Tô Thần né từng đợt ngắm bắn, lao tầm bắn. Vài phát s.ú.n.g liền xong băng đạn, ló đầu, định hạ nổ đầu tên sát thủ. Hai đồng đội của một trái một lộ diện, Tô Thần bình tĩnh bóp cò — liên tiếp thêm hai cú nổ đầu.
Nhìn thao tác “như thần”, cả kênh livestream vỡ òa.
[Ôi trời ơi, mùi thần chi tẩu vị!]
[Lợi hại quá! Mẹ hỏi vì quỳ xem trực tiếp.]
[Tú Nhi, là chị ?]
[Nam thần năng thật, kỹ thuật đ.á.n.h giải chuyên nghiệp .]
[Chỉ tiếc với nhạc mẫu đại nhân “” nhanh quá…]
[…]
Không còn hai “vướng víu”, Tô Thần nhẹ nhõm hẳn. Cậu hóa thành “Độc Lang chi vương”, một một chiếc xe máy tung hoành bốn phía: đ.á.n.h ba, một chọi bốn, các kiểu loạn chiến… Cuối cùng thuận lợi “ăn gà”.
Ôn Hà và Tô Mạt thì thấy vui chút nào. Cả trận họ chỉ ngoài , gần như chẳng trải nghiệm chơi gì!
“Ván nữa, ván nữa!” Ôn Hà thúc giục.
HY
Trận mới bắt đầu.
“Lần nhảy ? Hay là rìa kiếm đồ?” Tô Thần hỏi.
“Không ! Nói sẽ giao tranh mà, thể nuốt lời. Vừa nãy chỉ do xui thôi.” Ôn Hà liên tục lắc đầu.
“Mẹ nghiêm túc đấy ?” Tô Thần dở dở .
“Lão ca, đừng . Nhảy chỗ ít !” Tô Mạt tỉnh táo hơn, khuyên ngay.
“Sao yếu thế ?” Ôn Hà khinh khỉnh.
“Vậy chớ rơi xuống đất là thành hộp đó!”
“Chính em cũng c.h.ế.t còn gì? Lại còn t.h.ả.m hơn.”
“Ít em sống lâu hơn chút.”
“Sống lâu thì gì, mở phát nào hồn ?”
[…]
Hai con khởi động màn đấu võ mồm thường ngày.
“Thôi đủ , đừng ầm nữa! Lần nhảy trường học, ván Mạt Mạt. Ai còn ồn là mang đấy.” Tô Thần nhíu mày quát khẽ.
“Hừ!”
Cả hai đồng loạt hừ một tiếng, mặt chỗ khác.
Kênh livestream rộn ràng, ai nấy đều khoái chí.
[Ha ha, vui quá xá!]
[ thích bầu khí gia đình ghê.]
[A a a!!! Muốn với em gái đáng yêu thế .]
[Nhạc mẫu đại nhân rộng lượng quá.]
[Hèn mọn mà farm , đừng liều. Không thành hộp.]
[…]
Tô Thần chọn nhảy một khu hoang vắng, dẫn theo hai thong thả vét đồ.
“Xong ván đừng nghịch nữa. Tần tổng các cô sắp đến . Nào, ăn miếng táo.” Ba bưng khay trái cây tới, đặt xuống, bên vợ, xiên một miếng kề tận miệng, nhắc.
“Biết . Ngồi tránh chút, em phân tâm.” Ôn Hà há miệng ăn, sốt ruột đẩy ông .
Ba mặt mũi ấm ức nhích xa, cầm điều khiển chuyển TV sang kênh thể thao.
[Nhạc phụ đại nhân?]
[Địa vị gia đình cái hiểu ngay!]
[Tội ghê…]
[Nhà thế ấm áp quá, đáng ao ước.]
Livestream càng náo nhiệt. Mưa đạn và quà tặng kéo dài dứt. Không ít streamer nền tảng cũng “lượn” qua phòng Tô Thần cọ nhiệt.
Mộ Nhã — nữ MC cùng lớp học trò chơi với Tô Thần — cũng đang xem, tặng liền mấy quả siêu hỏa tiễn. Trên màn hình lập tức hiện kín dòng: [Hoan nghênh nữ thần Mộ Nhã giá lâm!]
Vài ngày , lúc rảnh, Tô Thần song stream vài với cô, độ nổi tiếng của Mộ Nhã nhờ thế tăng lên ít; nhiều nền tảng đều nữ MC học chung lớp .
“Phía tiếng súng! Nhanh! Ta sang g.i.ế.c!”
