Phụ   dùng  để bám chắc Tô Thừa tướng, dù    bệnh     trái tim của Tiêu Lưu, gả cho đứa cháu khốn kiếp   c.h.ế.t cũng  , chỉ cần  khi  c.h.ế.t vẫn giữ  danh chính thất thì mối quan hệ thông gia hai nhà vẫn còn.
 
Mà Lưu Uyển Tình gả  Tiêu gia, Tiêu Lưu vốn thương nàng  như mạng,   tự nhiên cũng sẽ vì nàng  mà thành chỗ dựa cho Thái sư phủ.
 
Ông  thậm chí chẳng buồn giấu diếm , ngay ngày hôm   gọi   thư phòng, chỉ vài câu liền hạ lệnh:
 
“Ta  tìm cho con một mối hôn sự . Đối phương là  trong Tướng phủ, xuất  hiển quý. Những ngày  con ngoan ngoãn về phòng chờ ngày xuất giá.”
 
“Công tử Tô gia  cưới đến bốn , phụ  trực tiếp đem đích nữ gả qua, chẳng   ảnh hưởng đến thanh danh Thái sư phủ chăng?”
 
Ta sợ ông    lạnh ý  mặt  mà về  sinh biến, nên cố tình hạ mi mắt, bày  dáng vẻ chỉ một lòng vì Thái sư phủ, hỏi.
 
“Thanh danh?”
 
Trên đỉnh đầu,   phụ  khẽ bật , giọng điệu trần trụi   từng thấy ông  biểu lộ   ngoài:
 
“Chỉ khi quyền thế  đủ nặng, mới cần thanh danh để bù đắp. Còn bây giờ Thái sư phủ , sớm  chẳng cần những thứ đó.”
 
Phải .
 
Ông   giành  tín nhiệm của Thánh nhân,  nhận  cành ô liu từ Tướng phủ, phụ  hôm nay   còn là kẻ đ.á.n.h xe cho  khác, mà là một bàn tay điều khiển  màn, sánh vai cùng Tô thừa tướng.
 
 là lúc ông  nên xuân phong đắc ý.
 
Ta  lên. Lưu Uyển Tình một  hoa phục      từ lúc nào,  lưng còn dẫn theo ba   của .
 
Trên đầu nàng  cài đầy trâm ngọc, chạy vài bước đến bên phụ , nhẹ nhàng linh động như một con khổng tước vàng quý hiếm.
 
Nàng  lắc lắc cánh tay phụ   nũng, dáng vẻ nhu thuận nhưng khi ngoảnh   , trong mắt  lộ rõ ác ý chẳng hề che giấu.
 
“Trưởng tỷ  thể gả  Tô phủ, đó thực sự là chuyện đại hỉ. Muội và Tiêu lang đều sẽ chúc phúc cho tỷ tỷ.”
 
“Uyển Tình   sai, Tô phủ là cao môn, trưởng tỷ  thể gả đến, đó là vinh hiển vô thượng,   trân trọng phúc phận.”
 
Lưu Hoài Quang cũng chen lời phụ họa, đến nay y vẫn nghĩ rằng nhờ  lọt  mắt xanh của Tô thừa tướng nên Thái sư phủ mới  mối hôn sự , còn  chỉ là kẻ chịu phúc ấm, nên y   bằng ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo.
 
Phụ   , chỉ mỉm , đưa tay vuốt mái tóc  đỉnh đầu Lưu Uyển Tình, dặn dò nàng  cũng là nữ nhi sắp gả, nên học cách kiềm chế tính tình,   về Tiêu phủ đừng giữ thói vô quy vô củ như .
 
Ta  cảnh phụ từ tử hiếu, hòa thuận vui vầy , trong lòng  đầu dậy lên sóng hận ngập trời.
 
Phụ   của , ông  cũng từng   lớn lên, từng ôm  trong n.g.ự.c thuở ấu thơ.
 
 bây giờ ông  xem  là gì? Một quân cờ bỏ ,  một món đồ  thể vứt bỏ bất cứ lúc nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-truong-nu-nang-buong-bo-roi/chuong-15.html.]
 
Ta cúi đầu, bàn tay giấu trong tay áo siết dần, đến khi gân xanh nổi hằn  mu bàn tay, mà vẫn  nuốt trôi nửa phần oán khí.
 
“Trưởng tỷ.”
 
Lưu Cẩm Châu     đến bên cạnh  từ lúc nào, hạ thấp giọng: “Thân thể tỷ  , để  đưa tỷ về phòn .”
 
Phụ  phẩy tay, hờ hững cho chúng  lui .
 
Ra đến bên ngoài, Lưu Cẩm Châu liền trầm giọng :
 
“Ta  dò hỏi , Tô gia  là chốn ăn thịt . Nếu trưởng tỷ  nguyện gả sang,  sẽ  cầu phụ xin !”
 
“Cầu xin  thì   ngươi cũng  cầu xinh .”
 
Lời của Lưu Cẩm Châu ban đầu vang dội hữu lực nhưng  ánh mắt lạnh nhạt của , cũng dần dần  tiêu tán hết khí thế. Có lẽ   cũng  nhận , tòa Thái sư phủ , xưa nay  từng giống như   tưởng tượng.
 
Ngay khi  cho rằng    lùi bước, xoay  định rời  thì Lưu Cẩm Châu  một  nữa gọi  .
 
Ta thấy nắm tay   siết chặt, như thể  hạ quyết tâm cực lớn, ánh mắt cũng trở nên kiên định,   :
 
“Tỷ  rời khỏi nơi ,  sẽ giúp tỷ!”
 
Ta  từng nghĩ Lưu Cẩm Châu còn  chút lương tâm .   một thoáng trầm mặc,  vẫn đem sự thật  thẳng với  :
 
“Lưu Cẩm Châu, ngươi   bản lĩnh . Huống hồ…”
 
Ta lướt qua  ,  về ánh mắt âm trầm của Lưu Khang Tri từ trong cửa sổ chiếu đến:
 
“Ngươi    , chỉ cần một chút lợi ích khuấy động, liền  thể biến thành kẻ thù tận xương tủy.”
 
“Ngươi  thể một lúc hồ đồ mà quyết định nhưng ngươi  dũng khí chống  tất cả   ?”
 
Trong lòng  vốn  Lưu Cẩm Châu là kẻ  thể trông cậy,  ôm bất cứ kỳ vọng gì nơi  . Nói xong,  cũng   đến gương mặt tái nhợt đột ngột của   nữa, thẳng bước bỏ .
 
13
 
Buổi chiều, Liên Nhi  Quế Nhi  ngoài mua sắm, vòng vèo mấy lượt mới mang về  mật tín của Tiêu đại công tử.
 
Trong thư,   rằng việc   cơ hội chuyển biến, lúc    thời điểm gặp mặt, dặn  nhất định mấy ngày tới  xuất hiện trong yến tiệc cung đình.
 
Tuy   rõ nguyên do, cũng  từng  phong thanh về yến hội nhưng ngay từ lúc nhận  tin,  cùng mấy tiểu nha  liền bắt tay chuẩn , lấy một phần bạc do bán mực mà   để một  nữa khơi thông quan hệ   trong phủ.