Nàng  dứt khoát coi bọn tiểu đồng như hư , chen ngang mở lối, trực tiếp vòng tay ôm lấy cánh tay .
 
Sau lưng nàng  còn  mấy vị tỷ  đồng hành, vây quanh , cùng đưa  nhập tiệc.
 
Trong hương khí ngào ngạt của đám tiểu thư,  ngoái đầu  , phụ  vẫn còn  nguyên chỗ cũ, ánh mắt lạnh lùng dõi theo   chỗ . Gương mặt sắc lạnh của ông ,  ánh đèn hắt lên, càng thêm âm trầm u ám.
 
“Này,  ngươi  thất thần thế? Chẳng lẽ đến lúc   hối hận,   con rùa rụt đầu ?”
 
Tống Như Chi ở bên cạnh khẽ dùng khuỷu tay hất   , thấy sắc diện  vẫn u ám, liền buông lời sắc bén:
 
“Lưu Vân Ngọc, đừng để  khinh thường ngươi!”
 
Dứt lời, nàng    sang, thấp giọng cùng mấy tỷ  bàn luận điều gì đó.
 
Mẫu   phía đối diện, cùng các mệnh phụ quan gia chuyện trò. Từ khi  bước  yến hội, bà  từng đưa mắt   một .
 
Chẳng bao lâu, âm thanh ồn ã trong yến tiệc dần lắng xuống, Thánh nhân cùng trung cung nương nương  đến.
 
Ta vốn  dự cung yến nhiều, trong lòng vẫn luôn cho rằng Thánh nhân và nương nương chính là nhân vật  ánh nến phủ lên tầng kim quang, hiền hòa, nhân từ, cao cao tại thượng.
 
Hiện tại,  cùng Tống Như Chi cúi đầu lắng  thánh nhân huấn dụ.
 
Thiên tai giáng xuống, mỗi  chúng   càng  sửa , thương yêu bách tính, cầu khẩn Thượng Thiên thu hồi nắng lửa, giáng mưa nhuần thấm.
 
Lời thánh nhân cất  uy nghi lẫm liệt, khiến  ít nữ quyến biến sắc vì sợ hãi.
 
 lúc , nương nương kịp thời tiếp lời, lấy vẻ  hòa từ ái xoa dịu nỗi kinh hoàng trong lòng  .
 
Khi  hỏi  nữ quyến nào nguyện theo  đến Tây Lăng cầu phúc, Tống Như Chi lập tức  dậy tiến lên. Nàng  thành tâm quỳ bái  thánh nhân và nương nương,  ánh mắt kiên định, mở lời:
 
“Đích nữ của Hộ bộ Thượng thư, Tống Như Chi, nguyện theo nương nương đến Tây Lăng,  nguyện  lễ tế vẫn ở , cho đến khi việc cầu phúc viên mãn mới thôi.”
 
Thánh nhân  cao vỗ tay  lớn, tiếng khen vang dội, khen rằng Tống gia quả nhiên  nữ tử hiền lương.
 
Các   của Tống Như Chi thấy thế, cũng  lượt rời chỗ  dậy thỉnh cầu.
 
Trong đó  mấy vị mệnh phụ cũng  xin  theo nhưng  nương nương dùng vài lời đùa cợt ngăn .
 
Quan viên đương chức, thê thất cùng trưởng tử   rời kinh, đó là quy củ do thánh nhân  định.
 
Cục diện  trở nên lạnh lẽo.
 
“Còn  ai nguyện đồng hành cùng bản cung ?” Mương nương   cao ôn hòa hỏi.
 
 lúc ,  siết chặt khăn gấm trong tay, từ trong hàng  dậy.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dich-truong-nu-nang-buong-bo-roi/chuong-18.html.]
“Lưu Vân Ngọc của Thái sư phủ, khẩn xin  theo nương nương cầu phúc.” 
 
Ta quỳ giữa đại đường, hướng lên  dập lễ cung kính.
 
Nương nương mỉm  gật đầu cho phép.  ngay  đó, giọng  hốt hoảng của phụ  từ bên cạnh vang lên:
 
“Tiểu nữ   hôn ước, chẳng bao lâu nữa sẽ thành , xin nương nương thu hồi thành mệnh.”
 
Nếu là ngày thường, nương nương nhân hậu, chắc chắn sẽ miễn cho những cô nương sắp xuất giá việc theo hầu .  hôm nay thì…
 
“Vô lễ!” Quản sự bên  thánh nhân quát lớn.
 
Phụ  thấy thế, vội vàng phủ phục quỳ sụp xuống ngay bên cạnh .
 
Trong bầu  khí ngột ngạt dần đông cứng, thánh nhân bỗng nhiên  vang,   sang hỏi phụ :
 
“Quả nhân còn nhớ, hôn sự của Lưu gia vốn  đổi cho nhị tiểu thư. Vậy thì trưởng nữ   đột nhiên  hôn phối?”
 
Chỉ thoáng chốc,   cảm thấy khí tức   phụ   đổi.
 
Vài lời thánh nhân khẽ buông,  lộ  sự chú ý đặt  Thái sư phủ.
 
Tiếp theo, lời phụ  đáp  càng  cực kỳ thận trọng, nếu như   đúng, tức là phạm tội khi quân, nếu như  là đúng thì chẳng khác nào đem chuyện ông  cùng Tống gia cấu kết đặt ngay lên bàn, tự mời thánh nhân tra xét.
 
Dù là thế nào, cũng đủ để nghiền nát giấc mộng quyền thế “ một   vạn ” của phụ  thành tro bụi.
 
Trong  khí tĩnh lặng,   là mồ hôi lạnh của ai lăn dài nơi thái dương, từng giọt rơi xuống nền gạch trắng xoá, vang lên tiếng lộp bộp nặng nề.
 
Ta  thấy phụ  nuốt khan một ngụm nước bọt,  đó mới hít sâu một , giọng run rẩy mà cất lời:
 
“Tiểu nữ bướng bỉnh khó dạy, vi thần sợ rằng ngày  sẽ vô lễ mạo phạm nương nương, nhất thời lỡ lời, cúi xin Thánh nhân, nương nương thứ tội.”
 
Đáp  ông  chỉ là sự uy nghi  lời của bậc đế vương.
 
Thấy ,     đoái hoài đến chung quanh, chỉ tự  cúi đầu thật thấp, hết sức tỏ  việc phụ  lỡ lời  liên can đến .
 
Ngay khi nhiều  đều tưởng rằng hôm nay phụ   sẽ vì thế mà mắc tội, Thánh nhân  đột nhiên bật , cất giọng:
 
“Đại nữ nhi nhà Lưu gia, trong mắt quả nhân  là  ngoan thuận hiền hòa.”
 
Lời  đến mức , phụ  nào dám  thêm, chỉ liên tiếp đáp ,  vội vàng kéo  lui xuống.
 
Chờ đến khi yến hội kết thúc trở về phủ, phụ  liền lôi  từ trong xe ngựa , thẳng tay kéo  từ đường, bắt   quỳ  linh vị liệt tổ liệt tông.
 
Sắc mặt ông  xanh mét,  rằng hai ngày nữa sẽ cho mẫu  tiến cung thưa với nương nương rằng  bệnh nặng, cầu xin miễn cho  việc  theo đến Tây Lăng.