Điền Thất Thăng Chức Ký - Chương 87
Cập nhật lúc: 2024-04-18 16:27:45
Lượt xem: 1,488
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Hành vốn chút nôn nóng, nên thấy Điền Thất thì lòng của đều vò thành một cục. Hắn cố nén cơn xúc động ôm nàng trong lòng ngay lúc , mà xoay trong phòng, Điền Thất hiểu ý, theo.
Trong phòng chỉ hai bọn họ, Điền Thất đóng kỹ cửa , Kỷ Hành lập tức ôm nàng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng của nàng, thấp giọng : “Không .” Tuy là chuyện gì xảy nhưng chỉ cần ở đây thì tất nhiên sẽ dốc lực để che chở cho Điền Thất.
Lúc Điền Thất thể xem như là thấy nhân, nhất thời nàng ủy khuất vô cùng, ghé trong lòng Kỷ Hành buồn bã : “Hoàng thượng, gi. ết .”
Cánh tay của Kỷ Hành kéo căng: “Ai?!”
“Tạm thời còn .” Điền Thất xong, kể chuyện hôm nay nữa.
Kỷ Hành mà sợ hãi thôi, đó kiểm tra Điền Thất một , xác định nàng bất kỳ vết thương gì, thì mới yên tâm. Tuy là như thế nhưng Điền Thất vẫn kinh hách, cũng khiến đau lòng thôi, khẽ vuốt gò má của nàng, nghiêm mặt : “Nàng yên tâm, nhất định tra hung thủ phía , báo thù cho nàng.”
Điền Thất khẽ gật đầu. Tuy rằng là chuyện vẻ vang gì nhưng ngươi thể thừa nhận, cảm giác bảo kê thật sự quá . Nàng miêu tả công tích vĩ đại của thị vệ và Phương Tuấn sâu sắc một hồi, Kỷ Hành xong, đương nhiên là trọng thưởng. Chẳng qua cũng chút buồn bực, võ công của thị vệ mà phái cao nhưng ý tứ của Điền Thất thì cái tên là Phương Tuấn dường như vẻ lợi hại hơn thì ?
Cuối cùng lai lịch thế nào?
Kỷ Hành ghi nhớ tên của , quyết định đầu sai điều tra cẩn thận.
Sau đó kêu thị vệ thương đến hỏi tình hình lúc chuyện xảy vô cùng tỉ mỉ và cụ thể. Cũng tin Điền Thất, mà do Điền Thất võ công, nên thể sẽ bỏ qua một vài tin tức mấu chốt. Thị vệ là thành thật, việc nhỏ đến việc lớn đều qua một , mỗi một cái tình tiết đều buông tha, thậm chí đem chuyện bọn thích khách lột đồ của Điền Thất để xác nhận phận của nàng cũng . Sau khi Kỷ Hành xong thì mặt lập tức đen như đáy nồi, lập tức hạ chỉ đổi nơi tiếp nhận vụ án từ phủ Thuận Thiên lên tới Hình bộ, yêu cầu Hình bộ suốt đêm điều tra thẩm án.
Phủ Thuận Thiên là nơi quản án dân sự và xử phạt, còn Hình bộ thì chủ yếu thẩm tra xử lý những vụ án lớn và nghiêm trọng ở khắp nơi. Tối đó, một chủ sự Hình bộ chuyên phụ trách thẩm án kéo từ trong chăn , ông còn cho rằng xảy chuyện lớn gì. Nửa đêm mùa đông rét căm căm bắt khỏi đệm ấm chăn êm, như thế tuyệt đối sẽ khiến oán khí tận trời. Vì thế chủ sự đến Hình bộ liền đem mấy tên phạm nhân tách mà nghiêm hình tra tấn một trận, cuối cùng mới đỡ tức một chút.
Trải qua một trận bức cung, cuối cùng gánh mà khai hết. Chủ sự cho rằng như liền kết thúc, rốt cuộc thể về nhà ngủ một giấc nhưng mà ông thấy cái tên tờ khẩu cung thì buồn ngủ đều dọa chạy sạch. Cuối cùng thì ông cũng rõ vì loại vụ án mà phủ Thuận Thiên thể giải quyết chuyển đến Hình bộ, thế là vội vàng trình kết quả thẩm vấn cho thái giám phái đến trông coi.
