũng miễn.
Thậm chí còn từ xa thấy giả vờ như thấy, cứ thế tránh .
Điều khác xa với tưởng tượng của họ khi đến.
Thẩm lão thái thái vốn tưởng rằng dù là diễn cho ngoài xem, hôm nay vợ chồng Thẩm đại phu nhân cũng cung kính bà lên như lão thái quân, chúng tinh phùng nguyệt.
Ai ngờ qua loa lạnh nhạt như , bà căn bản cảm nhận bất kỳ sự tôn trọng nào!
Thẩm nhị phu nhân, Thẩm tam phu nhân so với bà còn thê t.h.ả.m hơn một chút.
Mẹ chồng nàng dâu ba bực bội vô cùng, sắc mặt u ám, ngay cả nụ cũng duy trì nổi.
Bởi , rơi mắt các tân khách, càng thêm coi thường, khinh bỉ, xem nhẹ.
Thầm nghĩ đây đến giúp đỡ nhà? Đây là đến đòi nợ thì ?
Ngày đại hỷ của , bày cái bộ mặt như thế trong tiệc cưới? Chuyện ... Đại phòng nhà họ Thẩm thật thê t.h.ả.m a...
Cũng may đây là Hoàng thượng ban hôn, Thẩm lão thái thái ít nhiều chút thiên vị Thẩm Hoằng Tuân, gây chuyện, cũng cho phép hai con dâu loạn, nếu , chỉ sợ càng thêm khó coi...
Thẩm Lương Nguyệt cũng đến, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, trầm mặc. Nhìn qua ngược vài phần dáng vẻ khuê tú nuôi dưỡng trong chốn khuê phòng.
Thẩm Lương Vi cảm nhận ánh mắt mang theo hận ý nồng đậm của nàng ngay khi nàng bước phủ.
Không cần nghĩ cũng , nhất định vẫn là vì Tiêu Cảnh Dụ.
Thẩm Lương Vi chỉ liếc nàng một cái thèm để ý nữa.
Nếu nàng cứ khăng khăng cho rằng là cướp Tiêu Cảnh Dụ, thì cứ tùy nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-657-du-sao-cung-chi-co-mot-ngay-nhu-vay.html.]
Hoặc là, bản lĩnh, nàng cứ cướp .
Dù nhiều hơn nữa nàng cũng sẽ .
Thẩm Lương Vi bận rộn tiếp đón các tiểu thư theo các vị phu nhân đến dự tiệc, rảnh để ý đến nàng .
hương 658: Có những đôi khi đáng đời
Ai ngờ khi khai tiệc, khi các vị khách khứa bắt đầu chỗ, Thẩm Lương Hân bỗng nhiên sợ sệt chạy tới với Thẩm Lương Vi: “Nhị tỷ tỷ, tam tỷ tỷ... tỷ chuyện với tỷ, vài câu hỏi tỷ, xin tỷ cùng qua đó một chuyến...”
Trên thực tế, lời của Thẩm Lương Nguyệt khách sáo như , là giọng điệu lệnh, hất hàm sai khiến.
Trong mắt nàng , Thẩm Lương Vi cướp nhân duyên , cướp nàng thích, thì nên cảm thấy áy náy và chột với nàng , nàng dựa mà khách sáo?
Hơn nữa, nàng gọi thì Thẩm Lương Vi bắt buộc đến!
Thẩm Lương Vi hỏi Thẩm Lương Nguyệt lấy cái mặt mũi lớn như ? Dựa mà nàng bảo thì đó? Còn học đòi sai bảo khác nữa chứ.
“Ta sẽ qua đó,” Thẩm Lương Vi mỉm với Thẩm Lương Hân: “Muội với nàng , tìm chuyện thì đến Lăng Tiêu viện, ở Lăng Tiêu viện đợi nàng .”
“Nhị tỷ tỷ...” Thẩm Lương Hân liền lập tức nắm lấy tay áo Thẩm Lương Vi, khuôn mặt nhỏ gầy gò lộ vẻ sợ hãi, nước mắt lưng tròng, đáng thương vô cùng : “Cầu xin tỷ, tam tỷ tỷ đang ở trong hoa viên, tỷ... tỷ với một chút thôi, chỉ một chút thôi. Nếu... nếu mời tỷ qua đó, tỷ ... tỷ sẽ mắng hu hu...”
“Tứ ,” Đôi mắt Thẩm Lương Vi lạnh như băng, lạnh lùng chằm chằm Thẩm Lương Hân : “Hôm nay là ngày đại hỷ tam ca ca cưới tam tẩu tẩu, nếu còn nữa, đừng trách sai đưa rời khỏi đây .”
Vẻ mặt nhu nhược đáng thương mặt Thẩm Lương Hân đột ngột tắt ngấm, tầng nước trong mắt cũng nên ngưng tụ thành lệ lăn xuống .
Nàng sợ hãi Thẩm Lương Vi, dám nữa, nhưng vẫn cầu xin: “Nhị tỷ tỷ, cầu xin tỷ, theo mà...”
Thẩm Lương Vi cô bé gầy yếu nhỏ bé như thể một cơn gió cũng thể thổi bay , bỗng nhiên cảm thấy dấy lên nổi nửa điểm đồng cảm.
Có những , thực đôi khi đáng đời.
Nàng mỉm ôn hòa nhưng quả quyết: “Ta .”
Thẩm Lương Hân: “......”
“Vi Nhi!” Lư Tú Tuần bỗng nhiên tới, kéo tay Thẩm Lương Vi : “Sao còn ở đây? Đi, mau chỗ thôi! Muội là chủ nhà cũng thể lười biếng nha, thế nào cũng tiếp khách mới .”
Thẩm Lương Hân thấy tới, sắc mặt biến đổi, cúi gằm mặt xuống dám để thấy lệ ý trong mắt .
Thẩm Lương Vi Lư Tú Tuần nhất định là thấy Thẩm Lương Hân quấn lấy nên cố ý qua giải vây, lập tức , gật đầu “Ừ” một tiếng, với Thẩm Lương Hân: “Tứ ngoan, mau tìm tứ thẩm, cùng , chuyện gì lát nữa hãy .”
Thẩm Lương Hân hết cách, đành trơ mắt Thẩm Lương Vi Lư Tú Tuần kéo .
Nàng thể căng da đầu tìm Thẩm Lương Nguyệt báo cáo.
Thẩm Lương Nguyệt chỉ thấy một nàng , căn bản thấy bóng dáng Thẩm Lương Vi , tức khắc nổi giận, giơ tay định tát nàng một cái.
Chuyện Thẩm Lương Vi và Tiêu Cảnh Dụ đính hôn vẫn là cái gai mắc trong lòng nàng . Ngày qua ngày, cảm giác tức giận ghen ghét chẳng những biến mất mà ngược càng ngày càng nghiêm trọng, như giòi trong xương bám lấy nàng , khiến nàng một ngày yên , tính tình cũng trở nên ngày càng cực đoan và thất thường.
Đối với đứa em gái đáng một xu như Thẩm Lương Hân, nàng căn bản coi gì.
Em ruột thì ? Lúc nàng trút giận thì vẫn đ.á.n.h như thường.
Thẩm Lương Hân sợ tới mức rụt cổ nhắm mắt lùi phía né tránh ——