Điền Thất Thăng Chức Ký - Chương 55

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-04-18 15:54:11
Lượt xem: 2,008

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng Điền Thất cũng hiểu rõ vì Hoàng thượng nàng "d. â /m loạn hậu cung" - Hắn hoài nghi nàng cùng Trúc Thúy giấu khác loại chuyện .

Điền Thất cảm thấy oan uổng cực: "Hoàng thượng, nô tài hề chút dính dáng gì với Trúc Thúy."

May mắn ngươi , chóp mũi Kỷ Hành phát một tiếng hừ nhẹ, giống như là tức giận, nhưng giọng chút nhẹ nhàng: "Đứng lên, quỳ đến trời tối hả?"

Điền Thất ngẩng đầu , kỳ thật trời gần tối thui. Nàng lên, đang định mấy lời nịnh nọt, đột nhiên thấy ở nơi xa truyền tới tiếng kêu thống khổ của nữ nhân.

Là bọn họ đang hành hình với Trúc Thúy. Có lẽ là Hoàng thượng lòng, nên đám cố ý chọn một chỗ gần đó, để cho Hoàng thượng tiếng kêu thảm thiết của Trúc Thúy một chút.

Điền Thất thấy thì cực kỳ chịu nổi, Trúc Thúy đúng là tai bay vạ gió, còn cùng nàng liên quan. Tuy rằng Điền Thất và Trúc Thúy quen nhưng nếu như nàng ch. ớt, thì nàng cũng sẽ an lòng, dù thế nào đó cũng là một cái mạng .

"Hoàng thượng, chúng đều là oan uổng, thì tha cho nàng ?" Điền Thất thăm dò ý kiến.

"Sao, ngươi đau lòng hả?"

"Không , nô tài cảm thấy... Cứu một mạng hơn xây bảy cái chùa, Thái hậu nương nương là tin Phật hướng thiện. Hôm nay ngài tha Trúc Thúy một mạng, nếu Thái Hậu , chắc chắn sẽ vui vẻ."

Cung nữ của Khang Phi, đây cũng là một đường Kỷ Hành lén mới . Nếu trừng trị của Khang Phi, lẽ mẫu hậu sẽ vui, đương nhiên tiểu biến thái cũng nghĩ đến đó, cho nên cố ý đưa Thái hậu . Kỷ Hành nghĩ đến đây chút tức giận, tức Điền Thất quá thông minh, giận nàng vì cứu một tên cung nữ mà đưa Thái hậu áp chế .

"Nàng dám gan câu dẫn ngươi, chính là đáng ch. ớt." Kỷ Hành lạnh lẽo .

Điền Thất vốn giải thích rằng Trúc Thúy câu dẫn nàng nhưng lúc Hoàng thượng đang tức giận, nếu nàng thế với , tất nhiên sẽ càng cho giận hơn, thế là chỉ : "Nàng đùa vui thôi, thích nữ nhân, cho dù nàng câu dẫn thì thế nào."

Lời rốt cuộc là chút lấy lòng Hoàng thượng, thế là chậm rãi thở , nhẹ giọng hỏi han: "Vậy ngươi thích ai?"

Rất hiển nhiên đáp án mà đến chính là một cái chữ . Điền Thất đỏ mặt cúi đầu, mãi cũng nên lời nhưng mà tiếng kêu thảm thiết vô cùng đau đớn của Trúc Thúy vang bên tai, nên cuối cùng nàng lấy hết dũng khí, nhỏ giọng : "Ta thích ngươi."

Ba chữ đơn giản mềm mại, giống như là một cái búa tạ mãnh liệt đập trái tim của Kỷ Hành. Hắn cố nén cơn xúc động đem Điền Thất kéo trong lòng, : "Nhớ kỹ lời ngươi ."

Điền Thất gật đầu một cái, hỏi: "Vậy Trúc Thúy..."

Kỷ Hành Điền Thất mềm lòng, nên giương giọng kêu một tên thái giám tới, dặn dò: "Đi với hành hình, đánh đủ bốn mươi gậy liền thu tay, cần sống ch. ớt đều cần tiếp tục."

