Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 372: Cái này xin lỗi rất không tệ (canh hai)

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:37:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Vũ Manh và Cố Tình Tô Thần xong thì đều sững .

Là tổng giám đốc một công ty lớn, tầm của Cố Tình đương nhiên . Vừa chị quá giận nên kịp nghĩ kỹ. Lúc chằm chằm mấy bác gái đang chắn mặt, thấy trong mắt ai nấy đều lộ vẻ chột , chị lập tức hiểu .

“Ha ha! Thì . bảo, xen chuyện khác cũng đến mức quá như thế.” Cố Tình nhạt.

“Chị gì thế, chúng hiểu. Chúng chỉ là qua đường thôi.” Một bác gái vội đỡ lời.

, đúng, đúng, qua đường.”

Mấy rào rào phụ họa, nhưng nụ cũng thấy giả.

“Tránh .”

Cố Tình thản nhiên buông hai chữ. Uy nghiêm của nữ tổng giám đốc theo đó toát .

Đám bác gái trung niên nào chịu nổi khí thế , vô thức lùi bước. Mắt họ lo lắng về phía Cung Dũng, ông chủ vẫn còn đang quỳ .

“Tình nhi!”

Cung Dũng chẳng buồn quỳ nữa, vội bật dậy bước nhanh qua, định túm lấy tay Cố Tình.

Tô Thần kịp chắn .

“Anh gì? Tránh .” Cung Dũng sững , gằn giọng quát.

“Huynh , chị Cố là chị của . Nếu còn bám theo buông, sẽ khó chịu đấy.”

Nói , Tô Thần nghiêng , tay sẵn sàng khống chế.

Ánh mắt Cung Dũng co , giọng run: “Liên… liên quan gì đến ? Việc dính dáng !”

“Xem chị Cố đúng. Anh thật lọt tai khác.” Tô Thần lạnh giọng.

“Cậu… Dù cũng sẽ bỏ cuộc.”

Trong lòng sợ hãi, Cung Dũng c.ắ.n răng buông một câu, giả vờ lưng định .

Nếu gã thật tay, cũng tin xương cốt cứng hơn gậy sắt.

“Đợi !”

Cố Tình bỗng lên tiếng.

Cung Dũng khựng bước, kinh ngạc chị.

“Đừng hiểu lầm.”

Cố Tình dập tắt ảo tưởng của ngay: “Sự kiên nhẫn cuối cùng của dùng hết . Cung Dũng, giờ trịnh trọng tuyên bố cuối: giữa chúng còn bất cứ quan hệ gì. tuyệt đối, tuyệt đối bao giờ với . Anh nên dập hết hy vọng .”

Chị giơ tay động tác dừng, ngăn toan thêm, tiếp tục: “Còn nữa, cảnh cáo : đừng bám theo nữa. Anh một bạn là Tam tiểu thư nhà họ Tần. Lần chuyện của chúng , cô tức lắm, mặt giúp xả giận. Là khuyên mãi mới thôi. Anh mà còn quấn lấy , cô sẽ vui . Ít nhất, ở Ma Đô , đừng mong yên .”

Lời dứt, sắc mặt Cung Dũng trắng bệch. Hắn đờ Cố Tình, như tin chị thể tuyệt tình đến thế.

“Anh tự lo cho .”

Cố Tình để một câu, thẳng về chỗ đậu xe.

Lần , mấy bác gái cũng dám chặn nữa, ai nấy tản nhanh, sợ ông chủ thấy diễn kém đòi tiền.

Một trăm tệ mua khối đồ ăn mấy ngày đó!

Cung Dũng ôm bó đinh hương, mắt vô hồn c.h.ế.t trân, như con rối mất hồn.

“Chị Cố bá khí quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-372-cai-nay-xin-loi-rat-khong-te-canh-hai.html.]

Tô Thần dắt Lâm Vũ Manh theo , giơ ngón cái với chị.

Cố Tình liếc một cái, thở dài: “ cũng phiền đến phát mệt. Nói xem, những đàn ông tự tin đến lạ: họ vượt quá giới hạn, mặt dày mày dạn bám theo, vài câu xin là phụ nữ chúng tha thứ ngay ư? Nghĩ thế thì quá !”