Hiện tại cách lúc mở cửa cung còn tới một canh giờ, nên thái giám quyết định chờ, chờ đến khi mở cửa cung mới cung mà bẩm báo. Vừa lúc Hoàng thượng lên triều liền chạy tới Càn Thanh cung, bẩm báo kết quả lên cho Hoàng thượng.
Kỷ Hành thì lạnh một tiếng, đó một tờ mật chỉ, giao nó cho Thịnh An Hoài, dặn dò mấy câu, đó ung dung lên triều. Hạ triều, khác đều hết, chỉ một Tôn Tòng Thụy lưu , cùng Hoàng thượng Dưỡng Tâm điện mà thảo luận quốc sự.
Bên , Thịnh An Hoài mang mật chỉ xuất cung Ngũ thành binh mã tư, kêu bọn họ bố trí mai phục ở cửa thành, đó mới đến nhà Tôn Tòng Thụy tróc nã Tôn Phiền, quả nhiên khi chụp hụt thì lùng bắt Tôn Phiền khắp thành.
Kỳ thật buổi tối hôm Tôn Phiền về nhà. Hắn vốn ở tại chỗ hẹn chờ bọn sát thủ xách đầu của Điền Thất tới để lấy nửa phần tiền thù lao còn nhưng mà đợi lâu cũng thấy ai tới, Tôn Phiền liền chuyện thành, trong nhất thời cảm xúc tiếc nuối còn nhiều hơn cả sợ hãi.
Có vài , con ông cháu cha lâu, thì dễ dàng loại cảm giác chỗ dựa nên sợ hãi, trong tiềm thức của họ luôn cảm thấy cho dù chuyện lớn đến cũng đỡ cho, cần sợ gì. Từ xưa đến nay vô con ông cháu cha cứ như hố cha . Lần Tôn Phiền cũng cảm giác đến nguy hiểm giáng lâm, dám về nhà cũng vì sợ khi sự tình bại lộ thì Điền Thất tìm tới cửa, mà do sợ cha đánh .
Tôn Phiền mua sát thủ cũng là chuyện lên kế hoạch và cẩn thận suy xét. Hắn hận Điền Thất, hơn nữa còn vì chuyện của Điền Thất, mà ấm quan của hủy, quả thật là hận ăn thịt uống m.á.u của Điền Thất. Lại , Tôn Phiền cũng cha của cùng Điền Thất càng lúc càng đội trời chung, xu thế thủy hỏa bất dung, trình độ buông lời gièm pha của Điền Thất ở mặt Hoàng thượng càng lúc càng cao minh, cha dần dần rơi cảnh . Tôn Phiền giúp cha , nên nhất định trừ khử Điền Thất. Nghĩ tới nghĩ lui, liền đến cùng, vĩnh tuyệt hậu hoạn. Bởi mới dùng nhiều tiền mua sát thủ.
Vốn dĩ, võ công của mấy tên sát thủ đều tệ, dựa theo kế hoạch ban đầu, lấy đầu của Điền Thất chẳng hề khó, cho dù một thị vệ võ công cao cường bảo vệ nữa, cũng chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi. Một đầu sư tử kéo qua một bầy sói nhưng mà ai cũng nghĩ đến, nửa đường chạy một tên cao thủ khác, vì thế mới khiến bọn thất bại thảm hại.
Tôn Phiền cũng quá trình chuyện xảy . Hắn chỉ kế hoạch của thất bại, nếu như cha nhất định sẽ đánh .
Sau vô cùng hối hận vì để cho cha sớm một chút.
Tôn Tòng Thụy là cuối cùng chuyện , cách nào, lão Hoàng thượng bám trụ quá lâu, mãi đến khi Thịnh An Hoài tiến lén lút thì thầm với Hoàng thượng, sự tình xử lý xong, thì Kỷ Hàh mới nguội sắc mặt, cho Tôn Tòng Thụy lui xuống.
Tôn Tòng Thụy trở Nội các, phát hiện trong ánh mắt mấy vị các thần lão đều chút cổ quái. Lão bình tĩnh như thường, đổi lấy là tiếng chậc chậc và cái lắc đầu của khác. Con trai đều như thế, mà lão cha còn ở chỗ vững như Thái sơn, thật nên phục lão là khinh bỉ lão.