Thái giám lĩnh chỉ xuống, Điền Thất nhẹ nhàng thở . Tuy rằng vị Trúc Thúy xui xẻo vẫn chịu đựng đánh đòn nhưng tóm mất tánh mạng.

Điền Thất cùng Hoàng thượng trở Càn Thanh cung, nàng vốn định trở về chỗ ở nhưng ngờ Hoàng thượng gọi nàng, kêu nàng phòng ngủ của , Điền Thất một loại dự cảm . Chẳng qua nàng cũng thời gian để mà nghĩ thêm, bởi vì hai mới phòng ngủ, nàng liền Hoàng thượng kéo trong lòng ôm hôn. Nụ hôn của một chút cũng ôn nhu, thậm chí còn chút thô bạo, giống như là một trận gió táp mưa sa đột nhiên ập tới giữa mùa hè oi bức, mang theo sấm sét lẫn với mưa đá, chúng nó bùm bùm lốp bốp đánh trúng kịp phản ứng. Điền Thất hôn miệng lưỡi run lên, làn môi cắn chút đau đớn. Đầu óc nàng choáng váng, thấy thể theo nụ hôn kịch liệt mà cảm thụ trình tự hỗn loạn của , phẫn nộ, vội vã, khát vọng, cùng với một loại u sầu rõ.

Kỷ Hành cắn môi của Điền Thất, thả lỏng , thấy đối phương nhíu mày vì đau, vội buông nàng , áp sát nặng nề mà li. ếm hôn. Cái là của , Kỷ Hành chút điên cuồng nghĩ, thuộc về , khác , nghĩ cũng , càng đụng. Phàm là dám mơ tưởng đến tiểu biến thái của , nhất định sẽ khiến sống bằng ch. ớt. Nghĩ đến đây càng thêm kích động, dâng lên một cỗ sóng nóng rực, lủi lên lủi xuống, cuối cùng hội tụ đến một chỗ, cùng ở chỗ khởi động lên một cái dù.

Điền Thất cảm giác đến phía eo một vật cứng rắn nhú lên, với tư cách là một thông minh lực lĩnh ngộ , nàng nhanh đó là cái gì. Thế là nàng dọn một chỗ giữa mớ đầu óc hỗn loạn lúc mà nghĩ, đại khái là Hoàng thượng kêu nàng sờ của .

Quả nhiên, Hoàng thượng kéo tay nàng phủ lên cái thứ đang tỏa từng trận nóng : "Giúp ..."

Hai giường rồng rộng rãi. Ngay từ đầu Điền Thất dám , mà quỳ ở đầu gối của Kỷ Hành nhưng như thế thì Kỷ Hành tiện hôn nàng, nên cư. ỡng ép kéo nàng lên, cùng sóng vai mà . Hắn giữ lấy cái gáy của Điền Thất, gián đoạn liên tục hôn nàng, dẫn tay nàng tháo thắt lưng của .

"Dựa theo dạy ngươi mà ." Giọng của thật khàn.

Điền Thất . Tuy rằng Thịnh An Hoài đạo lý, nàng cũng quyết định buông da mặt để , nhưng mà, cái thứ đồ nhiều thái giám sờ qua như , cũng chỉ thái giám, tự nhiên cũng nhiều nữ nhân sờ qua... Nghĩ đến đây, Điền Thất thích ứng, nắm lấy đồ nhúc nhích.

"Điền Thất..." Kỷ Hành vội vã thúc giục, gấp thể chịu nổi mà nâng thắt lưng động động.

Sự bất mãn của Điền Thất với Hoàng thượng càng khuếch đại. Nàng bắt đầu theo đồ mà nghĩ đến vấn đề khí tiết của Hoàng thượng, đó tiến tới nghĩ đến chỗ bẩn trong nhân phẩm của , chính là chuyện trộm tiền!

