Sáng hôm , cả nhà Tô Thần mang theo nguyên liệu nấu ăn mua từ hôm cùng một ít đồ dùng hằng ngày đến tân phòng.
Vừa mở cửa bước , khắp căn nhà, cha và em gái đều sững sờ, mắt tròn xoe vì ngạc nhiên.
“Oa, trang trí quá! Không , , ơi, em cũng ở đây ?” Tô Mạt hồn liền ôm c.h.ặ.t t.a.y , nũng nịu năn nỉ.
Tô Thần khẽ búng trán em, : “Trường em cách đây xa lắm. Ở bên là mỗi sáng dậy sớm chạy xe buýt đó. Thi đại học xong hãy dọn qua!”
Tô Mạt bĩu môi, nhưng cũng ngoan ngoãn thêm. Đôi mắt to vẫn lấp lánh, đầy mơ ước và háo hức.
“Phòng trang trí khá, phong cách nội thất cũng hợp.” Tô Văn Sơn gật gù khen.
“Thần Thần!”
Tiếng gọi kéo dài, điệu bộ nũng nịu vang lên ngay bên cạnh.
Tô Thần và Tô Mạt giật , cùng Ôn Hà với vẻ… khó tả.
“Thần Thần, qua ở vài hôm ?” Ôn Hà chắp tay, lông mi cong khẽ chớp, tươi như hoa.
“Không .” Tô Thần dứt khoát.
Nụ môi Ôn Hà tắt phụt. Bà mím môi, đôi mắt ngân ngấn, tỏ vẻ ấm ức con.
“Đừng bộ. Trên lầu sẵn phòng của . Nếu ở thì cứ ở.” Tô Thần trừng mắt.
“Thật hả?”
Ôn Hà và Tô Mạt đồng loạt reo lên.
“Phòng cho cha với , phòng là của Mạt Mạt.” Tô Thần chỉ hướng từng phòng lầu, rành rẽ.
“Em lên xem chút !”
Hai con hí hửng chạy lên lầu.
Tô Thần và ba khổ, xắn tay dọn đồ: thực phẩm cho tủ lạnh, đồ dùng sinh hoạt bày đúng vị trí.
Chẳng mấy chốc, tham quan xong, và em gái chạy xuống, kéo luôn ba cửa hàng, bảo mua vài món đồ trang trí cho phòng của .
Một trong căn bếp mở, Tô Thần bận rộn, chờ khách.
Cửa khóa. Ở bậc thềm, mấy đôi dép mới đặt ngay ngắn.
“Ai ở nhà ạ? Xin hỏi đây nhà Tô Thần ?”
“Anh Tô Thần ơi!”
Hai giọng non nớt quen thuộc vọng .
“Khả Khả với Nữu Nữu hả? Anh ở đây, !” Tô Thần đáp, lau khô tay bước .
Ngay cửa, Tần Vận đang cùng hai cô nhóc đổi dép.
“Chị Tần tới nhanh ?” Tô Thần hỏi.
“Còn hai cô nhóc . Sáng sớm ầm lên đòi qua xem nhà mới của , nhức hết cả đầu.” Tần Vận lắc đầu, khổ.
“Ha ha… vất vả cho chị quá.” Tô Thần , mời ba .
“Oa, phòng quá!”
HY
“Đẹp thật, thật luôn!”
Hai cô bé đảo mắt quanh, xem vỗ tay líu ríu.
Tô Thần bày đồ ăn vặt lên bàn , rót một tách đưa Tần Vận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-373-ve-sau-co-gang-nhieu-sinh-may-cai-ba-canh.html.]
“Sao chỉ ?” Tần Vận ngạc nhiên.
“Mẹ với em kéo ba cửa hàng, mua ít đồ trang trí.” Tô Thần giải thích : “Chị uống , ăn chút bánh kẹo. Em đang nấu đây.”
Tần Vận gật đầu, mở balo lấy một phong bao dày cộp, đưa Tô Thần: “Này, hồng bao trấn trạch!”
“Oa, phong bao lớn ! Chị khách khí quá.” Tô Thần khách sáo, nhận lấy, tươi.
“Anh Tô Thần! Anh Tô Thần! Em cũng hồng bao cho nè!”
