Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 369: Nghe nói “chia tay đại sư” không? (canh hai)

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:37:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không ạ!”

Cô “tiểu tỷ tỷ” mừng thầm, tưởng vị lão bản theo lối mòn cuối cùng cũng bình thường .

“Vậy vì em mà mấy tiểu tỷ tỷ khác ? Em nghĩ kỹ xem nguyên nhân từ . Tục ngữ : nam theo đuổi nữ cách một ngọn núi, nữ theo đuổi nam chỉ cách tấm màn mỏng. Ví như em đủ dịu dàng chẳng hạn...”

Tô Thần lải nhải ngừng.

Trên trán cô gái từng vệt “hắc tuyến” rơi xuống, rơi im lặng.

Kênh livestream lập tức rộ tiếng .

[MC ơi, đủ đó, khi dễ tiểu tỷ tỷ quá!]

[ đó đúng đó, vợ cũng cần bắt nạt thế!]

[Cùng là phận độc như , thấy tim như đ.â.m mấy nhát.]

[Oa một tiếng luôn.]

[Đáng ghét, lôi đám “cẩu độc ” chúng ngược.]

Lúc , trong hẻm núi vang tiếng giao tranh; cô “tiểu hồ ly” c.h.ế.t một nữa, cầm đao bên solo hạ gục.

“Lão bản, thể hủy đơn , em trả tiền .” Cô nức nở.

“Phụt!”

Tô Thần nhịn bật .

Kênh livestream của nước bạn cũng chọc .

[Lần đầu thấy bồi chơi tức đến đòi hủy đơn trả tiền.]

[MC đừng mà, giúp tiểu tỷ tỷ một tay !]

[ đúng , quá đáng lắm.]

[Tiểu tỷ tỷ đừng , lên gỡ gạc nào!]

“Được , đừng giận. Anh giúp em, giúp em.” Tô Thần nín an ủi.

Cô gái hít sâu mấy , bình tĩnh tiếp tục chơi.

Có Tô Thần hỗ trợ, cục diện lập tức sáng sủa. Với ý thức cực mạnh, hễ bên đao thủ toan tay, hoặc rình rập gank đường giữa, Tô Thần phục kích sẵn ở một bên.

Cô cũng “hôi” theo hai mạng, tâm trạng khá hơn hẳn; giọng nức nở dần trở về âm sắc loli tràn đầy sức sống.

“Lão bản, lão bản, mau tới! Ven đường đầu !”

Cô hớn hở gọi, rủ Tô Thần men theo lề đường.

“Đến đây.” Tô Thần buồn thu xếp “Thạch Đầu Nhân”, men xuống con dốc.

“Lão bản, nghề gì nha?” Cô hạ một mạng, ha hả hỏi.

Tô Thần nghĩ ngợi một lúc, bỗng lóe ý, hỏi: “Em ‘chia tay đại sư’ ?”

“Chưa bao giờ.” Cô cảnh giác.

Kênh livestream của nước bạn cũng ngửi thấy mùi nguy hiểm.

“Là nghề chuyên giúp ... chia tay. Sau nếu hứng thú thì tìm .” Tô Thần nhếch môi .

“Lại bắt đầu! Quá đáng thật! Em còn yêu, tính giúp em chia tay ?” Cô tức tối kêu lên.

“Tìm hiểu cũng , lo xa cho chắc mà!” Tô Thần hì hì.

“Không cần. Hừ! Lão bản đúng là đồ ‘móng heo’!” Cô bực mắng.

[Ha ha... “móng heo” to thật.]

[Nam thần hài quá, ‘chia tay đại sư’ cơ đấy, xỉu.]

[Lật bài , cho tiểu tỷ tỷ kênh coi luôn.]

[Tài khoản tiểu tỷ tỷ là gì thế? Anh em qua bấm theo dõi.]

Kênh livestream rộn ràng hẳn.

Tô Thần hỏi tài khoản bồi chơi của cô, biên tập hiển thị màn hình.

Anh dẫn cô thắng liền hai ván.

“Tiểu tỷ tỷ, giờ em bao nhiêu fan?” Tô Thần hỏi.

“Hơn một nghìn thì .”

“Giờ em thử xem.”

nghi hoặc, mở app , lập tức kêu lên: “Trời ạ! Sao em hơn ba vạn fan? Cái thể!”