Một lát , một quan viên là tiểu của Tôn Tòng Thụy tới Nội các tìm lão, thì thầm báo cáo một trận, Tôn Tòng Thụy cực kỳ hoảng sợ, cũng kịp xin nghỉ, mà vội vàng chạy về nhà, khi bước ngoài thì bước chân đều chút lảo đảo.
Mấy vị các thần khác lúc mới giật hiểu , a, thì là còn nha…
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc mà Tôn Phiền bắt , đang trốn ở nhà bạn uống rượu xem kịch. Chỉ huy của Tây thành binh mã tư là khéo léo, cũng lĩnh hội thánh chỉ như thế nào, tóm kỳ diệu nghênh hợp với cách nghĩ của Hoàng thượng. Sau khi bắt lấy Tôn Phền, cũng gấp gáp mang về, mà là trói Tôn Phiền dạo quanh kinh thành một vòng, hỏi thì cũng giấu, mà cho thuộc hạ trướng trực tiếp cho họ : Tên mua sát thủ gi. ết , đó bắt…
Tôn Phiền là quen mặt ở kinh thành, dân chúng hẳn lai lịch của nhưng những phận địa vị, hoặc là từng lăn lộn trong đám công tử quần lụa thì hơn phân nửa đều . Lần tiếng tăm của cực nổi, kéo theo chuyện cha lôi thảo luận một phen. Thanh danh của Tôn Tòng Thụy vốn tệ nhưng gặp đứa con trai là tên tội phạm thế , chứng minh cái gì? Con cái dạy dỗ là của cha, ít nhất từ vấn đề giáo dục con cái mà , thì Tôn Tòng Thụy cần nhận lấy sự khinh bỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dien-that-thang-chuc-ky/chuong-87.html.]
Lại thêm quần chúng tầng chót tuy là cái thù hằn gì với con ông cháu cha cho lắm nhưng tóm là cách tầng lớp, sẽ phân cho bọn họ bao nhiêu đồng cảm. Hiện tại con ông cháu cha phạm tội, nên dễ dàng kích thích sự phẫn nộ của quần chúng, một nhịn mà bắt đầu ném đồ về phía Tôn Phiền, nhất là khi ngang chợ, Tôn Phiền thu hoạch cũng kha khá.
Tôn Tòng Thụy gấp đến nỗi bốc lửa. Hiện tại lão là luống cuống, căn bản hiểu rõ tình huống cụ thể, con trai tới cùng phạm cái tội gì cũng là do khác mới . Vừa là mua sát thủ, thì lão lập tức tìm đến mấu chốt: Người gi. ết ch. ớt ?
Không ch. ớt ? Không ch. ớt là …
mà Tôn Tòng Thụy cảm thấy đúng lắm. Vì Hoàng thượng lưu lão ? Rõ ràng cho thấy Hoàng thượng đánh trở tay kịp, điều tỏ rõ Hoàng thượng nhúng tay chuyện , còn ý gì!
Cái ý thức khiến cho Tôn Tòng Thụy cảm thấy tuyệt vọng. Tôn Phiền thể cứu, tuy là lão đến mấy đứa con trai nhưng đích tử cũng chỉ một đứa như thế.
Thân phận của Tôn Tòng Thụy mẫn cảm, dễ dàng gặp Tôn Phiền, gia đinh đưa thức ăn và quần áo cho Tôn Phiền, ngóng sự kiện từ đầu tới cuối, trở về báo cáo cho Tôn Tòng Thụy. Tôn Tòng Thụy , tâm tình càng thêm trầm trọng.
Lại là Điền Thất!
Cuối cùng lão cũng phát hiện , Hoàng thượng chẳng hề là khó giải quyết nhất trong chuyện , mà gai góc nhất chính là tên thái giám Điền Thất ch. ớt bầm ! Khổ cái là tên thái giám nhiều đối địch với lão, bắt nhược điểm của Tôn gia, thì thể từ bỏ ý đồ?
Tôn Tòng Thụy nghiến răng nghiến lợi, , thể bắt tay từ chỗ Điền Thất, nhất là giảng hòa với tên thái giám ch. ớt bầm , cũng đỡ cho con trai chịu khổ. Thế là, Tôn Tòng Thụy gấp gáp chạy tới khi thẩm án, lén lén lút lút mở tiệc chiêu đãi Điền Thất, còn mời Trịnh thủ phụ cùng tới. Trịnh
thủ phụ là một chuyên gia phụ trách hòa giải, kiêm chức thủ phụ Nội các.