Rốt cuộc, sự thống khổ của chuyện mất tiền ban cho Điền Thất gan hùm gan báo, nàng quyết định biểu đạt sự bất mãn của chính một chút.

Không là Hoàng thượng sợ nhéo ? Vậy thì nàng liền nhéo cho .

Kế tiếp, Kỷ Hành tao ngộ với thời khắc thống khổ nhất trong cuộc đời của , gì thống khổ hơn nữa. Cơn đau như dời sông lấp biển giống như là từ trong ngoài xé thành ngàn vạn mảnh vụn, hoặc như là đem nghiền áp thành một mảnh huyết nhục mơ hồ từ ngoài đến bên trong.

Hoàng thượng đau ch. ớt sống bao nhiêu, thì Điền thất dọa té cứt té đái bấy nhiêu.

Nàng Hoàng thượng sợ nhéo nhưng nghĩ đến sợ thành như . Thấy mặt của Hoàng thượng vàng còn hơn cả giấy vàng, mồ hôi lạnh đầm đìa, nàng nhất thời vô thố, ngu ngơ thật lâu một hồi, mới phản ứng kịp tìm Thái y.

Kỷ Hành đang thống khổ giãy dụa đúng lúc giữ chặt lấy áo của Điền Thất: "Đừng..." Hắn thực sự là đau vô cùng, chuyện cũng mong manh.

"Vì ? Hoàng thượng ngài đau thành như ." Điền Thất vội la lên.

"..." Loại đau thực thể hổ mà kêu Thái y .

Kỷ Hành hiệu Điền Thất nâng lên. Điền Thất theo. Nàng để cho Hoàng thượng tựa nàng, đầu gối lên bờ vai nàng, hai mật tựa .

Kỷ Hành chậm rãi thở hắt , đau đớn bớt một chút. Hắn vô cùng ủy khuất: "Không nhéo ..."

"Thực xin ." Điền Thất sắc mặt tái nhợt của , nước mắt liền lăn xuống, nước mắt trượt qua gò má, rơi xuống ngón tay trắng như ngọc của .

Trái tim của Kỷ Hành giọt nước mắt nóng bỏng ngâm nóng mềm, nâng tay giúp Điền Thất lau nước mắt, : "Đừng , , thật đó."

Điền Thất duỗi tay phủ lên bàn tay đang dừng ở mặt nàng của , nàng một tiếng: "Thực xin ."

Kỷ Hành nghiêng mặt qua hôn nàng, vẫn dùng lực, chỉ dùng làn môi mềm mại nhẹ nhàng sát qua gò má, hôn khẽ thở dài: "Cũng tuổi con chuột, nhát gan như , ngươi sợ cái gì?"

Điền Thất ròng : "Ta sợ ngươi đau -" may mắn đúng lúc phanh miệng , đem chữ "ch. ớt" .

Kỷ Hành cúi đầu lên. Hắn bao giờ nhu tình mật ý như , trong lòng ngọt giống như là bọc lấy một tầng sương thật dày bằng đường trắng, ôm cổ Điền Thất, ôn nhu l.i.ế.m khóe môi nàng: "Thật sự chút đau."

"Vậy bây giờ ngài đỡ hơn chút nào ?" Điền Thất chút lo lắng, Hoàng thượng trị tội nàng ?

Hắn men theo khóe môi nàng mà hôn đến gò má, cuối cùng bò đến bên tai của nàng. Kỷ Hành cắn vành tai của Điền Thất một chút, : "Làm bây giờ, vẫn còn đau."

"Vậy bây giờ, vẫn là để nô tài kêu Thái y nhé?"

"Không cần." Kỷ Hành ghé bên tai của Điền Thất, làn môi cơ hồ sát đến viền tai của nàng, nhẹ : "Ngươi giúp thổi thổi, thổi nhẹ thổi nhẹ liền đau."

Điền Thất: "..." Đều đau thành như còn quên giở trò lưu manh, Hoàng thượng ngài thực hổ là Hoàng đế trong đám biến thái, biến thái trong đám Hoàng đế.