“Em thường xem livestream ? Thật dẫn chương trình. Em thể qua kênh của xem.” Tô Thần giải thích.

“Lão bản, đúng là đồ lừa! Không ‘chia tay đại sư’ !” Cô ấm ức.

“Ha ha...” Tô Thần buồn .

“Anh stream ở nền tảng nào? Chắc là đại chủ lưu truyền bá chứ gì!” cô hỏi.

“‘Cá Mập’, phòng 000001!”

Cô mở web tìm “Cá Mập trực tiếp”, nhập phòng kênh của Tô Thần.

“Em nhầm ? Đây... đây là ? Đẹp trai thế! Trời ạ, nhân khí hơn ba nghìn vạn!”

“Anh đây, chào em, tiểu tỷ tỷ.” Tô Thần mỉm ống kính.

“Em... em choáng quá, để em bình tĩnh .” Cô sững , mưa đạn lấp lóa, bỗng thì thào tin: “Anh... là Tô Lâm?”

“Em nhạc của ?” Tô Thần hỏi.

“Ưm... em là fan trung thành của đó. Ca khúc với piano của , cả phim ‘Lang Gia Bảng’ em đều xem. Em...”

Cô kích động năng lộn xộn; niềm hạnh phúc như rơi trúng đầu, bực dọc vì trêu đó tan sạch.

“Cảm ơn em ủng hộ. Vừa thật xin .” Tô Thần mỉm .

“Không, , là em xin . Em nam thần cố ý đùa mà em tưởng thật.” Cô ngượng ngùng.

“Vậy hát tặng em một bài nhé. Em bài nào?” Tô Thần cầm cây guitar đặt cạnh.

“Thật ạ? Em... em thích nhất ‘Tỏ Tình Khinh Khí Cầu’, ?” Cô reo.

“Đương nhiên.”

Tô Thần gật đầu, ngón tay gảy dây; tiếng hát khiến ngây dại cất lên.

Một khúc trôi qua.

“Hôm nay đúng là quá may mắn! Trời ạ, hôm nay là ngày bao nhiêu nhỉ, em ghi ngày may mắn của em.” Cô hưng phấn mãi mới hồn.

“Tiểu tỷ tỷ, em thấy đó, còn hát tặng. Có là... gửi hai tấm ảnh ? Nói nha, , là mặt mấy em ‘cẩu độc ’ đáng thương trong kênh đòi đấy.” Tô Thần .

[Đồ dê xồm!]

[Mặt dày thật.]

[Cẩu độc thì , ăn gạo nhà chắc?]

[Tới tới, cùng “khạc đờm”.]

[Ha ha, đàn ông đều thế, nam thần cũng ngoại lệ. Rõ là .]

sảng khoái đồng ý, gửi cho Tô Thần hai tấm ảnh.

Ảnh qua “mỹ nhan”, cô gái đáng yêu; cũng nội dung .

Tô Thần giữ cho riêng , phóng to ảnh lên cho xem.

[Đẹp quá trời.]

[Đừng tranh, đây là vợ .]

[ nhận thêm trăm đơn .]

[Không! Muội tử là của !]

Kênh livestream như bầy sói phát cuồng, bình luận cuồn cuộn.

“Vậy... dừng ở đây nhé?” Tô Thần thăm dò.

[Đừng mà, nam thần! Dẫn em đ.á.n.h thêm mấy ván , miễn phí cũng , em trả cũng xong!] – cô năn nỉ.

“Không . Hôm nay đến thế thôi. Đánh nữa là vợ b.ắ.n ‘hỏa tiễn cảnh cáo’ đấy.” Tô Thần .

“Phụt!” Cô nhịn , giọng êm : “Vậy... chúc nam thần và vợ sớm sinh quý tử.”

“Ha ha... cảm ơn lời chúc của em.”

Tô Thần gật đầu .

Chương 370 : Hai ấm áp tiểu gia (ba canh)

Tô Thần dứt khoát từ chối yêu cầu “tìm một tiểu tỷ tỷ” của đám fan vô duyên vô cớ bên nước ngoài.

Nói đùa chứ, nghĩ bằng đầu ngón chân cũng lúc Lâm Vũ Manh chắc chắn đang xem livestream. Chưa chừng vợ với cha vợ cũng đang cạnh. Một bỏ qua còn , quá thì ngày mất mạng.

lúc , Mộ Nhã tặng một “siêu lửa”. Tài khoản game cũng online, liền mời cô duo xếp hạng vài trận.

