Năm Lâm Bình thứ chín, Đình Đức xảy  thiên tai tuyết lở, tuyết rơi suốt bốn tháng trời, bách tính lầm than, ông nội   hy sinh tính mạng tế trời, cầu xin Tuyết Nữ hiển linh, cứu bách tính Đình Đức thoát khỏi bể khổ, nhưng thần tộc   ai đáp .
Năm Thanh An thứ ba, Ma Hoàng xâm lược nhân gian, tàn sát bách tính, phụ hoàng  đích  lên Tiên Sơn, leo hết chín nghìn bậc thang đá, cầu xin Chiến Thần tiêu diệt yêu tà, nhưng  ai để ý. Cuối cùng vẫn là phụ hoàng  dùng  thể Thiên Tử nhảy  lò luyện kiếm, mới tạo  thần binh c.h.é.m g.i.ế.c yêu ma!
Từng chuyện, từng chuyện một, đối với bách tính nhân gian của , đều là đại sự sống chết,  đến miệng ngươi,  trở thành chuyện nhỏ nhặt?”
Ta từng chữ từng chữ như máu, khiến tiên sứ mặt đỏ tía tai:
“Nay  kế vị, mưa vốn  rơi  chậm trễ,  dùng m.á.u triệu hồi, cầu  Vũ Thần giáng mưa, nhưng   lấy lý do tình cảm, bỏ mặc cả một tộc dân. Hành vi như , coi mạng  như cỏ rác, tội ác tày trời, Thần giới  những  trả  công bằng cho nhân tộc , còn định cho qua chuyện, thật sự cho rằng nhân tộc  dễ bắt nạt ?”
Tiên sứ    đến nghẹn họng, Tùng Khâu   phục: “Ngươi chỉ  tai ương nhân gian, nhưng  từng hiểu rõ những thần tiên đó khi  đang ở trong tình cảnh nào ?
Năm Lâm Bình thứ ba, địa tiên vì cứu   yêu,  bóc tiên cốt của , cho nên mới  thể ngăn cản động đất.
Năm Lâm Bình thứ chín, Tuyết Nữ vì tình  thương, chia tay  yêu, nhảy  Cửu U Hoàng Tuyền để quên  nỗi đau, căn bản   chuyện tuyết rơi.
Còn năm Thanh An thứ ba, Ma Hoàng tấn công nhân gian, là vì Chiến Thần vì thiên hạ chúng sinh mà phong ấn ma nữ mà  yêu, Ma Hoàng mới  tàn sát thiên hạ để báo thù cho ma nữ, còn Chiến Thần cũng vì  yêu  chính tay  phong ấn mà đau buồn bế quan, cho nên mới  thể tiêu diệt yêu tà.
Nay  cũng là vì dỗ dành   yêu, cho nên mới chậm trễ việc giáng mưa cho nhân tộc các ngươi. Nhân tộc các ngươi mất  sinh mạng đúng là sự thật, nhưng thần tiên chúng  cũng mất  tình yêu đó! Tại  ngươi  thể thông cảm cho chúng ! Chẳng lẽ chúng   xứng đáng  yêu !”
Cái gì?
Nghe những lời ngụy biện của Tùng Khâu,  chỉ  .
Ta  nghĩ đến  nhiều nguyên nhân thần tộc tự ý rời bỏ chức trách, nhưng vạn   ngờ  là loại .
Nhân tộc chúng  cầu thần bái thần, cam tâm tình nguyện dâng hiến tín ngưỡng,  gì khác ngoài việc hy vọng  thể cầu  thần tộc che chở, bảo vệ nhân gian bình an.
 lũ thần tộc đáng ghét ,  khi hưởng hương hỏa nhân gian,    tròn trách nhiệm, khiến nhân gian chìm trong tang thương.
Còn ở đây  năng hàm hồ, thật sự là đức  xứng với vị, mặt dày vô sỉ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/diet-than-chi-lo/chuong-2.html.]
Ta phẫn nộ  với tiên sứ: “Chúng  tín ngưỡng thần tộc, vốn là để tìm kiếm sự che chở, nhưng nếu các ngươi ngay cả việc tận trung với chức trách cũng   , nhân thần hai tộc chúng , liền đoạn tuyệt tại đây. Ta  xem xem,   tín ngưỡng của nhân gian, lũ thần các ngươi còn lấy gì để yêu đương!”
Đến đây, cuộc hòa đàm hai tộc thất bại.
Nhân tộc và thần tộc, chính thức tuyên chiến!
3
Ngày đầu tiên  khi tuyên chiến, thần tộc liền bắt đầu trừng phạt nhân tộc.
Tây bắc đại hạn, phía nam mưa bão, vùng ven biển nước lũ hoành hành, dịch bệnh lan tràn, nhân gian lập tức chìm trong cảnh hoang tàn.
Nhìn thấy tất cả những điều ,  vô cùng lo lắng.
 chúng   thể nhân nhượng thần tộc, chịu thua ?
Tất nhiên là  thể.
Một khi chúng  nhượng bộ,  bái thần, con  sẽ mãi mãi sống  bóng ma của thần, bất cứ lúc nào cũng  thể  những thần tộc cao cao tại thượng  coi như giày rách vứt bỏ.
Vậy thì   tai họa ập đến, sẽ còn  hàng ngàn hàng vạn thần tiên giống như Tuyết Nữ, Chiến Thần, Vũ Thần tùy tiện vứt bỏ nhân tộc.
Vì ,  ,   dẫn dắt  bộ nhân tộc, chiến đấu với thần tộc đến cùng!
4
Sau khi chúng  chống đỡ  đợt tấn công đầu tiên của thần tộc, bách tính tuy  áp bức,  đùa cợt, nhưng trong lòng  vô cùng phấn chấn, sĩ khí trong dân chúng dâng cao.
Thần tộc thấy , tất nhiên sẽ  khoanh tay  .
Dù  thần lực ngày càng suy yếu, bọn họ  thể cầm cự  bao lâu, vì  bọn họ  vô liêm sỉ lấy cớ nhân tộc  xé bỏ hiệp ước nhân thần, dẫn thiên binh thiên tướng tấn công nhân gian,   tay với bách tính vô tội của nhân giới!
Và nơi đầu tiên bọn họ tấn công nhân gian, chính là vương cung.