Ngày hôm .
Khi  tỉnh dậy, trời  sáng rõ,   đau nhức nhắc nhở  chuyện gì  xảy  tối qua.
Ta cố gắng chống đỡ  thể vài cái  từ bỏ, hai mắt  thẳng lên màn trướng thở dài, đây  lẽ là hậu quả của việc ham  nổi lên.
"Tỉnh  ?" Hắn  bên giường , lông mày mang theo ý .
"Ừm." Ta kéo chăn lên, che nửa khuôn mặt đỏ bừng,  dám  .
Hắn dịu dàng đỡ   dậy, gọi thị nữ đến giúp  rửa mặt chải chuốt.
Thường ma ma suốt quá trình đều nở nụ  như   già  , tim  đập thịch một cái.
Giờ thì  , cả cung chắc đều  chuyện Vương phi chủ động dâng tận cửa .
"Sau  Vương phi cứ ngủ ở Thừa Khải cung ." Hắn nhận lấy chiếc lược từ tay thị nữ giúp  chải tóc, mặt  nóng ran.
"Được."
Năm Chiêu Hòa thứ mười một,   cập kê.
Lúc   đang cãi  với phụ vương.
"Cái tên con trai Lễ Bộ Thượng thư đó ngay cả con cũng  đánh , con mới  thèm gả cho !!"
Phụ vương   chỉ hôn cho  và cái tên nam nhân gầy như con khỉ đó.
"Cái đồ nghịch nữ con, con trai Lễ Bộ Thượng thư là thiếu niên tài khí, là mối  mà  bao cô nương trong kinh thành mơ ước, chỉ  con ở đây kén cá chọn canh, với  cái chuyện con  là chuyện của bao nhiêu năm  !!"
Phụ vương   chọc tức đến mức tóc dựng ngược lên.
"Nếu  , chi bằng phụ vương  một lá thư bảo nước Dương phái một hoàng tử sang hòa  !"
"Con còn dám nhắc đến nước Dương?!"
 ,  quên mất, năm ngoái  tiết vạn thọ của phụ vương, nước Dương phái thái tử sang chúc thọ,  đến cửa cung    đánh một trận. Chính xác hơn là  Ba Bảy đánh một trận.
"    cố ý, ai bảo thái tử đó   cửa chính mà cứ  leo tường cung, dù   cũng là công chúa, bảo vệ an nguy của nước  thì  gì sai chứ!"
"Biết  thái tử đó thật sự  mưu đồ..." Ta bĩu môi.
"Con… cái đồ nghịch nữ con... khụ khụ..."
Nhìn phụ hoàng giận đến tái mặt,  bĩu môi, lương tâm còn sót  mách bảo   thể  thêm nữa, thế là   đáp lời.
...
Thế là trở về điện,  liền bắt đầu thu dọn đồ đạc.
"Ba Bảy, A Như, chúng   thôi."
"Đi   công chúa." A Như đầu óc mịt mù.
"Trốn hôn."
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dien-ha-thu-37-cua-cong-chua-vong-quoc/chuong-6.html.]
Ta thật sự  trốn hôn, mang theo một thị vệ và một nha . Ta  thiên hạ rộng lớn, chúng   xông pha giang hồ.
 khi   ở cửa thành  đầu  về phía cung điện xa xa, đột nhiên mũi  cay xè.
"Huhu,   nỡ xa phụ vương."
Lão già đó phát hiện  bỏ  chắc chắn sẽ đau lòng đến c.h.ế.t mất.
Vì ,  ánh mắt câm nín của A Như và sự im lặng của Ba Bảy,  trốn hôn ngay  chân Hoàng thành.
"Ta đảm bảo lão già Đông Phương Bá Nghiệp đó hai ngày nữa sẽ rút  quyết định ban hôn."
Ta đầy tự tin ,  trong căn nhà nhỏ  mua,  xem tiểu thuyết  cắn hạt dưa.
Mỗi ngày Ba Bảy chặt củi nhóm lửa, A Như thì phụ trách nấu cơm,  ai quản  mỗi ngày,  sống sung sướng  bao.
Cứ thế qua mấy tháng, trong hoàng thành vẫn   động tĩnh gì tìm , ngược  còn truyền  tin tức phụ vương bệnh nặng.
Ta   yên  nữa.
"Lão già   thế?" Ta lo lắng  vòng vòng trong nhà,  vỗ mạnh  đùi.
"Đi, về cung."
...
Ta suôn sẻ  đến Thừa Khải cung của phụ hoàng,  đường  càng nghĩ càng sợ, nước mắt lập tức tuôn  như chuỗi ngọc đứt dây.
Phụ vương đáng thương của  về già   con trai thì thôi ,   còn là một đứa   lo nghĩ, huhu,  đúng là một đứa con bất trị mà.
...
Mở cửa cung   bầu  khí u ám như tưởng tượng, ngược  còn thấy một lão già đang duyệt tấu chương.
"Ngài lừa con hả?" Khóe miệng  giật giật.
"Ở góc thành sống  thoải mái ?" Đầu của phụ vương còn  thèm ngẩng.
"Ngài   từ lâu  ?" Ta kinh ngạc.
"Hừ, chỉ chút tâm tư  của con" Phụ vương khịt mũi coi thường. Lập tức cảm giác áy náy của  tan biến.
"Phụ vương, nhi thần  nghĩ kỹ ."
"Đồng ý gả  ?" Lão già nhướng mày.
"Ừm."
"Rất ." Lão già hài lòng gật đầu.
"Con  gả cho Ba Bảy." Ta liếc  bóng  cao ráo  ngoài cửa,   thoát  vẻ ngây ngô khi  mới gặp.
Thà gả cho một   trai   đánh  như Ba Bảy, còn hơn gả cho một tên gầy như khỉ mà còn  đánh  .
"Con… thật là hoang đường!"
Bắt đầu , bắt đầu , phụ vương  bắt đầu nổi trận lôi đình .
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
"Trừ khi con kế thừa vương vị, nếu  con đừng hòng ở bên !"