Chơi xong mấy ván thì cũng tới giờ cơm trưa.

Tô Thần chuyển drone sang chế độ tiếp, xuống bếp nấu ăn.

Dao điêu luyện, muôi xoay thoăn thoắt; từng đĩa món bốc khói, thôi nuốt nước bọt. Khán giả nước ngoài kênh livestream gần như chảy dãi, kinh ngạc đến tột độ.

[cmn, thèm chảy nước miếng luôn.]

[Người nhà của nam thần chắc hạnh phúc lắm, a a a, đúng là bảo tàng nam thần!]

[Nam thần bếp trai quá mức.]

[ cũng bạn trai nấu ăn, chắc chỉ trong mơ.]

[Để rửa mặt cái tiếp.]

Cả nhà bàn, ăn như gió cuốn.

“Lão ca, nãy livestream rủ tiểu tỷ tỷ chơi game. Để em méc chị Manh bây giờ.” Tô Mạt hì hì.

“Được lắm, đồ phản bội. Không cho ăn nữa.” Tô Thần giả vờ nổi giận.

“Không thèm! Em vẫn ăn.” Tô Mạt đắc ý gật gù.

“Thần Thần, như . Hôm qua mắt nhà gái, hôm nay rủ tiểu tỷ tỷ chơi.” Ôn Hà cau mặt dạy con.

Khó lắm mới dịp răn đe đứa con trai, với tư cách , bà tuyệt đối bỏ qua.

“Mẹ, con gì. Chỉ chơi game chung cho vui, tăng hiệu ứng chương trình thôi mà.” Tô Thần khổ.

“Vậy cũng . Với Manh Manh cho rõ.” Ôn Hà nhíu mày, liếc sang chồng: “Hỏi ba con thử xem, ông dám ngoài tìm tiểu tỷ tỷ mà báo cáo ?”

Tô Văn Sơn ngẩng lên sững sờ. Chẳng hiểu lửa bén sang . Thấy ánh mắt đầy uy h.i.ế.p của vợ, ông vội gật đầu xòa: “Tiểu Thần, con đúng.”

Tô Thần trợn trắng mắt, dây dưa nữa, cúi đầu ăn cơm.

HY

Trên đầu , ống kính drone vẫn đang chĩa thẳng.

Khán giả cuộc đối thoại cả nhà, rộ lên:

[Ha ha… Nam thần sợ vợ đúng là di truyền .]

[Quả nhiên cha nào con nấy!]

[Cô dì mặn quá, buồn ghê!]

[Xem chị dâu địa vị cao lắm nha!]

[Ba của nam thần đúng là “ cũng trúng đạn”.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-369-nghe-noi-chia-tay-dai-su-khong-canh-hai.html.]

Ăn xong, livestream tiếp. Lần duo xếp hạng Liên Minh Huyền Thoại với Lâm Xảo Xảo. Vừa vui nhộn đáng xem; fan còn học lỏm kha khá mẹo của hai .

Nhất là Tô Thần: dựa kỹ năng hàng đầu, rank gặp thần g.i.ế.c thần, gặp Phật g.i.ế.c Phật.

Hiện giờ, nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp cũng ghi nhớ ID của Tô Thần, cố mà né. Lúc đầu mấy tự tin, tin tà, rình rập b.ắ.n . “đè” hết tới khác, cuối cùng cũng nhận thua.

Đường đường là cao thủ đỉnh cao mà một “ đường” hành liên tục, tâm lý nào chịu nổi.

Không ít đội tuyển chuyên nghiệp nhờ Lâm Xảo Xảo hoặc qua nền tảng Cá Mập gửi thư mời, trả giá cao rủ đ.á.n.h giải. Tô Thần đều từ chối.

Cả ngày hôm đó, ở trong livestream, bù đủ giờ còn thiếu.

Sang hôm , Tô Thần đưa Lâm Vũ Manh tới Cẩm Tú Gia Viên xem căn hộ thể dọn .

Nhà theo phong cách hiện đại tối giản, tổng thể gọn gàng, sáng sủa, rộng rãi. Đồ nội thất xa hoa mới tinh lấy tông trắng sáng chủ, bóng bẩy, thời thượng; sự thoải mái và thẩm mỹ cùng hiện diện.

