Sau khi Bắc Uyên chấp chính, nước Xa tuân theo luật lệ trở thành phụ thuộc  triều Đại Lương, thuận theo lịch Đại Lương, giờ là Cảnh Thuận năm thứ hai mươi hai.
Kể từ khi  lên ngôi, kinh tế quốc dân ngày càng khởi sắc, thực hiện chế độ giảm thuế miễn thuế, khiến  cày  ruộng.
Giảm mạnh chi tiêu hoàng thất, kẻ nào vi phạm thì trừng trị  chút nương tay,  sức bồi dưỡng quân đội Nước Xa, phàm ai tham gia quân đội thì thê tử trong nhà đều  đảm bảo.
Mọi điều như ,  thể   Bắc Uyên  tài năng của bậc quân vương. Còn đối xử với những tàn dư triều  như chúng , kể cả cha  - kẻ bán con cầu vinh, Bắc Uyên  thể  là  tròn nhân nghĩa.
Thậm chí khi  xông  Nghi Khánh cung thấy lão già Đông Phương Bá Nghiệp và hai vị ái phi của ông  đang đánh bài,   từng nghĩ cha  thích cuộc sống hiện tại hơn.
"Các ngươi đúng là thoải mái quá nhỉ." Ta nghiến răng nghiến lợi.
"Trước đây chẳng  con  sang nước lân cận tìm một hoàng tử hòa  chấp chính , giờ thì  quá , trực tiếp lên triều Đại Lương luôn." Cha   ngẩng đầu.
"Lý nhi ,  thấy Bắc Uyên  tướng quân vương,  thể tin cậy." Hiền Quý phi, , giờ chắc  là dì Hiền  đánh bài   .
"Hơn nữa con gả gần, chúng  cũng dễ bề giúp đỡ?" Dì Việt  tủm tỉm.
Ta câm nín một lúc, theo tình hình hiện tại,  chừng là giúp đỡ   giúp đỡ Bắc Uyên.
...
Chớp mắt  đến ngày đại hôn của  và Bắc Uyên, do chi tiêu hoàng thất  cắt giảm, hôn lễ của chúng   xa hoa linh đình, ngược  cũng thuận theo mong  ngại phiền phức của .
Đêm đó.
Ta  trong Thừa Khải cung, lòng  bất an, khăn trùm đầu màu đỏ thắm, cả cung điện phủ một màu đỏ khiến má   nóng ran.
Ta  thấy tiếng hành lễ bên ngoài,  tiếng cửa mở   đóng, tiếng bước chân tiến về phía ,    đến .
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Hắn dùng cây gậy đỡ khăn trùm đầu của  lên,  ngẩng đầu  thấy  trong bộ hỉ phục màu đỏ thẫm, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, ánh mắt sắc bén sâu thẳm, sống mũi cao thẳng, đôi môi quyến rũ.
Nhất thời   mà ngẩn ngơ.
"Vương phi   đủ ?" Hắn thản nhiên cất tiếng.
Ta giật  lập tức thu ánh mắt về, chẳng qua má  nóng hơn lúc nãy. Hắn  bên cạnh , rót đầy rượu hợp cẩn, đưa cho .
Mặt  đỏ bừng, nhận lấy chén rượu,  dám  , lảng tránh ánh mắt  cùng  giao bôi uống cạn.
"Sợ  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dien-ha-thu-37-cua-cong-chua-vong-quoc/chuong-3.html.]
"Ngươi... kết hôn với  rốt cuộc  ý đồ gì." Vừa  xong  liền hối hận.
Lại  gì linh tinh  hả, ngươi là một công chúa vong quốc thì  khác  thể  ý đồ gì chứ.
Hắn trầm ngâm một lát: "An ủi lòng dân,  tính ?"
Ta  thất vọng, đang mong chờ điều gì  chứ?
"Như   ." Ta khẽ mỉm .
Tiếp đó  vuốt ve mặt , bàn tay quanh năm luyện võ  thô ráp.
Ta căng thẳng run lên, trong lòng mơ hồ nhận  điều sắp xảy .
"Nếu nàng  ,  sẽ  miễn cưỡng." Hắn để  một câu   dậy rời .
Ta thở phào nhẹ nhõm, nhưng  bóng lưng  rời , lòng  nặng trĩu.
Năm Chiêu Hòa thứ mười,  đêm Nguyên Tiêu,  như thường lệ cải trang thành nam tử, dẫn theo Ba Bảy và A Như quen thuộc lẻn  khỏi hoàng cung.
Hôm nay ở Thiên Nhai trong kinh thành sẽ thả đèn ước nguyện.
Ta và A Như xông lên phía ,  dòng  khổng lồ chen lấn đến dẹt cả , Ba Bảy ở phía  luôn theo sát chúng .
Bỗng nhiên chân  trượt một cái, lòng  thầm nghĩ  , lập tức phản tay vồ lấy, Ba Bảy liền   túm đến lảo đảo.
"Công chúa, đắc tội ." Lời  dứt,  ôm lấy eo  thoát khỏi đám đông.
"Này! Ngươi  gì !"
Ta mãi mới chen  lên phía  mà!!
"Chẳng lẽ công chúa   giẫm thành thịt nát ?" Ba Bảy lạnh nhạt .
Ta nghẹn lời, chỉ  thể  đám đông  ngừng di chuyển với ánh mắt mong chờ, lòng tiếc nuối.
Bỗng nhiên eo  nhẹ bẫng, Ba Bảy ôm  liên tục nhảy qua mấy cành cây,  vững vàng đáp xuống phía  nhất của Thiên Nhai, hiện   mắt là góc   nhất để thả đèn ước nguyện.
"Oa! Biết   để ngươi trực tiếp đưa  bay qua !"
Mắt  trợn tròn,   quên mất Ba Bảy  khinh công chứ!