Kỷ Hành ấn cái gáy của Điền Thất một cái, giọng thấp thuần ám ách thấu một cỗ mê hoặc nhàn nhạt: "Đến đây."

Điền Thất là một lý lẽ. Nàng cảm thấy chuyện là nàng sai , biến Hoàng thượng thành như thế, thì bây giờ cũng đành theo , nàng xuống, đỡ lấy đầu gối của , thò đầu áp sát một chút.

Nàng thật sự thẹn thùng, nửa đường ngừng ngửa đầu Hoàng thượng, phát hiện Hoàng thượng đang nín thở ngưng thần, hai mắt trợn trân trân, thấy nàng động, lắc đầu gối một chút, tiếng động thúc giục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dien-that-thang-chuc-ky/chuong-55.html.]

Điền Thất đành cứng đầu cứng cổ áp đến phía . Tiểu quái vật đau cực, lúc hành quân lặng lẽ, héo đầu héo não lặng im. Nàng dùng ngón tay đẩy nó qua một bên, đối với viên cầu lúc nãy nàng tay độc ác nhẹ nhàng thổi một cái.

"Tiếp tục..." Tiếng của nhẹ như bay, giống như là sắp đăng tiên .

Điền Thất đành thổi tiếp hai .

Kỷ Hành thực hận thể đem tình cảnh vĩnh viễn tiếp diễn. Tiếc là phát hiện tiểu của thổi vài cái liền dấu hiệu thức tỉnh, thế là nhanh chóng kêu ngừng. Chính đang mệt như con ch.ó nhưng tiểu thì tuyệt đối bảo vệ thật thể mệt nhọc quá độ. Hôm nay dọa héo một hồi, nó cần nghỉ ngơi lấy sức một trận mới .

Kỷ Hành kéo lấy Điền Thất cùng quấn quít hôn, hôn ôn nhu như nước. Sau khi hôn xong, buông Điền Thất , : "Lần buông tha cho ngươi."

Điền Thất cuối cùng thể trốn.

......

Trong Yêu Nguyệt cung, Trúc Thúy mang theo sắc mặt trắng bệch nâng trở về.

Nếu như là cung nữ gầy yếu bình thường chịu bốn mươi hèo, chừng gặp Diêm vương. Chẳng qua Trúc Thúy ưu thế tiên thiên khi đánh, cặp mô. ng của nàng vểnh cao, co dãn thật , hiệu quả phòng chấn đặc biệt , lúc đánh đòn thì lực đạo của cây gậy thể công dụng hòa hoãn xung đột hữu hiệu, thế nên thương tổn đối với thể liền hạ thấp đến trình độ lớn nhất.

Cho nên Trúc Thúy đánh, chỉ cần lo lắng đến tính mạng, mà nàng còn khí lực để kêu đau. Khang Phi sai đại phu giúp nàng vội vàng chẩn trị một phen, liền hỏi tới cùng chuyện gì xảy .

Trúc Thúy đến hiện tại vẫn tin tưởng Điền công công đối nàng ý, bởi chỉ đổ vấn đề lên chuyện Hoàng thượng đột nhiên xuất hiện. Hơn nữa còn với Khang Phi, Hoàng thượng giận dữ vô cùng, ngay từ đầu đánh ch. ớt nàng, , sửa miệng kêu chỉ đánh bốn mươi hèo.

Khang Phi , thầm . Hoạt động giữa cung nữ và thái giám, tuy là chuyện rạng rỡ gì nhưng tội đáng ch. ớt. Sở dĩ Hoàng thượng trong cơn tức giận đánh ch. ớt Trúc Thúy, đối với Điền Thất hỏi, nhất định là đang tức giận Trúc Thúy cám dỗ của Càn Thanh cung.

Đánh Trúc Thúy, là sự cảnh cáo của Hoàng thượng với Khang Phi, cho nàng phép trong tối thu mua bên cạnh .

Khang Phi thấy chuyện sai. Nàng chỉ là cảm thấy xui xẻo, vì Hoàng thượng gặp chứ, nếu Hoàng thượng vặn ở đó, thì chuyện thành.