“Manh Manh, em thấy ?”

Cả hai một vòng trong ngoài. Tô Thần mỉm hỏi.

“Quá tuyệt.” Mắt Lâm Vũ Manh sáng rực, khắp, lí nhí: “Đẹp đến mức em dám chạm thứ gì. Về … thật sự ở đây ?”

“Đồ ngốc.”

Tô Thần bật , gõ nhẹ trán cô, ôm cô xuống chiếc sofa bọc nệm xa hoa. Anh tựa lưng, khẽ : “Về , đây chính là tổ ấm của chúng .”

“Ừm.”

Lâm Vũ Manh khe khẽ đáp, rúc n.g.ự.c .

Hai tận hưởng chốc lát khí ấm áp. Bỗng Tô Thần bật dậy, bế thốc cô theo kiểu công chúa giữa tiếng kêu khẽ, thẳng đến thang lửng.

“Thần ca, … định gì?”

Mặt Lâm Vũ Manh đỏ bừng, hoảng hốt hỏi.

“Biết mà còn hỏi.”

Tô Thần khẽ, ôm cô bước nhanh lên phòng ngủ chính tầng hai.

Buổi chiều, Tô Thần chuyển khoản năm triệu tiền trang trí cho Cố Tình — bạn của Tần Vận — tiện thể mời cô ăn tối để cảm ơn.

Cố Tình sảng khoái nhận lời.

Hẹn ở một nhà hàng phố thương mại gần Cẩm Tú Gia Viên. Tô Thần và Lâm Vũ Manh đến .

Chẳng bao lâu, Cố Tình bước : vest nữ thanh lịch, khí chất nữ cường, giày cao gót lộc cộc. So với còn xinh , mặn mà hơn; ít quý ông trong nhà hàng đưa mắt ngắm mãi.

“Cố tỷ!”

Ngồi ở bàn cạnh cửa sổ sát đất, Tô Thần dậy vẫy tay.

Cố Tình nhanh chóng thấy, mỉm tiến , đối diện. Ánh mắt hứng thú lướt qua đ.á.n.h giá Lâm Vũ Manh.

“Giới thiệu nhé: đây là bạn gái , Lâm Vũ Manh. Manh Manh, đây là Cố tỷ.” Tô Thần giới thiệu.

“Em chào Cố tỷ ạ.” Lâm Vũ Manh lễ phép.

“‘Lâm Vũ Manh’ — tên , cũng xinh.”

Cố Tình nhẹ nhàng khen: “Bảo Tô Thần cưng em như . Lần tò mò lắm , cô gái thế nào mới khiến ưu ái như thế.”

Lâm Vũ Manh đỏ mặt, mỉm .

Tô Thần gọi phục vụ, trong ánh mắt ngạc nhiên của một loạt món.

“Cố tỷ, dạo chồng cũ của chị còn quấy rầy ?” Tô Thần hỏi.

“Đừng nhắc tới . Nghĩ tới là nhức đầu. Tên khốn suốt ngày lượn lờ ở công ty , kiểu gì cũng chịu buông. Không cho thì chực ngoài cổng. Phiền c.h.ế.t .” Cố Tình xoa mi tâm, khổ.

“Hắn còn dám dây dưa chị?” Tô Thần khẽ nhíu mày.

“Thôi bỏ qua . Nói chuyện nhà cửa — hai đứa còn chỗ nào ưng ? Nếu hài lòng, bảo đổi.” Cố Tình chuyển đề tài.

“Hài lòng, cực kỳ hài lòng luôn. Cố tỷ tận tâm quá. Bọn em xem mà chẳng .” Tô Thần .

Nghe , mặt Lâm Vũ Manh đỏ lên, vội cúi đầu ăn để che ngượng.

“Hài lòng là . Cậu là bạn Tần Vận, giúp bao việc, đương nhiên lo cho hai đứa trăm phần trăm hài lòng.” Cố Tình khẽ .

Cả ba : ngoài cửa sổ, bên đường, một đàn ông trung niên đang chằm chằm, ánh mắt âm trầm khóa chặt hai đang .

Chương 371 : Tốn ít tiền (canh một)

Người đàn ông trung niên ai khác, chính là Cung Dũng – chồng cũ của Cố Tình.

