Diễm Quỷ - Chương 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-19 02:41:18
Lượt xem: 499

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc lưỡi tanh hôi đó một vòng mặt , giống như một lưỡi d.a.o cạo, tạo vết thương chằng chịt mặt . Vô vàn hạt m.á.u từ vết thương trào , Vương Cường tham lam l.i.ế.m sạch.

Cùng với hành động của , thịt mặt dần dần mọc , từng cục thịt màu hồng treo lủng lẳng bộ xương của , giống như vô khối u thịt.

“Cứu… cứu …”

dốc hết sức lực, nhưng chỉ thể thốt tiếng kêu cứu yếu ớt như thở.

tuyệt vọng đến cùng cực.

11

Đột nhiên, một chùm sáng chiếu , "quỷ che mắt" vẫn luôn giam giữ chúng phá vỡ.

khó khăn đầu, về phía cửa phòng riêng.

Kẻ ăn mày gõ chiếc bát rách của , niệm kinh Phật.

Vương Cường buông , tay chân cứng đờ đến mặt kẻ ăn mày, nhưng tấn công ông mà ngoan ngoãn theo bên cạnh.

“May quá, may quá.”

Kẻ ăn mày với : “Ta đợi bên ngoài quán bar lâu, thấy , lo xảy chuyện nên tìm … May mà kịp lúc.”

ngã đất, đến khản cả giọng: “Đại sư, các bạn học của đều c.h.ế.t hết …”

Kẻ ăn mày kiểm tra xác các bạn học, cau mày: “Đi quỷ lộ dựa lưng là đại kỵ, với , nhắc nhở bọn họ?”

, nhưng bọn họ tin .”

cụp mắt xuống, thút thít : “Bọn họ đều cho rằng là tà vật, Vương Cường còn cướp mất bảo vật ngài tặng …”

Kẻ ăn mày hoạt thi mà Vương Cường biến thành, hai tay chắp , thở dài một tiếng rằng mỗi một , bảo theo ông .

“Đi ạ?”

Kẻ ăn mày , tuy thoát c.h.ế.t trong gang tấc, nhưng âm khí vẫn biến mất, dễ gặp thứ sạch sẽ nữa. Vì , ông một buổi pháp sự trừ tà cho .

ơn đồng ý.

theo kẻ ăn mày đến ngọn núi phía trường học, ở đó, cái hố từng đây vẫn lấp. Kẻ ăn mày bảo trong, ông ngoài hố, niệm kinh cho .

“Cái tiện lắm ạ?” nhớ nỗi đau thể xoay trong đó, do dự .

“Bắt đầu từ thì kết thúc ở đó.”

Kẻ ăn mày với vẻ chính nghĩa: “Bây giờ diễm quỷ hồn phi phách tán, cần sợ nó sẽ đến hại nữa.”

lắc đầu: “Điều sợ diễm quỷ, mà là ông.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/diem-quy/chuong-5.html.]

Kẻ ăn mày ngớ một chút, sờ chiếc bát rách của , khẩy một tiếng: “Nhóc con, đang ?”

thở dài một , với ông : “Cái bát của ông quá bẩn.”

Chiếc bát của kẻ ăn mày là công cụ mưu sinh của ông , dùng hằng ngày, cho dù bẩn vỡ, cũng là dấu vết của sự hao mòn, chứ là lớp bùn đất cố ý trét lên.

“Ông là kẻ ăn mày thật sự.” chằm chằm kẻ ăn mày, hỏi câu hỏi nhất: “ từng đắc tội với ông, tại ông g.i.ế.c ?”

Hạt đậu xanh là bảo vật trừ quỷ gì cả, mà là tà vật dùng để luyện hoạt thi, vì , kẻ ăn mày bảo đợi nó biến đỏ tự sát là để lấy t.h.i t.h.ể của , luyện hóa thành hoạt thi.

12

“Tại ?” Kẻ ăn mày lặp câu hỏi của , : “Tại mặt trời mọc từ phía đông? Tại lặn ở phía tây?”

“Ý ông là, ông g.i.ế.c , cũng giống như mặt trời mọc phía đông lặn phía tây, là chuyện hiển nhiên?”

“Gần như .”

Kẻ ăn mày gõ gõ chiếc bát rách của , gọi Vương Cường đến: “Nếu nhất định tìm một lý do thì lẽ là vì… quá nghèo.”

Kẻ ăn mày , nghèo mệnh khổ, cuộc sống khắp nơi là “nút thắt”, trong lòng lúc nào cũng nén oán khí, vì so với bình thường, họ thích hợp để luyện thành hoạt thi hơn.

“Hơn nữa, cho dù c.h.ế.t cũng chẳng mấy ai sẽ truy cứu .”

Kẻ ăn mày mỉa một tiếng: “Đừng như , chỉ một nghĩ thế, nếu thì tại chính đạo sĩ chọn vật tế chứ? Đáng tiếc, thiếu gia nhà họ Vương quá bá đạo, cướp đồ của , thế cho , còn suýt chút nữa phá hỏng kế hoạch của .”

Kẻ ăn mày tặc lưỡi một tiếng: “May mà, tuy sinh phú quý, nhưng oán khí khi c.h.ế.t đủ mạnh để luyện thành hoạt thi , vẫn thể nuốt chửng diễm quỷ…”

Kẻ ăn mày Vương Cường bên cạnh, đột nhiên biến sắc: “Chuyện gì thế ? Hắn nuốt chửng con diễm quỷ ?”

khẩy một tiếng: “Hắn xứng ?”

Kẻ ăn mày lùi một bước, chằm chằm : “Âm khí , rốt cuộc tại nặng đến ?”

trả lời ông mà lấy lá bài poker vẫn giấu trong túi.

Đó là lá bài quỷ rút .

“Diễm Diễm.”

Vai nặng trĩu, thứ gì đó đang giẫm lên vai .

Những sợi tóc đó chỉ là một phần nhỏ của diễm quỷ, Trần Diễm thật sự vẫn luôn dẫm vai .

nén đau, mỉm câu trong sách giáo khoa: “Đế vương nổi giận, thây phơi trăm vạn; thường dân nổi giận, máu! nhuộm! năm! bước!”

Người nghèo mệnh khổ, nghèo mệnh tiện, nghèo c.h.ế.t cũng c.h.ế.t vô ích, nhưng nghèo cũng là , sự phẫn nộ của chúng cũng sức mạnh!

Trong khí vang lên tiếng thét chói tai của phụ nữ.

 

Loading...