Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 323: Cá ướp muối cũng phải có mộng tưởng (canh một)

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:24:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đừng như thế, ghê quá hết hồn.”

Thấy cả đám bạn học cứ trố mắt dán chặt , Tô Thần lúng túng .

“Tô Thần, đổi lớn thật đấy.”

đó, mới hơn một năm gặp, mở nhà hàng, còn đại ca làng nhạc, xây cả phòng đàn, xong còn rủ ‘cá ướp muối’ nữa chứ!”

bạn học là minh tinh nha! Không , lát nữa ký tên, chụp ảnh chung với . là fan nhạc của đấy.”

cũng ! thích nhất mấy bản dương cầm của .”

Một nhóm bạn học mừng rỡ, nhao nhao gọi ầm lên.

“Không thể mãi cá ướp muối . Cá ướp muối cũng mơ ước chứ!” Tô Thần bạn đang kéo cá ướp muối”, .

Mọi đều bật .

“Nói cũng đúng. Xem chúng thể cá ướp muối nữa.”

đúng, cố gắng thôi.”

“Bát canh gà ngon thật, cũng ‘hàm ngư phiên ’ một phen.”

“Ê, ‘hàm ngư phiên ’ thì vẫn là cá ướp muối mà?”

“Ha ha…”

Trong phòng, tiếng rộn ràng. Tuy sự đổi lớn của Tô Thần khiến ai nấy kinh ngạc, nhưng cũng bầu khí bàn tiệc sinh động hẳn lên.

Thích Dung Tô Thần – từng rút lui vì tình cảm bình thường – giờ rực rỡ hơn trong ký ức, ánh mắt phức tạp. Trong đó tiếc nuối, hụt hẫng, thêm chút ngưỡng mộ dành cho Lâm Vũ Manh. chỉ thôi.

Bây giờ cô thích là Hồng Chí Minh – đối xử với cô . Điều đó hề đổi.

Còn Tô Thần, mặc kệ bây giờ ưu tú đến , cũng chỉ là một hồi ức của mối tình đầu ngây ngô.

“Dung Dung, ánh mắt của em lợi hại ghê.” Hồng Chí Minh bỗng khẽ buông một câu.

“Chí Minh!” Thích Dung biến sắc sang, hoảng hốt định giải thích.

“Không cần giải thích, hiểu mà.”

Hồng Chí Minh cắt lời, mỉm : “Ý là hai em để mắt đến đàn ông đều là giỏi. May mà định mệnh của em là .”

Thích Dung khẽ thở phào, mỉm gật đầu.

“Nói chứ em cũng thích bài ‘Khí cầu tỏ tình’ ? Lát nữa chúng cũng xin chữ ký, chụp ảnh chung , cơ hội thể bỏ qua.” Hồng Chí Minh gắp cho cô một đũa thức ăn.

“Ừm!” Nụ mặt Thích Dung càng rạng rỡ.

Bữa cơm ai nấy đều vui, chỉ là khẩu phần của Tô Thần khiến giật .

Đũa của Tô Thần gần như hạ, Lâm Vũ Manh ăn xong còn liên tục gắp thêm cho .

Đợi ăn uống no nê, Tô Thần gọi phục vụ mang thêm hai bát cơm lớn, vét sạch chỗ thức ăn và canh còn .

Cả bàn mà trợn mắt há hốc mồm.

“Cậu ăn khỏe thật sự. Có cần gọi thêm vài món ?” Hồng Chí Minh hỏi.

HY

“Không , thế là , tối ăn no quá cho bụng.” Tô Thần xua tay.

Khóe mắt đồng loạt giật giật.

Hóa ý là… vẫn no !

Sau đó, Tô Thần ký tên cho từng bạn, chụp ảnh chung từng . Mãi đến khi ai nấy đều hài lòng, cả nhóm mới rời phòng. Phục vụ dẫn quầy thanh toán ở sảnh.

Tổng cộng hơn bảy vạn, gần một nửa là tiền rượu.

Hồng Chí Minh hào sảng quẹt thẻ trả luôn, khiến đám bạn đang còn học đại học khỏi trầm trồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-323-ca-uop-muoi-cung-phai-co-mong-tuong-canh-mot.html.]

Đám con trai âm thầm quyết tâm: nhất định phấn đấu để trở thành thành đạt như thế. Các cô gái thì nổi hứng: cũng kiếm một bạn trai ưu tú như Hồng Chí Minh hoặc Tô Thần.

