Không đợi Tiểu Báo trả lời, Lam Trúc Ngữ  chạy , Tiểu Báo lúc  cho dù   từ chối cũng  thể nữa ! Đành   lệnh cho mấy binh sĩ tạm thời giam giữ các nàng ở đây.
“Thư Đình Dận… Tướng quân!” Vừa bước  trướng, còn  giận dữ trách vấn một phen, nhưng   thấy đôi mắt lạnh băng của Thư Đình Dận, vẻ mặt khó chịu chợt lóe qua, nhưng  lập tức   nên  gì, nàng cúi đầu,   ngẩng lên,  mặt nở nụ , khoan thai bước tới,  tiên khom gối hành lễ với Thư Đình Dận,  đó  đến bên cạnh Thư Đình Dận, rót cho  một chén , dâng lên  mặt Thư Đình Dận, giọng  vô cùng ngọt ngào, “Tướng quân vất vả , mỗi ngày  thấy Tướng quân đại nhân mặt trời mọc thì , mặt trời lặn thì nghỉ,   vô cùng đau lòng,  lúc nào  lo lắng cho sức khỏe của Tướng quân! Hay là,   xoa bóp lưng cho  nhé?”
Giao tiếp lâu như , nàng đối với Thư Đình Dận cũng   còn   xa lạ như , hoặc cho đến hiện tại vẫn  thực sự xem Thư Đình Dận là phu quân của , nhưng ít nhất, nàng đang cố gắng chấp nhận sự thật  định  –  là  thương của nàng trong kiếp , ít nhất là phu quân của Lam Trúc Ngữ –  thể mà nàng đang tạm trú!
Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo! Hắn   xem xem, nàng rốt cuộc   gì!
   vô cùng hưởng thụ bộ dáng nàng như một tiểu nữ nhân thực sự, mỉm  nịnh nọt bên cạnh , mỗi khi như ,  dường như mới tìm thấy cảm giác của một tướng quân!
Thư Đình Dận trơ mắt  Lam Trúc Ngữ, nhưng   gì,  sự kéo kéo của nàng,   xuống giường, còn Lam Trúc Ngữ thì thuận thế bò lên giường,  đến phía  lưng Thư Đình Dận, quỳ nửa , xoa bóp vai và đ.ấ.m lưng cho .
Hiểu rõ thuyết phục một   thể vội vàng nhất thời, Lam Trúc Ngữ đương nhiên sẽ  đột ngột   mục đích của  với Thư Đình Dận, hơn nữa, cầm thứ của  tay ngắn, đợi khi  hầu hạ  thoải mái , lúc đó   lẽ sẽ   lý do để từ chối  nữa! Huống hồ bốn nữ tử  đối với  cũng chẳng  gì to tát cả mà!
“Tướng quân,  thoải mái ? Còn chỗ nào  thoải mái thì cứ  với   nhé,   nhất định sẽ hầu hạ Tướng quân đại nhân thoải mái dễ chịu!” Nhìn Thư Đình Dận nhắm hai mắt, vẻ mặt bình tĩnh, Lam Trúc Ngữ khẽ hỏi. Nhìn khuôn mặt  bình tĩnh  , dường như luôn  một sức hút đang mê hoặc nàng! Cũng là khuôn mặt , vì  tên cảnh sát thối tha   khiến   phiền phức đến  chứ?
Có lẽ là vì tên cảnh sát thối tha , nàng mới lưu lạc đến nơi ! Ừm, nhất định là lý do !
“Tướng quân,   thấy , tám thị vệ  trướng   tiến bộ thật nhanh đó! Hiện tại các nàng đều   xem là những binh sĩ đạt chuẩn  đó, Tướng quân  cảm giác giống   ?” Mấy ngày nay,  sự huấn luyện ma quỷ của Lam Trúc Ngữ, tám nữ tử   kiên trì  bằng nghị lực đáng kinh ngạc mà ngay cả Lam Trúc Ngữ cũng  chấn động, lúc    còn là những thiếu nữ yếu ớt  , mà là những binh sĩ kiên nghị!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dinh-menh-kiep-sau/chuong-56-my-nhan-ke-12.html.]