Lần Tô Thần và Cố Tình diễn một vở kịch ngay mặt . Sau khi về nhà nghĩ , Cung Dũng bắt đầu thấy gì đó sai sai. Mấy ngày gần đây cứ dây dưa với Cố Tình, hề thấy bóng dáng Tô Thần.

Bây giờ, cảnh mắt, Cung Dũng cơ bản tin chắc: Cố Tình tìm đàn ông mới.

cũng vì thế mà tâm trạng càng tệ.

Cố Tình chỉ hợp tác với khác để diễn kịch, chịu nhận lời xin của . Có vẻ cô thực sự hết tình với .

Thế nhưng dù nữa, cũng chịu buông.

Khoảng thời gian , nhớ Cố Tình nhiều đến bức bách, hối hận cũng ngày một sâu. Anh nhất định nghĩ cách như .

Đã rõ trai trẻ với Cố Tình quan hệ thật, cũng chẳng cần kiêng nể nữa.

Đảo mắt quanh, ánh mắt lóe lên, trong đầu chủ ý.

“Hai quen kiểu gì, yêu bao lâu ? Ai tỏ tình ? Kể cho một chút !”

Trong nhà hàng, mắt Cố Tình sáng rỡ, tò mò hỏi dồn.

Tô Thần kể câu chuyện hai gặp gỡ nảy sinh tình cảm, miệng vẫn quên gắp đồ ăn.

“Nghe mà thích quá, đúng là khiến ao ước.”

Cố Tình cảm khái một câu, bật trêu: “Chỉ là hai hiệu suất nhanh thật đấy. Mới yêu chừng nửa năm mà chờ sống như vợ chồng ?”

“Khụ khụ…”

Đang cúi đầu ăn, Lâm Vũ Manh liền nghẹn cứng, che miệng ho sặc liên hồi.

Tô Thần đưa ly nước cho cô, bảo cô uống chậm , còn đưa tay xoa nhẹ lưng giúp cô dễ thở. Sau đó vui lườm Cố Tình: “Bọn yêu tuy thời gian dài, nhưng mắt lớn đàng hoàng nhé!”

“Ra mắt cả nhà á?” Cố Tình trợn tròn mắt, giơ ngón tay cái tán thưởng từ tận đáy lòng: “Em trai lợi hại đấy, bội phục.”

Tô Thần đáp bằng một cái trợn mắt.

“Manh Manh, em để ý đấy, Tô Thần là trong mắt Hương Mô Mô .” Cố Tình khúc khích nhắc Lâm Vũ Manh.

Lâm Vũ Manh đỏ mặt, khẽ gật đầu: “Em .”

“Manh Manh học ngành gì?” Cố Tình hỏi.

“Em học kế toán.” Lâm Vũ Manh đáp.

“Thế thì . Tuy Tô Thần chắc nuôi em, nhưng phụ nữ vẫn nên mục tiêu riêng.” Cố Tình mỉm cổ vũ.

“Vâng, em trở thành kiểu nữ cường như chị Cố.” Lâm Vũ Manh chớp đôi mắt sáng .

Cố Tình sững một chút, mỉm : “Vậy thì . Mình trao đổi cách liên lạc nhé. Sau là bạn bè, gì vướng mắc cứ hỏi . Nếu thực tập tích lũy kinh nghiệm, em tới công ty , sẽ sắp xếp vị trí để em học nhiều nhất.”

“Tốt ạ, cảm ơn chị Cố.”

Lâm Vũ Manh nhảy cẫng, lễ phép cảm ơn.

Ăn xong, ba bước khỏi nhà hàng thì thấy Cung Dũng ôm một bó tử sắc hoa đinh hương thẳng tới.

Hoa đinh hương tượng trưng cho mối tình đầu; nồng nàn như hồng đỏ, chỉ phảng phất mùi hương nhè nhẹ. Màu tím là màu Cố Tình thích; đinh hương cũng từng là loài hoa cô yêu nhất.

Năm thời đại học, lúc Cung Dũng tỏ tình với Cố Tình, cũng cầm đúng một bó đinh hương tím như thế.

Nhìn cảnh quen thuộc, thần sắc Cố Tình thoáng ngẩn ngơ.

