Phụ  phất tay, bảo chúng  lui .
Ra đến cửa,  liền : "Ta   , nhà họ Tô là một nơi ăn thịt , nếu tỷ   gả,  sẽ cầu xin cha!"
"Xin gì chứ,  nãy ngươi  xin ."
Lưu Cẩm Châu  mạnh miệng, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lùng của , dần dần mất tự tin, chắc  cũng nhận , phủ Thái Sư   bao giờ như  tưởng.
Khi  nghĩ rằng   nhụt chí và  lưng , Lưu Cẩm Châu  gọi   nữa.
Ta thấy  nắm chặt tay, như  quyết định  lớn,   với ánh mắt kiên định, : "Nếu tỷ  rời khỏi đây,  sẽ giúp tỷ!"
Ta  ngờ Lưu Cẩm Châu   lương tâm như , im lặng một lúc,   với  sự thật: "Lưu Cẩm Châu, ngươi   khả năng đó, hơn nữa..."
Ta  về phía Lưu Quảng Chi đang   với ánh mắt u ám từ cửa sổ phía : "Ngươi nghĩ rằng   của , chỉ cần chút lợi ích là  thể trở thành kẻ thù  ."
"Ngươi  dũng khí đối đầu với tất cả ?"
Ta  Lưu Cẩm Châu  đáng tin, cũng  mong đợi gì từ ,  khi  xong, lướt qua khuôn mặt tái nhợt của ,  thẳng  ngoài.
13.
Chiều hôm đó là Liên Nhi  Dung Nhi  ngoài mua sắm, qua nhiều  chuyển tiếp mang về thư của Tiêu đại công tử. 
Trong thư    chuyển biến, bây giờ   lúc gặp mặt, bảo  nhất định  tham dự buổi yến tiệc trong cung vài ngày tới.
Ta dù   lý do, cũng   tin trong cung  yến tiệc, nhưng từ lúc nhận  tin,  và các nha   bắt đầu chuẩn , dùng một phần tiền từ việc bán bùn để kết nối  quan hệ trong phủ.
Qua vài ngày, trong cung quả nhiên  tin tức.
Liên Nhi   ngóng, hóa  do mấy tháng nay trời nắng nóng  dứt, vùng Hoàng Châu hạn hán càng nghiêm trọng, giờ đây khắp nơi giá cả tăng cao, chỉ  kinh thành tạm thời duy trì  nguồn cung, các nơi khác dân chúng c.h.ế.t đói c.h.ế.t khát nhiều vô kể. Tiêu Thành Nghiệp  đường  của , sớm hơn  trong kinh một bước nhận  tin tức, nên bảo  chuẩn  sớm.
Thánh thượng  hạ chiếu chỉ tạ tội, trong đại điện  thư của tri phủ Hoàng Châu thì rơi lệ.
Còn trong cung nương nương cũng chuẩn  tổ chức một buổi yến tiệc,  chuyện sắp xảy    đều hiểu rõ.
Ngay cả Thánh thượng cũng sẽ đích  đến Thượng Thanh Đài cầu mưa, chúng  là con gái của các quan ,  dân chúng nuôi dưỡng, đương nhiên cũng  theo nương nương trong cung đến chùa Tây Lăng cầu phúc cho quốc gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-truong-nu-mac-ke-roi/chuong-13.html.]
Đây vốn là việc chúng   , nhưng  nhiều   , nghĩ cách tránh buổi yến tiệc .
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Chỉ vì    ít nhất  ở  chùa Tây Lăng hai năm.
Hai năm, đối với những cô nương  lấy chồng mà ,   thời gian ngắn.
Lỡ lãng phí tuổi xuân, trở về, dù  tiếng  cũng khó mà bàn chuyện hôn nhân.
Huống chi Thánh thượng và nương nương nhân từ, nhiều lắm là cảnh cáo nhẹ,  trách phạt nặng.
Sau khi định  ý , trong một đêm, nửa kinh thành các quý nữ đều đồng loạt nhiễm bệnh nặng.
Ngay cả Lưu Uyển Tình ngày ngày  ngoài cũng vội vã  ngã đau chân, đóng cửa viện dưỡng thương.
Phụ  đối với  cũng  ý , gọi  đến dặn  những ngày  ở nhà,   ngoài.
Ta tựa bên giường lặng , trong lòng nghĩ nếu là vài năm , phụ  sợ  nhanh  đẩy   để phủ Thái Sư  tiếng .
Dù  trong mắt ông ,  chỉ là công cụ,   ,   quan tâm    hao mòn tuổi xuân  ?!
Cũng nhờ phụ   để ý như thế, dù sai  canh giữ viện của , nhưng trong ngày yến tiệc ở cung,  vẫn tìm  cơ hội chạy  ngoài.
Ta định  thẳng đến phòng mẫu , nhưng  ngờ Lưu Quảng Chi   canh  cửa.
Hắn ngay lập tức nhận   đang mặc đồ của Liên Nhi, kéo  mạnh sang một bên, cảnh cáo với ánh mắt âm hiểm: "Lưu Vân Ngọc, đây là  mệnh của ngươi,  nhất là ngoan ngoãn chấp nhận, đừng nghĩ đến việc giở trò gì."
Ta hất tay   khỏi cổ tay,  vòng vo,  thẳng: "Lưu Quảng Chi, ngươi  trong ba  con trai của phụ , ngươi là  ít  coi trọng nhất. Vì  ngươi  nhận tiền từ nhà họ Hứa,  dùng tiền đó để tạo dựng tiền đồ cho , khiến phụ    nhận  giá trị của ngươi."
"Sau đó thì ?" Lưu Quảng Chi mắt tối ,  chằm chằm  : "Ngươi   báo cáo với phụ ,  định lấy chuyện  để đe dọa ?"
Ta xoa cổ tay đỏ lên, nhíu mày  : "Ta  nhắc ngươi, nếu  thực sự gả  Tô gia,   quan hệ  thiết với Tô gia chỉ  phụ  và Hoài Quang. Đến lúc đó, ngươi sẽ thực sự  còn chút cơ hội nào."
Lưu Quảng Chi trầm mặc, nhíu mày suy nghĩ kỹ lưỡng, rõ ràng là  tiếp thu lời  .
Vì ,  tiếp tục: "Từ khi ngươi bắt đầu học, ngoài việc học với thầy, ngươi  nuôi dạy bên cạnh . Ta là  thầy đầu tiên của ngươi, khi  quản lý nhà cửa,  dạy ngươi cách cân bằng  thứ, thu hút lòng . Ngươi  dùng những bài học đó để kéo bè kết đảng ở trường, hễ ai giỏi hơn    hợp tác với ngươi, ngươi sẽ dẫn theo tay chân của  để bắt nạt và chèn ép họ."
Nói đến đây,  nở nụ  châm biếm: "Những năm qua, những chuyện ngươi gây   là    xin   ngươi. Ta  rõ ngươi là  như thế nào, ngươi  chịu  ai giỏi hơn ngươi, ngươi sẽ   thấy Lưu Hoài Quang dựa  Tô gia để  vững trong phủ Thái Sư."
Nghe đến đây, Lưu Quảng Chi đột nhiên ngẩng đầu lên,    thấu tâm tư, ánh mắt  dần dần hiện lên sự hung ác.