Điền Thất vui vẻ dự tiệc, khi còn báo cho Kỷ Hành . Kỷ Hành xoa xoa đầu nàng, hỏi: “Cho dù nàng , thì thể gì? Chẳng lẽ với Tôn Tòng Thụy yêu cầu ưu đãi ?” Hình tượng tham tài của tiểu bi. ến th. ái khắc quá sâu lòng .
Điền Thất chững chạc đàng hoàng lắc đầu: “Ta với lão, chỉ cần lão tự vẫn mặt , thì nhất định cầu Hoàng thượng buông tha Tôn Phiền.”
Kỷ Hành gật đầu: “Thì nàng tức ch. ớt.”
Một tên thái giám, lấy ngữ khí như chuyện với thứ phụ Nội các, thể là bá đạo. Chẳng qua Điền Thất sự bá đạo là ai cho nàng, nàng vòng lấy cần cổ Kỷ Hành, chủ động hôn : “Cảm ơn chống lưng cho .”
“Cùng mà cảm ơn gì.” Kỷ Hành hôn trả nàng: “Ta sẽ chống lưng cho nàng cả một đời.”
Cả một đời quá dài, Điền Thất thật dám tham vọng quá đáng. mà lời như thế, thì nàng vẫn là cảm động.
Kỷ Hành li. ếm khóe môi nàng, khẽ: “Buổi tối trở về sớm chút.”
“… Vâng.”
Điền Thất , quả nhiên câu với Tôn Tòng Thụy, chẳng qua “Lão” biến thành “Ngươi”. Tôn Tòng Thụy tức đến mức biến sắc ngay tại chỗ, tiệc tan chẳng ai vui.
Sau đó, chính là án xử Tôn Phiền cùng bọn sát thủ.
Đám sát thủ gần như ai cũng cõng lưng án mạng, cho nên gì thắc mắc, trừ phán tên cung khai sớm nhất lưu đày, còn đều c.h.é.m đầu.
Tình huống của Tôn Phiền chính là mua sát thủ gi. ết nhưng thành công, Tôn Tòng Thụy đánh giá tội danh nhẹ nhất thể phán thành trượng trách (đánh bằng gậy), đánh một trận, sống qua là . Chỉ đáng tiếc Tôn Phiền đây là Hoàng thượng quan tâm đặc biệt, phán cái tội danh gì thì là chuyện Tông Tòng Thụy thể định đoạt. Tôn Tòng Thụy đó cũng sầm mặt tìm Hoàng thượng cầu xin, đương nhiên, ăn thua. Hoàng thượng còn chế giễu lão một trận, lão việc thiên vị, thật hổ với thanh danh của lão, cho Tôn Tòng Thụy một trận hổ cực kỳ.
Lại đó, Tôn Tòng Thụy mang lấy cái danh thanh liêm, nên cũng thật sự cách nào nhúng tay chuyện .
Lão cứ như thế trơ mắt con trai phán lưu đầy tới Quỳnh Châu, hơn nữa còn là loại ác nhất trong hình thức lưu đày: Vĩnh viễn. Cũng là , chỉ một Tôn Phiền lưu đầy, mà ngay cả con cháu của Tôn Phiền cũng đều thể về, như thế tương đương với định cư vĩnh cửu ở chân trời góc biển, đời qua đời khác hưởng thụ cuộc sống nguyên sinh. Đối với Tôn Phiền mà , sống thành như thế còn bằng ch. ớt, cũng lẽ so với ch. ớt càng chật vật hơn.
Kỷ Hành cảm thấy ghiền, còn thêm một điều: Cho dù ân xá cũng tha.
Được , đủ sinh động!
Tôn Tòng Thụy tức đến mức lở hết cả mồm. Hắn dám trách móc Hoàng thượng, cảm thấy Hoàng thượng như đều là vì Điền Thất mê hoặc. Điền Thất đây là cùng Tôn gia kết thù, ch. ớt ngừng! Tôn Tòng Thụy thể chờ ch. ớt, đành quyết định tiếp chiêu, từ nay đưa sự tranh đấu với Điền Thất để ánh sáng, liều mạng đến cái gọi là ngươi ch. ớt sống.