Lại thấy Trúc Thúy đau đến trắng hết cả mặt, trong lòng Khang Phi vui, quở trách: "Ngươi cũng thực là, lúc việc cẩn thận chút, ngay cả Hoàng thượng cũng thấy ?"

Trúc Thúy chút ủy khuất giải thích: "Nương nương, khi trời nhá nhem, nô tì và Điền công công trốn ở núi giả, cung nữ thái giám lui tới ai cũng chú ý đến, thực là Hoàng thượng như thế nào phát hiện ."

Khang Phi còn định chuyện, lúc bên ngoài tới báo, Thái hậu nương nương mời Khang Phi qua Từ Ninh cung hỏi han. Khang Phi đại khái là Thái hậu chuyện hôm nay phát sinh, nàng giải thích, thế là bỏ qua Trúc Thúy, vội vàng chạy tới Từ Ninh cung.

Cái buổi tối , chú định nhiều nhận lấy nỗi đau xác thịt.

Bốp!

Khang Phị đánh cho tỉnh mộng, đầu tự giác tùy theo lực đạo bàn tay của đối phương mà qua một bên. Nàng bụm mặt, phục hồi tinh thần , đầu kinh sợ Thái hậu, dì mà bình thường luôn thương nàng như con gái ruột.

Thái hậu tức đến nỗi môi run cầm cập, bà run run ngón tay chỉ thẳng mũi của Khang Phi: "Ngươi tức ch. ớt, tức ch. ớt !" Bà quá mức tức giận, nhất thời ngừng lặp câu .

Khang Phi ôm mặt quỳ ở bên chân Thái hậu: "Dì, hài nhi sai !"

Thái hậu nương theo cung nữ bên dìu run run rẩy rẩy xuống, thở một thật dài: "Trước thấy ngươi cũng là cơ trí, tuy một vài chuyện ngốc, cũng chỉ xem là trẻ tuổi trải qua, bây giờ xem , thật sự là đúng. Ngươi phàm là một phần mười sự thông minh của mẫu ngươi, thì hai con chúng cũng đến nỗi là cái tình cảnh hiện tại."

Khang Phi lời đoạn tuyệt như thế, thì nhất thời hổ đầy mặt, quỳ gối đến bên cạnh Thái hậu, ôm chân bà : "Dì, con con ngu ngốc, mặt dì và mẫu , xin thương yêu quan tâm thường ngày của dì. Xin dì mặt mũi của mẫu con, chỉ điểm một hai, từ nay về ngài để con cái gì con liền cái đó, tuyệt dám nửa điểm trái."

Thái hậu trả lời, chỉ ngơ ngác than thở.

Đường đường lối lối trong hậu cung, thể dạy thì . Người bên cạnh Hoàng thượng, ai lấy lòng? đến hiện tại giống như Khang Phi, tùy tiện tay như ? Con trai mẫn cảm đa nghi vô cùng, ngay cả , cũng giờ dám nhét Càn Thanh cung, để tránh giữa hai con mâu thuẫn. Phi tử các cung cũng chỉ dám dùng chuyện lấy lòng ở bên ngoài, dù như thế cũng cẩn thận, đồ đưa ngoài nhận thì nhận, một chút dấu vết cũng để . Khang Phi ngược đời, ngang nhiên sai khiến cung nữ dụ dỗ thái giám bên cạnh Hoàng thượng. Đây là gấp gáp tìm ch. ớt ! Hành Nhi khả năng khoan dung bên cạnh một lòng theo khác chứ? Không đánh ch. ớt cung nữ thì thật là nể tình với Khang Phi.