Tần Khả Khả níu ống quần , lục túi áo lấy một phong bao nhỏ xíu, ngẩng mặt ngọt, to: “Chúc mừng Tô Thần chuyển nhà mới!”
Tô Thần sững một thoáng, ôm Khả Khả, in mạnh một cái hôn lên trán cô bé.
Ống quần giật.
Cúi xuống, thấy Trần Tiểu Vũ cũng hai tay đưa một phong bao y hệt, chớp mắt to, tràn đầy chờ đợi.
“Hai cô nhóc , thấy cho thêm hồng bao là bắt chước liền.” Tần Vận bật .
Tô Thần cũng thành tiếng, vòng tay nhấc bổng Tiểu Vũ, hôn nhẹ lên trán: “Hai cô bé đáng yêu quá. Nói , hôm nay ăn gì, hết!”
Hai cô nhóc nuốt nước bọt ừng ực, tranh kể tên từng món.
Tô Thần đáp ứng sót món nào.
Sau đó, Tần Vận dẫn hai cô bé tham quan các phòng, còn Tô Thần bếp tiếp tục công việc.
Chưa bao lâu, gia đình Lâm Vũ Manh cũng tới. Hai cô nhóc động liền chạy từ lầu xuống đón.
Cha vợ hai đứa trẻ đáng yêu thì thích ngay, chuyện trò quen, khí lập tức rộn ràng.
Kế đó, Trương Dương và Sử Bác Thông—hai ông bạn thời cấp ba—cũng đến; cùng lúc là Tôn Khoan, cùng mua đợt căn hộ với Tô Thần, ôm theo hai chai rượu ngon.
“Chậc chậc, Tô Thần, phòng trang trí thật. Bên thuê công ty nào ?” Tôn Khoan mà tấm tắc.
Căn mua còn kịp nội thất. Giờ thấy nhà Tô Thần thiện, khỏi ghen tị; chung cho tiện.
“Thấy chị Tần ? Tổng giám đốc Trời Cao Truyền hình & Điện ảnh đó. Chị cô bạn mở công ty trang trí. Chút nữa qua. Lúc đó thích thì xem tính.” Tô Thần .
“Thế thì quá !”
Tôn Khoan mừng rỡ, như sực nhớ, hai mắt tròn xoe, buột miệng: “Cái… cái Trời Cao Truyền hình & Điện ảnh—Tần tổng hả?”
Dù chỉ mở quán ăn, cũng từng danh Trời Cao Truyền hình & Điện ảnh: công ty giải trí hàng đầu ở Ma Đô, giá trị thị trường mấy chục tỷ.
Tô Thần chỉ mỉm , thêm.
Tôn Khoan thì sững sờ. Anh Tô Thần là trong giới giải trí, nhưng ngờ với cả tổng giám đốc Trời Cao Truyền hình & Điện ảnh. Thái độ từ bạn hợp tác chuyển cái vèo sang… phần kính nể.
Chẳng bao lâu, Ôn Hà, Tô Văn Sơn và Tô Mạt mua sắm trở về. Cố Tình cũng đến. Bên trong càng lúc càng náo nhiệt.
“Thần ca, em qua phụ .” Giọng Lâm Vũ Manh vang lên lưng.
“Thế em rửa giúp mấy rổ rau bên nhé!” Con d.a.o trong tay Tô Thần lia như gió, chẳng thèm ngẩng đầu.
Lâm Vũ Manh cạnh bồn rửa, : “Đông vui thật. Tiếc là Mạn Mạn với mấy bạn kịp lên Ma Đô.”
“Hôm nào rủ cả ký túc xá tới, ăn một bữa ở nhà cho vui!” Tô Thần đáp.
“Ừm.” Lâm Vũ Manh khẽ gật, liếc phòng khách khúc khích: “Ba em thích Khả Khả với Nữu Nữu lắm. Lúc mới đến ba còn cau , giờ tươi như hoa.”
“Ba cũng . Đang mong bồng cháu đây. Sau cố gắng… sinh cho nhiều!” Tô Thần ha hả.
“Anh bừa!”
Lâm Vũ Manh đỏ mặt, khẽ đ.ấ.m yêu một cái xem như đáp .