Khi phụ  về đến Thanh Châu,  chạm trán với những dân chạy nạn từ Hoàng Châu. Họ căm thù ông  đến tận xương tuỷ, hận  thể uống m.á.u ăn thịt ông .
Phụ   đ.á.n.h hội đồng, trong lúc nguy cấp, đứa con trai mà ông  hãnh diện bỏ rơi ông , tự  trốn .
Khi trở về nhà, ông   bệnh nặng.
Dù , ngày nào cũng   đến c.h.ử.i bới, xông  nhà chỉ  mặt ông  mà mắng chửi.
Phụ  cả đời giữ thể diện,  từng nghĩ rằng cuối đời    kết cục như ,  đến nửa năm  qua đời.
Có lẽ đến c.h.ế.t, ông vẫn  , lý do thánh thượng điều tra ông , là vì ngài   thấy những nông dân  chiếm đoạt ruộng đất c.h.ử.i bới Lưu trư và Tô cẩu khi tuần du ngoại thành.
Quan phụ mẫu do thánh thượng trực tiếp bổ nhiệm   dân chúng coi khinh  bằng lợn chó, thánh thượng cảnh giác,  đó điều tra phủ Tể tướng và phủ Thái sư.
Phụ  từng  với  rằng danh tiếng  thể đoạt mạng , nhưng  đó ông  , chỉ cần quyền thế đủ mạnh, danh tiếng  là gì cả.
Cuối cùng phụ   quên mất những gì  từng .
Điều mỉa mai nhất là,  khi ông qua đời, cuộc sống của mẫu    hơn.
Trong nhà chỉ còn một  Liễu Hoài Quang vô dụng cần lo liệu,   còn bà  chồng suốt ngày c.h.ử.i bới.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Khi mẫu  dùng hầu hết  tiền  việc chăm sóc bản , bà mới nhận  tiền bạc thực  đủ dùng, quản gia cũng  khó như bà tưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-truong-nu-mac-ke-roi/chuong-23.html.]
Hai năm ,  và Tiêu Thành Nghiệp sinh hạ trưởng tử tên là Tiêu Tầm, mẫu   tin,  gửi một ít đặc sản từ Thanh Châu đến để chúc mừng. Tiêu Tông  đầu  thúc thúc,  thích đứa trẻ, tìm khắp nơi những món đồ mới lạ để  đồ chơi cho nó.
Năm năm , Tiêu Thành Nghiệp gửi con cho  chồng, dẫn   du ngoạn khắp nơi.
Khi  ngang qua Thanh Châu, mẫu   đến   từ xa. Bà thấy  mặc bộ y phục rực rỡ, tay bóp chặt tấm khăn ở eo, mãi mà  dám bước lên.
Tiêu Thành Nghiệp  đưa tiền cho bà, nhưng bà từ chối.
Chỉ  Liễu Hoài Quang  bên cạnh  chằm chằm, hận  thể lao lên cướp. Giờ đây   vẫn là kẻ vô dụng, chỉ là từ một kẻ vô dụng  tiếng giờ trở thành một kẻ vô dụng bần hàn.
Liễu Hoài Quang  vẻ như  cùng quẫn, nhưng khi thấy hai hàng xe ngựa hộ tống phía   và Tiêu Thành Nghiệp, cuối cùng cũng  dám  gì.
Khi trở về kinh thành, bạn cũ của Tiêu Thành Nghiệp đến tìm  uống rượu, trong bữa tiệc,  bạn đó trêu ,   sợ vợ, như  là  đúng quy củ, nhất quyết tặng cho  hai phòng  thất xinh .
Ta liếc  , Tiêu Thành Nghiệp lập tức cứng đờ. Khi  đặt chén rượu xuống bàn,  liền nhảy dựng lên, lớn tiếng thanh minh rằng  ,   ,     thêm ba đồng cũng đều nộp cho nương tử,  gì  tiền để tìm  thất xinh .
Người bạn của  thấy   còn cứu  nữa, uống vài chén  liền chạy .
Tối hôm đó Tiêu Thành Nghiệp    phòng , sáng hôm ,  thấy Tống Như Chi  bên giường , nàng tựa  vai , ôm lấy cánh tay , đắc ý liếc  Tiêu Thành Nghiệp  : "Tỷ theo tỷ  chúng  , đá  ."
Tiêu Thành Nghiệp  thấy liền  chịu , vội vàng gạt Tống Như Chi sang một bên, tự   bên cạnh  tựa  vai : "Nương tử đừng , nương tử hãy ở  . Vi phu còn   với nương tử cả đời."
Ta nghĩ một hồi, mỉm  dịu dàng   : "Vậy thì  xem phu quân biểu hiện thế nào ."
(Hoàn)