Thái hậu bây giờ tức đến nỗi tim gan phèo phổi đều đau. Bà Khang Phi hồn nhưng mà nghĩ đến hồn đến như thế, hồn đến mức dạy cũng dạy nổi. Người bề ngoài bọc một tầng thông minh tràn đầy bóng loáng, kỳ thật bên trong là nhão nhét, thể hồ đồ thành như chứ!

sớm phát hiện chứ, Thái hậu vô cùng hối hận. Hiện tại vị trí Hoàng hậu trống , nữ nhân trong hậu cung ai đối với vị trí như hổ rình mồi. Hai Đức phi và Thuận phi, đừng bề ngoài bày một bộ dạng hiền lương thục đức vô cùng hiếu thuận, kỳ thật trong bụng đều là tâm kế, tương đối giống với vị Quý phi ch. ớt . Cuộc đời của Thái hậu thấy quá nhiều tâm kế, bà thật sự sợ, bà sợ con trai của bà quản thúc, bà sợ Như Ý của bà tính toán. Con trai và cháu trai, là hai quan trọng nhất trong sinh mệnh của bà, vì bọn họ, bà nhất định chọn một tin cậy để vị trí . mà phóng nhãn cả hậu cung, cũng tìm một tin cậy, nếu thông minh quá, thì cũng là đần thấu xác, càng nhiều , lòng khó lường, thủ đoạn âm độc.

Thân phận của Khang Phi vốn thích hợp nhất. Nàng và bà đều cùng tông cùng tộc, chung quy càng khiến yên tâm một chút nhưng ngờ nàng khiến thất vọng như thế.

Trong cuộc đời chuyện đáng sợ nhất là đối thủ của ngươi mạnh cỡ nào, mà là phe ngu như heo. Thái hậu cúi đầu Khang Phi quỳ ở bên chân đến mức hai mắt đỏ rực, bà nghĩ trong lòng, lời ngon tiếng ngọt của đứa nhỏ tiến bộ.

rốt cuộc bà cũng thể hai câu ba lời mê hoặc.

.........

Kỷ Hành tha cho Trúc Thúy, tha cho Khang Phi. Ngày hôm , thánh chỉ hạ đến Yêu Nguyệt cung, Thịnh An Hoài mở thánh chỉ , tâm tình rạng rỡ mắng Khang Phi một trận, tóm ý chính là nô tài Yêu Nguyệt cung ngả ngớn càn rỡ, qua đó thấy rõ chủ tử là loại mặt hàng gì, cho nên Hoàng thượng hạ lệnh biếm Khang Phi xuống thành Khang Tiệp dư, hơn nữa còn phạt bổng lộc ba tháng.

Từ Phi rớt xuống Tiệp dư, chỉ hàng một cấp, Kỷ Hành cảm thấy cái trừng phạt nhẹ, còn vì quan tâm đến thể diện của Thái hậu. mà sự khác biệt của một cấp , là một cái cách cực lớn: Khang Tiệp dư tạm thời tư cách trông mong vị trí Hoàng hậu.

Kỷ Hành cho rằng mẫu hậu sẽ vì Khang Tiệp dư mà cầu tình nữa nhưng đoán , lão nhân gia đối với chuyện tới một chữ. Kỷ Hành chủ động cùng bà , bà cũng chỉ tự ngươi xem mà xử lý.

Như thế .

Chẳng qua Thái hậu nương nương đối với một chuyện yên tâm: "Hành Nhi, ngươi xem, bao nhiêu ngày ngươi lật thẻ bài?"

"Khụ." Kỷ Hành thoải mái: "Mẫu hậu, ngài tổng vì trẫm quan tâm loại chuyện , thật sự là khiến cho con hết sức lo sợ."

Kỳ thật Kỷ Hành nỗi khổ tâm của . Từ khi phát hiện bản mơ tưởng với một tên thái giám, thì khẩu vị với những nữ nhân ở hậu cung. Suy xét đến chuyện biến thành một tên đoạn tụ, thích nữ nhân thì cũng thể lý giải. Đã đều thích nữ nhân, thì triệu hạnh? Chẳng lẽ là vì thể nghiệm sự quẫn bách khi nữ nhân lăn qua lăn kiểu gì cũng đều cứng nỗi ? Ha ha...

