Giọng    thấy  quen thuộc,  đó một luồng chưởng phong ập đến,  thấy Bắc Uyên động , giây tiếp theo rèm xe  vén lên.
Ta ngẩng đầu lên liền đối mặt với một đôi mắt đào hoa.
Mái tóc đen nhánh tùy ý buộc  đầu, một lọn tóc rủ xuống bên má,   mặc một chiếc áo lụa tơ tằm màu tím vàng quyến rũ hơn cả nữ tử, khóe miệng ngậm một nụ  âm trầm,   tỏa  một luồng khí chất âm nhu.
Đây chẳng  là thủ lĩnh của đám  mặc y phục đen ám sát Ba Bảy  đêm Nguyên Tiêu năm Chiêu Hòa thứ mười ?
Bắc Uyên im lặng  .
"Ôi, tiểu nương tử  cũng ở đây ,   thứ 37 vì hạ nước Xa mà  tiếc hy sinh sắc tướng, thật sự khiến   cảm động đấy."
Cũng chẳng quan tâm Bắc Uyên  trả lời  , Bắc Vũ vuốt cằm, ánh mắt   đầy khiêu khích.
Lại đến   đến , con công  bộ lông màu mè  lấy   nhiều cảm giác ưu việt thế  ?
"Vị điện hạ  mắt  rửa sạch bột ớt  ? Ngươi  thấy nước Xa  hạ ở  thế?" Ta giả vờ kinh ngạc bịt miệng,  dậy xuống xe ngựa đối mặt với .
Nói cạnh khóe là  giỏi nhất.
"Nước Xa của  từ  đến nay tôn  hiền  vua, điện hạ thứ 37 phong hoa tuyệt đại, quán tuyệt đương thời, phụ  bổn phi tự nguyện nhường ngôi, ngươi  dị nghị ?"
"Hơn nữa, với cái sắc tướng của điện hạ thứ 26 đây... lấy sắc quyến rũ ? Ngươi   ?" Ta khinh thường  một tiếng,  chợt vỡ lẽ. "À  ,  quyễn rũ thái tử nước Dương ,   còn  thể  hàng xóm với chúng  đó."
Xin  thái tử nước Dương,  kéo ngươi  đỡ đao hộ ,  thầm niệm trong lòng.
"Ngươi... bản vương sớm    Đại công chúa nước Xa kiêu căng ngạo mạn, hôm nay gặp mặt quả nhiên lời đồn  sai." Hắn nghiến răng nghiến lợi.
"Quá khen quá khen, bổn phi cũng sớm   dung mạo điện hạ thứ 26 tuấn tú, hôm nay gặp mặt... quả nhiên  dị thường." Ta xua tay  nhẹ nhàng.
Lời   tuy  lực sát thương  cao, nhưng  mang tính xúc phạm cực mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dien-ha-thu-37-cua-cong-chua-vong-quoc/chuong-8.html.]
Bắc Uyên  bao giờ thèm đáp  những lời khiêu khích như ,  thì cứ để vương phi "kiêu căng"  của    .
"Mẹ kiếp..." Bắc Vũ khẽ nguyền rủa một tiếng, ngay  đó các thị vệ phía   rút đao .
Ta  Bắc Uyên ôm  lòng khi luồng kiếm khí ập đến, chỉ thấy  vung tay một cái liền  ai dám  gần .
"Đệ  thứ 37 cưới  một Vương phi  đó." Ta cảm thấy tóc Bắc Vũ sắp dựng ngược lên .
"Ca ca thứ 26 quá khen." Bắc Uyên trầm giọng đáp.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Ta cảm thấy đỉnh đầu Bắc Vũ sắp bốc khói .
Sau đó, chúng  vẫn thuận lợi  qua nước Túc Lâm. Hoàng đế triều Đại Lương tuy ngầm cho phép các hoàng tử tranh đấu, nhưng bề ngoài vẫn  thể quá mức.
Ngày đó, Bắc Vũ ám sát  thành   chơi xỏ một vố nên đương nhiên ôm hận trong lòng. Hôm nay  xuất hiện vốn là  lợi dụng tính cách ít  của Bắc Uyên để  nhục  một phen.
Ai ngờ bên cạnh Bắc Uyên   thêm .
"Vương phi thật mạnh mẽ, hôm nay  điện hạ thứ hai mươi sáu  nhục nhã đúng là hả ." Sau khi xe ngựa  qua biên giới nước Túc Lâm, Nguyên Ân chui  trong xe, mặt đầy vẻ khâm phục giơ ngón cái lên với .
"Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ." Ta đắc ý  ,   ngẩng đầu  Bắc Uyên.
"Ngày nào Vương gia cũng đối mặt với đủ loại công kích từ công khai đến ngấm ngầm như , bổn phi đương nhiên  chịu trách nhiệm khẩu chiến . Phu thê chúng  là một thể,  bổ trợ cho , đúng , Vương gia?"
"Vương phi vất vả ." Giọng Bắc Uyên trầm thấp quyến rũ, mang theo chút ý  vang lên bên tai ,  đó  xoa xoa tóc .
Hành động đó  Nguyên Ân  bên cạnh kinh ngạc,    nhấc A Như  ngoài xe ngựa.
"Ngươi   gì đó??"
"Nha đầu ngốc    xa trông rộng."
Khóe miệng  cong lên,  thể khẽ xích  gần Bắc Uyên,  nhẹ nhàng dựa đầu   , ngửi mùi hương thanh khiết   , cảm thấy vô cùng yên tâm.