Ôn Hà vét xong đồ, thấy dấu chỉ thị s.ú.n.g nổ liền phấn khích hét lên, lao thẳng theo hướng đ.á.n.h dấu, như thể vô địch.
“Cẩn thận một chút.” Tô Thần nhắc, khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-334-day-la-dao-mat-mang-de-a-canh-mot.html.]
“Biết , theo sát!” Ôn Hà giục.
Ba chạy một mạch tới M thành, chui một tòa nhà lên tầng hai.
“Bên đối diện, trong phòng. Chắc họ phát hiện .” Ôn Hà hạ thấp giọng, hồi hộp như sợ đối diện thấy.
“Để em.”
Tô Mạt điều khiển nhân vật, móc từ ba lô một quả “khoai lang”. Khuôn mặt nhỏ rạng rỡ.
Ván quả “khoai” đó tiễn lên bảng, giờ cô vẫn canh cánh.
“Em đấy?” Ôn Hà tỏ ý nghi ngờ.
“Hừ! Nhìn kỹ mà học.”
Tô Mạt hừ nhẹ, xổm bên cửa sổ, chỉnh góc, định thả l.ự.u đ.ạ.n ngoài.
Chẳng hiểu , Tô Thần vô thức lùi về đầu cầu thang. Thấy góc ném của em, mặt đổi sắc, lao thẳng xuống tầng .
Ầm!
Một tiếng nổ trời giáng.
[“Tô gia tiểu tiên nữ” dùng bộc phá mảnh vỡ hạ gục “Tô gia tiểu tiên nữ”! ]
[“Tô gia tiểu tiên nữ” dùng bộc phá mảnh vỡ hạ gục “Tô gia xinh bảo bối”! ]
Trong khoảnh khắc, như thể một đàn ô nhạn bay vụt qua đỉnh đầu .
Khoảng lặng quỷ dị trôi qua — cả kênh bật ầm.
“Con cái gì ?” Ôn Hà tái mặt quát.
“Em… em cố ý.” Tô Mạt cuống quýt phân trần.
“Ha ha! ‘Nhìn kỹ mà học’ hả? Học cách tự nổ ?” Ôn Hà lộ vẻ khinh bỉ.
“, sai thật . Thuần sai sót thôi.” Tô Mạt gượng.
“Thần Thần! Mau kéo !” Ôn Hà hối hả.
“Còn em nữa, còn em nữa!” Tô Mạt cũng nhao nhao.
“Đừng kéo nó, để nó… đó cho nhớ đời!” Ôn Hà bực bội.
“Khoan , đối diện đang tới.”
Giọng Tô Thần chùng xuống. Cậu nấp yên cửa tầng một.
Bên hiển nhiên tiếng nổ, thấy hệ thống thông báo, “tự nổ”, lập tức kéo cả đội ùa tính kiếm lợi.
Có ba . Cả ba cùng xông qua cửa.
Ngay khoảnh khắc họ bước , Tô Thần ghì cò, ngắt hồi, dồn sát thương. Một băng đạn vặn quét gục cả ba.
[Móa, lão âm hiểm chốn !]
[Huynh , QB ghi sổ, mà kiểm tra!]
[Hảo hán tha mạng…]
Ba gã cũng kiểu “tấu hài”, đồng loạt bật voice cầu xin tha. Livestream phen rần rần.
Tô Thần chẳng khách khí, đạn, lạnh lùng kết liễu cả ba.
“Tốt lắm! Nhanh nhanh, cứu , sắp hết m.á.u !” Ôn Hà giục vội.
Tô Thần phóng lên tầng hai. Cả hai thanh m.á.u đều chỉ còn một vạch mỏng, hiển nhiên chỉ kịp cứu một .
“Lão ca, cứu em ! Em yêu a a cộc!”
“Thần Thần, đừng quên là thương con nhất.”
“Lão ca, hiểu em nhất mà!”
“Thần Thần…”
Hai con đồng loạt , mắt ai nấy cũng đáng thương.
Mồ hôi lạnh của Tô Thần chảy thành vệt, khóe mắt giật liên hồi.
[Ha ha… xỉu.]
[Đây đúng là “mất mạng đề” nha — y như bài toán: với bạn gái cùng rơi xuống nước, cứu ai ?]
[Nam thần đáng thương quá, nhưng thấy vui?]
[Không , bụng đau vì .]
[ đến mức… tính mưu sát đây?]
Khán giả trong kênh vui như hội, đến sướng .