Lại , hiện tại và Điền Thất càng lúc càng mật, tuy rằng mắt tiểu biến thái chỉ dùng tay hầu hạ nhưng Kỷ hành cũng cảm thấy vị, loại cảm giác kí. ch thích đến cả trái tim đều phát run , nữ nhân hậu cung từng cho . Có thể Kỷ Hành càng lúc càng thích cùng tiểu biến thái lăn trộn. Đã thích, cũng cần do dự, là Hoàng đế, bộ thiên hạ đều là của , cái gì liền dùng cái đó.

Đương nhiên, vì sự khỏe mạnh của tiểu mà nghĩ, dùng tay thì nên thường xuyên, điểm xem như là cái đáng tiếc.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khụ, xả xa...

Lúc tâm tư của Kỷ Hành chuyển, liền nghĩ lý do thoái thác với mẫu hậu: "Mẫu hậu, trẫm thành thật khai báo với ngài , bởi vì mấy ngày hậu cung thái bình, năm nay trẫm liên tục mất hai long chủng, cho nên liền tìm Trương Đạo Thành tính một quẻ. Hắn năm nay gia đình của trẫm thái bình, cho trẫm một cái phương pháp phá giải. Phương pháp cũng tính khó, chỉ cần chín chín tám mươi mốt ngày gần nữ sắc..."

Trương Đạo Thành chính là vị lão đạo sĩ từng Kỷ Hành mời tới giải quyết vấn đề bát tự của Điền Thất, trình độ xem bói của lão nhân tới, dù tài ăn là vô cùng , Thái hậu là tin phục .

Quả nhiên, Thái hậu đến Kỷ Hành thế, liền tin, oán trách: "Ngươi đứa nhỏ , chuyện lớn như , sớm với ."

"Thì là sợ ngài lo lắng ."

Thế là Thái hậu tử tế hỏi han một hồi lời của Trương thiên sư cũng như phương pháp phá giải, Kỷ Hành cứng đầu bậy bạ một trận, may mà Thái hậu đối với Trương thiên sư đến cái nông nỗi tin tưởng vô điều kiện, Kỷ Hành cái gì bà cũng tin.

Bởi Thái hậu hỏi đến vấn đề lật thẻ bài của Kỷ Hành nữa. Kỷ Hành vì cho giống thật, còn triệu Trương Đạo Thành tiến cung, cùng Thái hậu tán gẫu. Đương nhiên, sớm dùng tiền chuẩn xong hết với vị lão đạo sĩ , kêu cái gì liền cái đó. Trương Đạo Thành thu tiền, chuyện một giọt nước cũng lọt ngoài. Không chỉ như thế, còn với Thái hậu, cân nhắc đến chuyện Hoàng thượng mang theo long khí , nhất cử nhất động đều quan hệ đến muôn dân trong thiên hạ, cho nên quẻ tính cũng so thường phức tạp hơn, nên tám mươi mốt ngày cũng chắc là đủ dùng, chờ đến hiệu quả khi Hoàng thượng tiến hành xong , định luận.

Thái hậu tin tưởng hề nghi ngờ.

Từ đó về , bà treo một bức tranh vẽ Thái Thượng Lão Quân trong phòng khách của Từ Ninh cung.

Trong phòng vốn một bức tranh của Quan Âm Tống Tử, hiện tại đối diện Quan Âm nương nương nhiều một vị Thái Thượng Lão Quân. Hai vị thần tiên một hoa sen một vị cưỡi trâu đen, một nâng tịnh bình một vị cầm phất trần, một mặt mày từ bi, một vị tóc bạc mặt mũi hồng hào, một tăng một đạo ở cùng một phòng chung sống hết sức hài hòa. Phòng khách vốn là chỗ bình thường Thái hậu tiếp khách, Hoàng đế và các phi tử đều thỉnh an ở chỗ . Mỗi ngày, khi các phi tần lục cung tới phòng khách thỉnh an Thái hậu, luôn thấy Quan Âm nương nương ôm một em bé béo trong lòng cùng Thái Thượng Lão Quân , cái cảm giác thực là quỷ dị lời.

Loading...