Yến tiệc diễn  bình thường, về  lão Hoàng đế cũng  nhắc đến  nữa,  lẽ là tạm thời ngầm chấp nhận  là Xa Vương phi .
Ta vốn tưởng  khi dự yến tiệc xong sẽ trực tiếp về đất phong, nhưng  ngờ Hoàng đế     thả Bắc Uyên .
Ngoài cửa sổ mưa rơi rào rào,  thu, Túc Thành nổi gió lạnh lên khắp nơi.
"Hiện giờ địa vị của   vượt trội hơn hẳn, phụ hoàng nhất định sẽ  để   trấn giữ một đất phong ." Ta  úp sấp bên bàn sách của Bắc Uyên thở dài.
Hoàng đế Đại Lương cả đời yêu thích nhất  gì hơn việc  các con trai  tranh đấu lẫn , hiện giờ   thêm một ngôi  đang lên, đương nhiên  thể bỏ qua. Cái sở thích gì !
"Ly nhi nhớ nhà ?" Hắn xoa đầu , ánh mắt dịu dàng  .
"Cũng   vì lý do đó." Ánh mắt  quá đỗi chiều chuộng khiến   liếc mắt  chỗ khác.
"Những  trưởng của  ở Túc Thành ai nấy đều như hổ như sói,  sợ rằng..."
"Ta sẽ bảo vệ nàng thật ."
Nghe   khẽ lắc đầu,  nắm lấy tay , thần sắc khác hẳn vẻ cợt nhả thường ngày.
"Chàng hãy  cho  ,  mong mỏi điều gì?"
Hắn dường như  hề bất ngờ về tất cả những điều ,    đoán,    tự   cho  .
"Nếu  là thiên hạ , nàng sẽ thế nào?" Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y , ánh mắt cháy bỏng.
"Đương nhiên là phu xướng phụ tùy." Ta khẽ mỉm .
Tối đó  và Bắc Uyên   chuyện  nhiều,  quả nhiên là  chuẩn  từ , lúc đó   mang   cũng chỉ sợ   cuốn  cục diện triều chính hỗn loạn .
  là ai? Cái loại náo nhiệt  há   tham gia ?
Theo như tình hình  mô tả, hiện tại Túc Thành  ba thế lực lớn nhất.
Thứ nhất là Đại hoàng tử Bắc Phong, là con trai đầu lòng của Hoàng đế, năm nay   hơn bốn mươi tuổi,  danh nghĩa  đến tám đất phong, đều là những quốc gia lớn  đây. Vị Đại hoàng tử  thủ đoạn tàn nhẫn, các hoàng tử cùng lứa đa phần đều thiệt mạng  tay .
Thứ hai là hoàng tử thứ 18 Bắc Trạch, năm nay ba mươi hai tuổi,  danh nghĩa  năm đất phong. Khác với Bắc Phong, vị hoàng tử  bề ngoài là một hiền vương.
Thứ ba chính là con công Bắc Vũ , hai mươi lăm tuổi,  danh nghĩa  ba đất phong. Hắn dựa   phận là con trai của Hoàng hậu nên hành sự cực kỳ ngang ngược.
Mà cuộc đấu tranh công khai và ngấm ngầm giữa Bắc Phong và Bắc Trạch  kéo dài nhiều năm, tuy con công  hậu thuẫn hùng hậu, nhưng hai vị hoàng tử  rõ ràng  mấy coi trọng     của họ.
Quả nhiên những cuộc đấu tranh chính trị  đều cực kỳ phức tạp, nhất thời khiến đầu óc   đau nhức.
"Buồn ngủ ?" Thấy  ngáp, Bắc Uyên liếc  một cái, giọng điệu  phần trêu chọc.
"Thông tin quá lớn, để  sắp xếp  trong mơ ." Ta vẫy tay  dậy  về phía giường.
...
Ngày hôm .
Ta mượn Nguyên Ân của Bắc Uyên để cùng  khỏi phủ.
"Vương phi...  thật sự  mua lầu xanh  ?" Nguyên Ân cầm túi tiền do dự  .