Lâm Vũ Manh phẫn nộ gật đầu, còn liếc Tô Thần cảnh cáo.

“Này, Manh Manh, em gì? Anh tâm ý với em mà!”

Tô Thần bộ nghiêm túc, sang khổ với Cố Tình: “Chị Cố, chị đừng kiểu dẫn hướng như , đừng vơ đũa cả nắm, một gậy đ.á.n.h c.h.ế.t hết đàn ông chứ!”

“À, đàn ông!”

Cố Tình lạnh: “Dù từ giờ sẽ tin đàn ông nữa. Cùng lắm và Tần Vận góp gạo thổi cơm chung.”

Nghe , Tô Thần sững . Trong đầu bất giác lóe vài hình ảnh… hợp thiếu nhi, vội lắc đầu xua tạp niệm.

Nếu mà thành thật thì… tiếc quá.

“Chị Cố, đàn ông như đây vẫn còn, chị đừng nản. Phụ nữ ba mươi đang độ như hoa, chị còn trẻ lắm!” Tô Thần trêu.

“Cậu cũng tự luyến ghê.”

Cố Tình bật , mở cửa xe: “Bye bye, . Tâm trạng đang bỗng tụt hẳn, về uống hai chén ngủ cho ngon.”

“Bye bye! Nhớ hai hôm nữa đến chung vui đám cưới bọn em nhé.” Tô Thần nhắc.

“Biết , đến lúc đó gọi điện.” Cố Tình động tác điện thoại, lên chiếc Maserati kiểu dáng giống hệt xe của Tần Vận. Tiếng động cơ gầm lên, xe vút .

HY

là một phụ nữ tiêu sái.” Tô Thần theo chiếc Maserati khuất dần, mỉm cảm khái.

“Em cũng học chị Cố với chị Tần. Sau nếu dám với em, em sẽ sống một .” Lâm Vũ Manh ôm lấy tay , nghiêm giọng.

Tô Thần , kéo cô lòng, cúi đầu thẳng mắt cô, bộ ấm ức: “Manh Manh, em tin ?”

“Em… em . Em chỉ là…”

Vô thức giải thích, nhưng chẳng .

“Anh giận .” Tô Thần giả nghiêm.

“Thần ca, xin . Em… em sai. Em tin , đừng giận nữa ?” Lâm Vũ Manh cuống quýt nhận , giận thật đùa.

Tô Thần mặt lạnh, mặt .

Lâm Vũ Manh sốt ruột, kiễng chân hôn lên môi , dùng cách để tỏ ý nhận .

Rồi cô thấy Tô Thần nở nụ gian, lập tức từ động hóa chủ động.

“Thần ca, đúng là đồ xa, dám gạt em.” Lâm Vũ Manh vội né, đỏ mặt mắng yêu.

“Ai bảo em tin . Cách xin đấy, thể phát huy rộng rãi.” Tô Thần hớn hở.

“À, đàn ông.”

Lâm Vũ Manh bắt chước đúng giọng điệu và thần thái của Cố Tình khi nãy, buông một câu nhanh chân về phía chiếc xe đỗ bên .

Hai ngày , Tô Thần lượt tới nhà họ Liễu và nhà họ Tần bái phỏng, chúc Tết các bậc trưởng bối, đồng thời dâng tặng lễ vật do chính tay chạm khắc. Không quà đắt tiền, nhưng nặng tình và đầy tâm ý.

Tần lão gia tử và Liễu lão phu nhân đều cực kỳ nhiệt tình. Sáng đến bái kiến, tối muộn mới cho cáo từ rời bữa cơm.

Về chuyện nhà Thượng Quan ở Giang Thành, hai vị lão nhân quyền cao chức trọng, nhờ mạng lưới quan hệ riêng, cũng đại khái đoán khả năng liên quan đến Tô Thần. họ hề nhắc đến, chỉ tỏ thái độ: nếu cần hỗ trợ chỗ nào, họ chắc chắn sẽ từ chối.

 

Loading...