Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 393: Leo lên nóng lục soát thứ nhất

Cập nhật lúc: 2025-10-15 09:39:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thần hát xong một ca khúc, cả nhóm sững khá lâu mới hồn.

“Hà lão sư” hỏi: “Tô Thần, bài quá, tên gì ?”

“Bình thường con đường.” Tô Thần đáp.

“Hay lắm. Một bài ‘Bình thường con đường’ mà khí chất kinh điển.”

Hoàng lão sư Tô Thần, từ đáy lòng tán dương: “Giới trẻ bây giờ đúng là ngày càng lợi hại.”

“Quá đỉnh! Thần ca, thực sự quá đỉnh!” Bành Sướng kích động kêu lên.

“Ê, Tiểu Lục, gặp đối thủ nhé. Người hình như còn trai và tài hơn đấy!” Trần Chúc huých khuỷu tay Lục Hàn, ha hả.

Lục Hàn lườm cho một cái trắng mắt.

“Có thể hát thêm một bài nữa ?”

Từ nãy giờ vẫn im lặng, em gái Trương Tử Phong bỗng mở miệng.

Ánh mắt Tô Thần sang, mỉm gật đầu: “Vậy hát một bài cho em gái nhé. Bài nhân sinh nhật em gái , chắc cũng hợp để hát cho em.”

Trương Tử Phong gật đầu liên liền như gà mổ thóc: “Em bài nhiều , thích!”

Tô Thần bật , nâng guitar lên đàn và hát.

Giai điệu vui tươi, ca từ dí dỏm khiến tâm trạng bừng sáng.

Họ chơi đùa đến tận mười giờ, lượt tắm rửa, mới lên lầu nghỉ ngơi.

Sáng hôm , như thường lệ, Tô Thần dậy sớm nấu bữa sáng cho cả nhóm. Anh tận dụng những món thừa cùng nước canh của hôm qua, đó tráng trứng, rán bánh, nấu thêm nồi cháo.

Đợi Hoàng lão sư xuống lầu, đồ ăn xong gần hết.

“Giỏi quá. Có ở đây khỏi động tay . Tô Thần, là cân nhắc khách mời thường trú của chương trình nhé?” Hoàng lão sư mời.

Tổ chương trình cách đó xa đều mừng rỡ, nhất là các nữ nhân viên. Không xa, mỗi ngày ngắm Tô Thần ở cự ly gần thấy vui, huống hồ là nghiêm túc bếp.

“Thôi ạ, em còn học.” Tô Thần lắc đầu, khéo léo từ chối.

“Tiếc thật.” Hoàng lão sư thở dài, bưng các món ngoài.

Chẳng mấy chốc, những khác cũng lượt ngáp ngủ xuống lầu.

Cả nhóm bắt đầu thưởng thức bữa sáng.

Ăn xong, Tô Thần rủ “chuyên gia giảm cân” Bành Sướng cùng Trần Chúc, chạy bộ dọc con đường núi.

Không khí trong lành ở thôn nhỏ khiến khoan khoái. Thỉnh thoảng dân làng qua, họ nhiệt tình chào hỏi.

HY

Trưa hôm đó, ăn một bữa đơn giản. Nếm xong, Tô Thần cáo từ rời .

Khi về đến Ma Đô là chạng vạng. Thiên Không Truyền Hình – Điện Ảnh cho xe sân bay đón. Tô Thần gọi cho Lâm Vũ Manh, cô đang ở nhà, bèn nhờ tài xế chở về Cẩm Tú Gia Viên.

Vừa cửa, tiếng lách cách bận rộn trong bếp.

“Manh Manh, em đang nấu ăn ?” Vừa đổi giày, Tô Thần gọi.

“Vâng. Thần ca về ? lúc đấy, em sắp xong !” Giọng Lâm Vũ Manh vui vẻ vang lên.

Tô Thần bước bếp, thấy cô mặc chiếc tạp dề in hình hoạt hình, động tác còn vụng về.

“Thần ca, sắp xong . Anh rửa tay chuẩn ăn nhé!” Lâm Vũ Manh ngọt.

“Được chứ. Em còn xuống bếp cơ ?” Tô Thần vòng tay ôm eo cô từ phía , hôn lên gò má đáng yêu.

“Có , em chỉ nấu mì thôi!” Lâm Vũ Manh le lưỡi trêu.