"Mua!" Ta vung tay một cái, vô cùng hào phóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dien-ha-thu-37-cua-cong-chua-vong-quoc/chuong-12.html.]
"Mời chủ nhân !" Lão quản gia  đến mức mặt đầy nếp nhăn, tay cầm một chồng giấy lớn.
"Đây là khế đất phòng ốc."
"Đây là khế ước bán  của các cô nương."
...
Cuối cùng   chọn vài cô nương  nhan sắc nổi bật  đối tượng trọng điểm bồi dưỡng,  còn  thì trở thành nha  tạp vụ.
Túc Thành tuy lớn, nhưng vì   chân Hoàng thành, thiếu  vẻ linh khí như nước Xa, ngay cả lầu xanh cũng chỉ  mấy tòa, tài nghệ của các cô nương bên trong cũng lộn xộn, cực kỳ vô vị, vì  việc  ăn ế ẩm.
Mà  quanh năm lăn lộn ở các chốn phong nguyệt lớn nhỏ ở nước Xa, tùy tiện dùng chút thủ đoạn nhỏ, đối với Túc Thành nghiêm túc như  mà , đó chẳng  là đánh bại ở cấp độ thấp ?
"Nô tỳ thật sự  hiểu   việc tốn công vô ích  là vì ?" A Như hiếm khi  cùng chiến tuyến với Nguyên Ân, diễn tả vẻ mặt   mơ hồ.
"Cục diện Túc Thành biến ảo khôn lường, nhưng hiện giờ thế lực của Vương gia đơn lẻ, điều đáng sợ nhất là gì?" Ta vuốt cằm liếc nàng một cái.
"Bị   để mắt đến?" Nguyên Ân sáng mắt lên, "Vậy Vương phi đây là đang..."
"Khiêm tốn, khiêm tốn." Thấy   hiểu,  vô cùng khiêm tốn xua tay.
Tranh chấp triều đình   hiểu, cũng  giúp  gì, nhưng   thể lãng phí danh hiệu công chúa kiêu căng phóng túng của nước Xa.
Chỉ cần  càng nhảy nhót vô lý, những  coi Bắc Uyên là mối đe dọa sẽ càng giảm bớt.
Cứ như , việc cung cấp cho  đủ thời gian để tích lũy sức mạnh vẫn  thể  .
Hơn nữa, việc lừa đảo...  , việc che mắt thiên hạ như  đối với  mà  quả thật như cá gặp nước.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
...
Tuyển chọn hoa khôi, ở nước Xa năm đó từng gây sốt một thời, đến nỗi cho đến tận bây giờ các lầu xanh lớn ở nước Xa hàng năm vẫn liên kết  cùng tổ chức.
Bước đầu tiên của  chính là dùng cuộc tranh tài hoa khôi  để thu hút sự chú ý.
Bởi vì, mâu thuẫn mới là yếu tố quan trọng nhất để tạo  tia lửa.
"Đã treo lên ?" Ta  ở tầng hai Nguyệt Lai Các nhâm nhi chén  thơm.
Nguyệt Lai Các chính là thanh lâu đổ nát mà  mới mua   lâu.
"Như ý nguyện của , giờ đây cả Túc Thành đều  Xa Vương phi  mặt, bất học vô thuật, kiêu ngạo, dâm dật..."
"Dừng!" Ta suýt nữa phun cả ngụm  , đưa tay ấn  thái dương đang giật thon thót, "Nói thẳng  vấn đề ."
"Ồ," A Như gật đầu tiếp tục, "Vé xem  mắt hoa khôi tuần   bán hết ."
"Không tệ."
"Bán thêm hai trăm vé , giá gấp đôi  đây."
"Vâng, Vương phi."
Nhìn bóng lưng A Như rời ,  đưa ngón tay vòng quanh miệng chén, trong lòng vô cùng vui sướng.
Triều Đại Lương đối xử với nữ tử tuy  quá bảo thủ, nhưng cuộc tuyển chọn hoa khôi rầm rộ như , cũng đủ để phá vỡ sự cứng nhắc của đám  cổ hủ   âm ỉ bao năm .