Tô Thần khẽ nhíu mày, liếc Cung Dũng một cái đảo ánh mắt qua đám đang từ xa tò mò tụ . Trong lòng mơ hồ đoán chuyện gì.

“Thần ca, là ai ?” Lâm Vũ Manh níu tay Tô Thần. Thấy nét mặt Cố Tình kỳ lạ, cô ghé sát tai hỏi nhỏ.

“Chồng cũ của chị Cố…”

Tô Thần hạ giọng, tóm tắt cho cô về động thái của Cung Dũng.

Lâm Vũ Manh cau chặt mày, tỏ vẻ khó chịu: “Người gì mà thế chứ, đáng ghét quá.”

lúc , Cung Dũng bước thẳng đến mặt Cố Tình, phịch một tiếng quỳ gối xuống đất – động tác vẫn thuần thục như cũ.

“Cung Dũng, ?” Cố Tình lúc mới hồn, nhíu mày quát.

“Tình nhi, giờ , em với vốn chẳng gì. Hôm chỉ là diễn cho xem thôi. Trong lòng em nhất định vẫn còn , đúng ?”

Cung Dũng nâng bó đinh hương tím đưa về phía Cố Tình, giọng chậm rãi mà thâm tình: “Tình nhi, xin em, tha thứ cho . Em mà, em sống nổi. Chỉ cần em chịu tha thứ, về với , em bảo gì cũng .”

“Người đàn ông , đúng là si tình.”

“Ai bảo . Vợ chồng trẻ cãi thì mà ly hôn!”

“Cô gái , tha cho !”

đó, đàn ông như giờ hiếm. Cần gì căng.”

Đám xung quanh bắt đầu xôn xao, nhao nhao khuyên giải.

Nghe những lời bàn tán , thấy bu càng lúc càng đông, sắc mặt Cố Tình dần khó coi. Cô nhíu mày quát: “Cung Dũng, dậy cho . nhiều : giữa kết thúc. Không khả năng. Anh tiếng ?”

mặc kệ. Nếu em đồng ý, sẽ quỳ ở đây.” Cung Dũng c.ắ.n răng, trâng tráo .

“Hà ha!”

Cố Tình bật vì giận, gật đầu: “Được, cứ quỳ. Lát nữa ảnh hưởng việc buôn bán của chủ quán, đuổi mới lạ.”

Dứt lời, cô rẽ sang bên trái định , nhưng mấy bác gái trung niên chặn .

“Cô gái, chuyện gì thì cho êm !”

, vợ chồng nào chẳng lúc lúc khác. Anh quỳ xuống nhận sai, thành tâm thế mà cô cũng nên tha thứ.”

“Nhà nào chả đầu giường cãi , cuối giường hòa. Đừng nóng.”

Mấy bác gái trung niên nở nụ hiền hậu, thoạt như đang chân thành khuyên nhủ.

“Xin các bác cho cháu . Cháu và ly hôn, còn liên quan gì nữa ạ!”

Cố Tình dở dở mấy bác, tiếp: “Với , chuyện liên quan đến các bác. Sao các bác ?”

“Sao cô thế? Chúng cũng là lòng .”

đấy, chúng chỉ giúp cô thôi.”

Hai bác cầm giỏ thức ăn kẻ tung hứng, như đúng .

“Hà ha!”

Dù gì Tô Thần cũng học qua diễn xuất, đàng hoàng chính chính là diễn viên chính điện giật xem kịch. Nhìn hai bác gái diễn như thật, nhịn bật .

“Cậu cái gì!”

Tâm trạng Cung Dũng đang u ám, thấy Tô Thần lạnh liền trợn mắt quát.

“Hửm?” Tô Thần nhướng mày, ánh sắc lẻm quét ngang.

Trong đầu Cung Dũng lập tức hiện cảnh : gã chỉ một cú đ.ấ.m đ.á.n.h gục mấy tên, ngay cả gậy kim loại cũng nện cong. Anh hoảng hốt tránh ánh mắt , rụt cổ .

“Nếu đoán lầm, quá nửa mấy đều do mời tới, chắc tốn ít tiền nhỉ.” Tô Thần một vòng đám ‘quần chúng ăn dưa’, mỉm một câu.

Câu thốt , sắc mặt Cung Dũng và mấy ‘diễn phụ’ lập tức đổi hẳn.

 

Loading...