“Này, Hồng tổng? Anh cũng đến đây ăn !”

Vừa thanh toán xong, cả nhóm chuẩn rời khách sạn thì một giọng mang ý vang lên.

Theo tiếng gọi , thấy một đàn ông trung niên ăn mặc bảnh bao: âu phục phẳng phiu, cổ tay đeo đồng hồ danh tiếng, dáng vẻ tiêu chuẩn “ thành đạt”, đang bước tới.

“Phí tổng, khéo quá!”

Thấy , Hồng Chí Minh mỉm chào.

là khéo thật. Nhiều trai xinh gái quá ha!”

Người đàn ông gọi là Phí tổng ha hả gật đầu, đảo mắt qua nhóm Tô Thần. Ánh dừng mấy cô gái xinh rõ lâu hơn một nhịp.

Khi ánh mắt rơi Lâm Vũ Manh – đang khoác tay Tô Thần – đôi mắt khẽ sáng, đảo qua đ.á.n.h giá.

Đàn ông mà, ít ai ham sắc.

Nhất là kiểu đàn ông coi như thành công như bọn họ, lúc rảnh rỗi tìm các cô gái trẻ “giao lưu trao đổi” là chuyện thường.

Cảm ánh mờ ám đó, Tô Thần nhíu mày, mặt đổi sắc.

Không thể chỉ vì liếc Lâm Vũ Manh hai cái mà lập tức tay. Làm thì bận mệt với thiên hạ mất.

Có điều, nếu ai dám manh nha ý đồ , thì là chuyện khác.

“Bạn gái và các bạn học, hôm nay tụi tụ họp ăn bữa cơm.” Hồng Chí Minh mỉm giải thích.

“Thì . Các dùng xong ? Tiếc thật, tối nay mở tiệc chiêu đãi một vị khách quý, nếu các rảnh thì cùng qua cho vui.” Phí tổng .

“Cảm ơn Phí tổng lòng, tụi xin phép .”

Hồng Chí Minh dây dưa, mở miệng cáo từ.

“Khoan !” Phí tổng gọi với theo, tủm tỉm: “Hồng tổng, vội gì. Anh tối nay vị khách quý mời là ai ?”

“Ồ? Ai ?” Hồng Chí Minh tỏ vẻ tò mò.

“Hai nhà gần đây đang tranh hạng mục núi Thiên Tuyền đó, đúng ? Tối nay may mắn mời tiểu thư – tổng giám đốc phụ trách chính của Tập đoàn Phùng Thị.” Trên mặt Phí tổng thoáng nét đắc ý.

Sắc mặt Hồng Chí Minh khẽ đổi, nặn nụ chúc mừng: “Vậy chúc mừng Phí tổng. Có điều hạng mục Thiên Tuyền lớn lắm, chia miếng bánh cũng dễ .”

“Ít nhất cũng cơ hội chạm tay miếng bánh chứ?” Phí tổng khẽ.

“Chúc Phí tổng toại nguyện.”

Miệng chúc mừng nhưng lòng chẳng mấy vui, Hồng Chí Minh xong thì cất bước luôn.

Tô Thần và vội vã theo .

“Hai vị, thấy hai tướng mạo xuất chúng. quen một ông chủ công ty mẫu khá tiếng, nếu hứng thú thể giới thiệu.”

Khi Tô Thần và Lâm Vũ Manh ngang, Phí tổng bỗng chìa tay chặn , như chân thành.

Ánh mắt Tô Thần chợt lạnh, tâm trạng tụt xuống hẳn.

Đối với cái tâm tư , chẳng lẽ ?

“Tránh . Không hứng thú.” Giọng Tô Thần cụt lủn, lạnh băng.

Phí tổng sững , trong mắt lóe lên tia giận, nhưng ngoài mặt vẫn : “Sao căng thẳng thế. thấy hai trai gái, lòng thôi. Cậu hứng thú, nghĩa cô bên cạnh cũng hứng thú?”

cũng hứng thú. Anh tránh giúp, chúng .” Lâm Vũ Manh vội .

Nụ của Phí tổng cứng , sắc mặt khó coi.

Chiêu dùng ít , đây là đầu gặp điều đến .

“Phí tổng, chặn đường bạn như quá đó.” Hồng Chí Minh nhíu mày, giọng lạnh hẳn.

 

Loading...