Tô Thần nồi: cà chua, thịt bò, thêm ít rau xanh. Nước mì đậm vị, dầu trong nấm hương tỏa mùi thơm. Nhìn qua thấy ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-393-leo-len-nong-luc-soat-thu-nhat.html.]

“Không tệ, trông vẻ ngon đấy.” Anh khen.

“Hì hì… Thật ?” Cô tít mắt.

“Giảm lửa chút… Cho thêm xíu muối… , , đậy nắp nấu thêm ba phút là .”

Dưới sự “chỉ huy” của Tô Thần, nồi mì bò cà chua thơm nức bắc xuống.

Hai dùng hai bát – một lớn, một nhỏ. Bát của Tô Thần đặc biệt to, cỡ gấp ba bát thường, là món họ mới chọn ở cửa hàng mấy hôm .

Múc mì xong, cả hai tại quầy bar ăn ngon lành.

“Thần ca, thế nào?” Đôi mắt Lâm Vũ Manh long lanh, háo hức chờ.

“Ừm!”

Tô Thần giơ ngón cái, gật … mải hút mì.

“Hi hi… Anh thích là .” Lâm Vũ Manh tươi rói.

Ăn no, hai ôm ở phòng khách, ăn trái cây xem phim.

“Thần ca, chương trình tham gia bao giờ phát sóng ?” Lâm Vũ Manh tựa n.g.ự.c , ngẩng lên hỏi.

“Chắc là cuối tuần .” Tô Thần mỉm . Nhìn gương mặt xinh xắn gần trong gang tấc, mắt càng thêm sâu thẳm.

Như hiểu điều gì, má Lâm Vũ Manh ửng hồng. Cô ngượng ngùng né ánh nóng rực .

Khóe môi Tô Thần khẽ cong, ôm cô chặt hơn, cúi đầu hôn xuống.

Những ngày tiếp theo, phần lớn thời gian của Tô Thần đều dồn cho việc phát triển chương trình trí tuệ nhân tạo.

Ban ngày, cùng Lâm Vũ Manh lì ở thư viện, lục tìm sách tài liệu chuyên ngành; ban đêm về Cẩm Tú Gia Viên tiếp tục code.

Thoắt cái, đến ngày phát sóng tập mà Tô Thần tham gia.

Cuối tuần hôm , Tô Thần và Lâm Vũ Manh đều ở nhà Tô gia. Cả nhà phòng khách cùng xem chương trình.

“Chú cún đáng yêu quá!”

Tô Mạt cảnh tivi Tô Thần ôm chú ch.ó con, đôi mắt tràn ngập ao ước.

Trong nhà ai nấy đều bận rộn, bảo chăm nổi, dọn dẹp phiền phức, nên vẫn nuôi thú cưng. Thế nhưng Tô Mạt và Tô Thần đều thích.

“Đó là con của Nhỏ H và Nhỏ O, sinh bốn bé: Nồi, Bát, Bầu, Bồn. Anh nhận nuôi hai bé, đặt tên là Nồi và Chậu Nhỏ. Khi mùa ghi hình kết thúc, tổ chương trình sẽ sắp xếp mang đến cho .” Tô Thần .

“Thật ?” Tô Mạt và Lâm Vũ Manh đồng loạt ngạc nhiên .

Tô Thần gật đầu .

“Úi, thích quá!” Tô Mạt reo lên.

“Nuôi thú cưng gì, phiền c.h.ế.t .” Ôn Hà lèm bèm.

“Có bắt nuôi .” Tô Mạt trừng một cái.

Ôn Hà bĩu môi, mặc kệ con gái, tiếp tục xem TV. Thấy Trần Chúc phòng nấm, bà liền hào hứng: “Đến đoạn Trần Chúc ! Mẹ thích đó, vui tính lắm.”

Trong lúc cả nhà ríu rít xem chương trình, mạng nổ bàn tán sôi nổi về tập .

Theo chương trình tiếp diễn, tay nghề bắt cá khiến xem kinh ngạc, ngay cả Hoàng lão sư cũng thừa nhận tay nghề nấu nướng của Tô Thần; những màn tương tác vui nhộn với Bành Sướng, cho đến khi cất tiếng với “Bình thường con đường”.

Tất cả những điều giúp khán giả màn hình hiểu rõ hơn về con Tô Thần.

“Nam thần bảo tàng Tô Thần!”

Ngay khi chương trình lên sóng cho đến lúc kết thúc, dòng tiêu đề một mạch leo lên đầu mục “nóng lục soát” Weibo.

 

Loading...