“Ừm!” Thư Đình Dận   gì, chỉ gật đầu lẩm bẩm một chữ! Nếu nàng  , cho dù   mở miệng, nàng vẫn sẽ tiếp tục , tương tự, nếu nàng    chuyện gì, cho dù   phí bao nhiêu lời, nàng vẫn sẽ chọn cách im lặng!
Vì   luôn  nàng chiếm tiện nghi như  chứ?
“  xem đó,   trướng Tướng quân  mấy trăm vạn hùng binh, nhưng    trướng  chỉ  tám , điều  một chút cũng  công bằng,    ? Thiếp  dù  cũng là nữ nhân của Tướng quân đường đường chính chính, nếu  trướng chỉ  mấy  như ,   cũng  mất mặt ,   ?”
Lam Trúc Ngữ  để ý đến thái độ lạnh nhạt của Thư Đình Dận đối với , đương nhiên cũng  thể ngờ rằng  trong lòng Thư Đình Dận  là một  đáng ghét đến .
Tay nàng từ từ thả lỏng, nhẹ nhàng xoa bóp  vai Thư Đình Dận, thậm chí còn mạnh dạn học theo những gì  thấy  kịch, mò đến n.g.ự.c Thư Đình Dận!
Hai mắt Thư Đình Dận  mở, hai đạo tinh quang b.ắ.n , nhưng   gì.
“Thiếp   mở rộng đội ngũ của , Tướng quân  thể đồng ý với   ? Người đường đường là một Hộ Quốc Đại Tướng quân,  trướng  mấy trăm vạn quân, phi nước đại  chiến trường,  ai dám cản,   là  vợ tiêu biểu nhất của ,    thể  mất uy thế của  chứ,    ?” Được nước lấn tới, chính là tuyệt chiêu của Lam Trúc Ngữ!
Thư Đình Dận vẫn   gì, nhưng Lam Trúc Ngữ ,    gì, chính là mặc nhận, nàng  thể tiếp tục !
“  cũng  đó, việc huấn luyện của    khó khăn,  bình thường tuyệt đối  chịu nổi,  cũng  , những thị nữ trong phủ Tướng quân đều là những thiếu nữ bình thường mà thôi, các nàng  khó  thể kiên trì   tay  ! Hơn nữa,    chọn một  , nếu chọn nữa thì  vẻ  lạm vũ sung , cho nên…” Lam Trúc Ngữ do dự một chút, chờ đợi phản ứng của Thư Đình Dận, thấy  vẫn   gì,   vẫn  thể tiếp tục , nàng vòng tay ôm lấy cổ Thư Đình Dận,  mật , “Bên ngoài,  hình như thấy Tiểu Báo và bọn họ đang dẫn bốn nữ tử,   ,   chỉ cần  các nàng một cái, liền  các nàng tuyệt đối là nhân tài  thể bồi dưỡng đó!”
“Thiếp  tin rằng, nếu các nàng    huấn luyện,  đến nửa năm, các nàng sẽ trở thành những binh sĩ tinh nhuệ nhất  trướng  ! Tướng quân,    ?”
Cuối cùng cũng  rõ mục đích  ? Đôi mắt Thư Đình Dận cuối cùng  từ từ nhắm ! Hắn dường như đáng lẽ  sớm nghĩ đến điều  ! Mỗi khi nàng  lời mềm mỏng, lời  ý  với  đều là lúc  yêu cầu, điều kiện càng cao, thì càng ngoan ngoãn đáng yêu,   ngay cả mỹ nhân kế cũng dùng đến , ngoài chuyện  thì còn  gì nữa chứ?