2
“Vân nhi, nếu con , ai thể ép con gả Hầu phủ.” Mẹ cầm tay , trong ánh mắt mang theo sự quyết đoán và kiên nghị.
Ta xưa nay đều , bà xem và em trai là tính mạng của .
Kiếp , bỏ ngoài, chỉ và em trai kiên trì đón về Giang phủ, thậm chí còn đau khổ mà nhiễm bệnh nặng. Ta quá bất hiếu, còn thể để cho tiếp tục vì mà vất vả lo lắng.
Ta điều chỉnh tâm tình, giải thích: “Không con gái gả, chỉ tò mò là tin đồn thật giả, cho nên mới hỏi thôi ạ. Vũ An Hầu nhà cao cửa rộng, con gái gả còn thể chịu tủi nhục ?”
Ánh mắt của chằm chằm, đánh giá thật giả trong lời của .
Ta vội vàng mặt , nhịn nỗi chua xót bắt đầu khởi động. Ta sợ quan tâm hỏi tới sẽ khiến kể bộ nỗi đơn đớn của kiếp .
“Ai nha, đừng con chằm chằm như , con cái gì , chúng sân xem hoa cỏ .” Ta chuyển hướng nũng sang chuyện khác.
Bởi vì quy củ của bà nội, từ nhỏ nuôi ở trong tiểu viện, thường xuyên chạy qua hai bên thỉnh an. Nói tóm , vẫn là ở chỗ bà nội nhiều hơn một chút.
Bà nội chê xuất nhà buôn, sợ bà giáo dưỡng con gái , con cái ruột giáo dưỡng mà bà nội giáo dưỡng, cho nên mới gần gũi với bà nội nhiều hơn.
Ta và tuy là con ruột nhưng thực tế thời gian ở chung nhiều, vì thái độ của cha và bà nội, lúc cũng bất giác xa lánh .
Thật sự là nên.
Mẹ thấy chịu gần gũi với nên vui mừng, vội vàng sai chuẩn trái cây tươi và pho mát mà thích ăn nhất, sợ cái gì thích.
Bây giờ là đầu hè, khí hậu dễ chịu.
Cá chép trong ao ung dung nổi mặt nước, đỏ vàng, đen trắng, mắt.
Ta ném thức ăn cho cá trong nước, đám cá nhao nhao tụ tập một chỗ, một con cá chép mập mạp lợi dụng ưu thế hình thể, đánh đuổi những con cá khác, thuận lợi ăn phần lớn thức ăn.
“Mẹ, con cá thật mập, cũng ăn bao nhiêu thứ.” Ta đầu cho .
“Hả? Ăn nhiều.” Mẹ tựa hồ mới lấy tinh thần.
“Mẹ, cần suy nghĩ nhiều như , bà nội quyết định , cứ theo ý bà thôi.” Ta tự nhiên bà đang ưu sầu cái gì.
Mặc dù sống cũng trốn thoát khỏi mệnh, chi bằng sống cuộc sống mắt, cùng ở chung nhiều hơn.
“Đây là chuyện chung đại sự của con, thể theo như chứ.” Mẹ tán thành lắc đầu.
Thật lâu , bà như hạ quyết tâm: “Mẹ cách, thể cho con gả Hầu phủ.”
Trong lúc nhất thời, tim đập thình thịch, ngay cả hô hấp cũng thận trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dinh-vien-tham-tham/2.html.]
“Lúc , vì con mà trúng một một vị tú tài, tuy rằng xuất nhà nông, nhưng gia phong chính trực, đàn ông trong nhà chỉ cưới một vị thê tử, thị nào đến góp vui. Nhân phẩm cũng rát , xứng với con.”
Trong đầu loáng thoáng hiện một cái tên, nhưng dám xác định.
“Hắn tên gì?” Ta khỏi hỏi khỏi miệng.
“Dương Thành.”
Quả nhiên là .
Ánh mắt vô cùng , tuy lúc đầu Dương Thành chỉ là tú tài, nhưng về trở thành nhân vật lòng hoàng đế, Võ An Hầu cũng nhường ba phần.
Mà quả thực cũng như lời , Dương Thành cả đời chỉ một vị thê tử.
“Con một chút, nếu ý, lập tức phái đến đính hôn. Tóm , Hầu phủ một bước, bà nội con cũng sẽ cách nào.” Mẹ tiếp tục .
“Nếu bà nội tức giận thì ?” Ta chút băn khoăn.
“Sự tình thành kết cục định, bọn họ thể gì? Chẳng lẽ bọn họ sẽ mất mặt hối hôn? Con yên tâm, chút thể diện cha con vẫn .”
“Còn và em trai thì ?”
Hôn sự của an , nhưng chắc chắn sẽ đối mặt với giông bão. Bà nội là thể nhẫn nại.
“Mẹ tự cách ứng phó, con cần lo lắng, cùng lắm thì về nhà con thôi. Em trai của con càng cần quan tâm, nó là đàn ông, nên dựa bản lĩnh của mà tạo sự nghiệp.” Mẹ bộ thoải mái .
Còn nhiều điều rõ.
Hầu phủ nhất định sẽ cưới con gái nhà chúng , , thì là nhị .
Vì , ngại trở thành bà cả cay nghiệt trong miệng đời.
Đầu óc tỉnh táo một chút, thể để cho gánh vác vận mệnh của .
“Con , tú tài thì gì , con vẫn thích Hầu phủ hơn.” Ta bộ vui.
Ta và Dương gia, vô duyên vô phận.
“Đứa nhỏ ngốc, Hầu phủ nhiều quy củ, con qua đó sợ là chịu tủi nhục.”
“Con cho con, chuyện hôm nay đừng nhắc nữa. Nếu để cho bà nội , sợ là náo loạn. Con cũng hy vọng, và em trai sống .” Ta bên cạnh , tựa đầu lên vai bà.
Rõ ràng là một phụ nữ, cho cảm giác an tâm đáng tin cậy. Mẹ là một nữ nhân bản lĩnh.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