Sau mấy ngày nghỉ ngơi,  đến ngày vạn thọ của Lão Hoàng đế,  và Bắc Uyên lặng lẽ sánh bước bên .
Trên đường , các tiểu thư ăn mặc lộng lẫy, các hoàng tử cũng mang theo đủ bảo vật quý hiếm  quà mừng thọ, còn  sứ thần từ các nước với trang phục khác  vô cùng náo nhiệt.
"Uyên." Một nam tử áo trắng  ngược chiều,  đó tuyệt sắc vô song, tay cầm quạt xếp, đầu cài vương miện màu vàng.
Khác với vẻ thờ ơ của Bắc Uyên,   khóe miệng ngậm , trong mắt luôn lưu chuyển một tia dịu dàng, nhưng đáy mắt  sáng rõ bất thường.
"Hiên." Khóe môi Bắc Uyên cong lên với .
"Vị  là Bắc Hiên, con trai của Tĩnh phi, xếp thứ ba mươi sáu,  thiết với điện hạ nhất." Nguyên Ân thì thầm bên tai .
"Vị  chính là   ?" Nam tử   .
"Đông Phương Ly  mắt ca ca thứ 36." Ta hành lễ với .
Đã là    thiết của Bắc Uyên,  gọi  một tiếng ca cũng là điều nên .
"Ừm,  tồi  tồi,  uổng công  tiềm phục nhiều năm." Bắc Hiên dùng quạt xếp vỗ vai Bắc Uyên,  đầy vẻ mờ ám.
Khóe miệng   giật giật, tuy  hiểu nước Xa  thoát khỏi  mệnh  diệt, tuy Bắc Uyên đối xử với những cựu thần chúng  cực , nhưng cứ  kẻ thù diệt quốc chúc mừng như  vẫn thấy lạ lùng.
...
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
"Hiên ca ca, Uyên ca ca." Hàn Mục Đình mắc áo xanh lục nhẹ nhàng bước đến.
Thì  vị quận chúa  gọi ai cũng là ca ca, nghĩ  trong lòng  bỗng bớt phiền muộn   ít.
"Mục Đình quận chúa,  lâu  gặp." Ta vui vẻ chào hỏi nàng .
"Xa Vương phi tỷ tỷ." Nàng  duyên dáng.
Quý nữ quả là quý nữ, bộ dạng  thật sự  hề lộ  vẻ ngượng ngùng mấy ngày  đối mặt với . Vì nàng  nhắc đến,  cũng sẽ  nhắc  nữa.
"Đình Đình ngày càng xinh  ." Bắc Hiên  ha hả.
"Hiên ca ca quen thói trêu chọc Mục Đình." Mặt Hàn Mục Đình  đỏ, trách móc liếc  một cái.
"Bản vương  thật lòng mà."
...
Qua  mấy câu,    cảm thấy hai  bọn họ  gì đó  bình thường nhỉ??
Yếu tố hóng hớt một khi  đánh thức sẽ như lửa cháy càng lúc càng lớn.
Suốt chặng đường  cung,   quan sát Bắc Hiên và Hàn Mục Đình suốt chặng đường. Khác với tính cách trầm lặng của Bắc Uyên, Bắc Hiên   cách ăn , thường khiến Hàn Mục Đình liếc mắt  duyên.
"Nàng    suốt cả đường ." Đột nhiên, giọng Bắc Uyên  âm trầm vang lên bên tai .
"À?" Ta giật   đầu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dien-ha-thu-37-cua-cong-chua-vong-quoc/chuong-10.html.]
"Hắn  hơn bản vương ?" Mắt Bắc Uyên tóe lửa, một tay  bóp  gáy .
"Không,    biện hộ!" Ta vội vàng nắm lấy tay  của , sợ    chuyện gì quá đáng.
"Thiếp thấy vị quận chúa   vẻ  ý với ca thứ 36." Ta nháy mắt với .
"Liên quan gì đến ?" Hắn lạnh lùng.
"Ê, đây là chuyện đại sự cả đời của ca ca  đó!" Ta thì thầm.
"Hắn tự  chừng mực."
"Chẳng lẽ là   tình lang vô ý?"
"Nàng lo cho   ."
"Haiz" Ta vuốt cằm thở dài.
Trong đầu  bổ sung  một màn yêu thầm  chôn vùi trong lời , ánh mắt  Hàn Mục Đình  phần thương hại.
Bỏ qua Bắc Uyên  ,  dường như  ghét nàng , đặc biệt là giờ  nàng  yêu mà  .
"Cái đầu nàng mỗi ngày đều nghĩ gì thế." Hắn  bất đắc dĩ gõ  đầu .
"Làm gì!" Ta ôm đầu giận dỗi  ,  vươn tay véo một cái  eo .
 eo    nhiều thịt, cảm giác cứng ngắc  hề ,  nghĩ   tay véo thêm hai cái.
"Đừng nghịch nữa." Hắn cất giọng trầm khàn ,    mắt  dường như  tình cảm  kìm nén.
Ánh mắt   quá quen thuộc, lập tức ngoan ngoãn  song song với .
Chỗ  trong yến tiệc  sắp xếp theo cấp bậc, Bắc Uyên là Vương gia  phong hiệu đương nhiên  ở vị trí phía  trong điện.
"Ngươi chính là vương phi mới  Ba Bảy nạp ?" Trên long ỷ, Hoàng đế  tóc mai bạc trắng đột nhiên cất tiếng gọi .
"Nhi thần Đông Phương Ly  mắt phụ hoàng." Ta  dậy vái lễ cung đình đúng tiêu chuẩn.
Thời gian đến Túc Thành  lâu, Bắc Uyên cũng  dẫn   cung diện kiến, vì  đây là  đầu tiên  gặp Hoàng đế triều Đại Lương.
"Công chúa tiền triều nước Xa?" Lão Hoàng đế nheo mắt, mang theo vẻ thăm dò.
"Vâng." Ta ngoan ngoãn đáp, cũng   hành động   ý nghĩa gì.
"Vậy giờ   khác gì dân thường." Giọng lão Hoàng đế bình thản nhưng  giận mà uy,    ban bình  mà chân tay  cứng đờ.
"Đông Phương Ly  là Vương phi của nhi thần, quan hàm tòng nhất phẩm." Bắc Uyên  dậy .
"Ừm, vương phi  mà,  thể đổi ." Lão Hoàng đế rót rượu uống cạn,   .
Toàn    lạnh buốt,  sớm   Hoàng đế  hung tàn vô cùng, hôm nay gặp mặt quả nhiên còn lạnh lùng hơn tưởng tượng.