Đô Thị Ta Chính Là Nam Thần - Dịch ( Full ) - Chương 411: Cùng Lâm Vũ Manh cùng một chỗ trực tiếp

Cập nhật lúc: 2025-10-15 10:16:10
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

uống nhiều với cha vợ, đêm nay Tô Thần đương nhiên ở nhà họ Lâm.

Cả nhà phòng khách, ăn hoa quả bữa cơm xem tivi.

“Tiểu Thần, dạo tác phẩm mới ? Phim truyền hình bây giờ khó xem quá, kém xa Lang Gia Bảng của con.” Hứa Tuệ mỉm hỏi.

“Vài hôm cha cũng bảo một kịch bản, nhưng ngại phiền nên từ chối.”

Tô Thần ôm Lâm Vũ Manh, há miệng ăn miếng hoa quả cô đưa, : “Mẹ thích kiểu phim nào ạ? Để con xem lúc rảnh thể một bộ đúng gu của .”

Mẹ vợ thế , nhất định lấy lòng cho khéo.

“Thật chứ?”

Mắt Hứa Tuệ sáng lên, nghĩ một lát : “Mẹ thích thể loại gia đình, đô thị. phim bây giờ nhạt lắm, lê thê hết chuyện chồng nàng dâu tình cảm ướt át, xem đoán kịch bản.”

“Là thông minh quá đó.” Tô Thần ngọt giọng.

HY

“Lạc lạc… Cái miệng của con!” Hứa Tuệ che miệng khúc khích.

“Để con cân nhắc, con hứa sẽ một bộ mới mẻ, thú vị để xem.” Tô Thần bảo đảm.

“Tốt quá, trông đợi đây.” Hứa Tuệ tươi, Tô Thần đầy hài lòng.

Tô Thần nghiêng đầu, nhướng mày đắc ý với Lâm Vũ Manh.

Cô bật , mấp máy môi: “Nịnh hót.”

Ngồi cách đó xa, Lâm Viễn khoanh tay cảnh , trong lòng thấy thoải mái. Rõ ràng ông mới là chủ nhà; thế mà vợ với con gái rể tương lai dỗ ngọt đến nghiêng ngả, còn ông thì như ngoài.

Thời gian trôi từng giọt.

“Thôi… muộn , nghỉ nhé.”

Hứa Tuệ ngáp một cái, dậy.

“Còn sớm mà, xem nốt tập .” Lâm Viễn vô duyên vô cớ cản.

Hứa Tuệ cau mày, liếc chồng một cái mang tính răn đe.

“Được, …”

Lâm Viễn đành lên theo.

“Manh Manh, Tiểu Thần, hai đứa cũng ngủ sớm . Với , trời lạnh, Tiểu Thần ngủ cùng phòng Manh Manh nhé, đừng ngủ sofa.” Hứa Tuệ tươi dặn.

Lâm Vũ Manh đỏ mặt .

Khóe miệng Lâm Viễn giật giật, mặt sầm vợ.

“Ngày mai dậy sớm còn , ngủ thôi.” Hứa Tuệ kéo Lâm Viễn phòng.

“Hê hê… Thấy , con ngựa nịnh của vẫn tác dụng mà!” Tô Thần nháy mắt với Lâm Vũ Manh.

Cô bấu mạnh cánh tay , thì thầm ngượng nghịu: “Mẹ cũng thật là…”

“Bà xã, muộn , về phòng nghỉ nhé?” Tô Thần ghé sát tai cô, giọng trầm ấm.

Cả Lâm Vũ Manh mềm rũ, lườm yêu: “Không thèm! Anh ngủ sofa.”

“Ơ kìa, vợ cho phép mà còn để chồng ngủ sofa thì phạm tội gì đây? Hôm nay gia pháp.” Tô Thần , bấm tắt tivi, cúi xuống bế bổng cô thẳng về phòng.

“Anh , đang ở nhà em đấy, đừng loạn, ba thấy bây giờ!”

Lâm Vũ Manh hốt hoảng, hạ giọng cảnh cáo.

“Sợ gì, phu thê già .”

Tô Thần thản nhiên, bế cô phòng, đóng cửa, khóa .

Trong phòng ngủ chính sát vách, cha vợ đến đoạn tường, mặt sầm như mây đen.

“Thôi nào, còn nhỏ to gì nữa. Ở chung từng , để ý gì.” Hứa Tuệ tựa đầu giường, đắp mặt nạ, tỉnh bơ.

cưới ngủ chung nhà, coi !” Lâm Viễn bực bội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-411-cung-lam-vu-manh-cung-mot-cho-truc-tiep.html.]

“Lắm chuyện! Vào tắm, ngủ ngay!” Hứa Tuệ liếc xéo.

“Ngủ gì mà ngủ, ngủ nổi.” Lâm Viễn gắt.

“Tùy . Đứng đó tới sáng cũng .” Hứa Tuệ trợn mắt.

Sáng hôm , ánh g.i.ế.c ” cùng quầng thâm đậm của cha vợ, Tô Thần nơm nớp ăn xong bữa sáng, vội vã kéo Lâm Vũ Manh như chạy.

“Thần ca cũng sợ ? Sao tối qua sợ?”

Vào thang máy, Lâm Vũ Manh trêu.

sợ gì chứ!” Tô Thần vẻ bình thản.

Cô bĩu môi: “Mình ? Về nhà ?”

“Chiều qua ăn cơm là . Giờ về nhà tụi , thành kế hoạch cũ, khỏi để cha vợ nhắc mãi.” Tô Thần , nắm tay cô bước thang máy.

Hai lái xe về Cẩm Tú Gia Viên.

Vào nhà, Tô Thần bếp lấy hai chai nước, mở nắp một chai đưa cho Lâm Vũ Manh.

“Nghỉ chút . Rồi dạy em đ.á.n.h bản khúc , xong bắt đầu trực tiếp.” Tô Thần .

Lâm Vũ Manh gật đầu.

Nghỉ một lát, họ phòng đàn.

Những ngày gần đây, nhờ Tô Thần kèm cặp, kỹ xảo đ.á.n.h đàn sắt của Lâm Vũ Manh khá vững, tiệm cận trình độ trung cấp; còn bản Tô Thần, kỹ năng cầm sắt đạt mức cao cấp.

Trong đầu sẵn một bài cổ khúc, cũng dạy Lâm Vũ Manh nhiều , gần như thuần.

Sau khi dạy vài lượt, thấy đủ khiến ngoài ngành “trố mắt”, Tô Thần lấy drone, dùng điện thoại điều khiển, mở livestream.

[Oa, xem kìa, thấy gì đây!]

[Chị dâu giống hệt bản tin, quá.]

[Trai xinh gái . Dù crush , vẫn chúc phúc thật lòng.]

[Chị dâu, chị em nào giới thiệu cho , nửa nhan sắc của chị là .]

[Dáng mặt xinh, bảo MC với bảo vệ cứ ngẩn ngơ.]

[ … ]

Kênh livestream nhanh chóng đông , mưa đạn cuộn như thác.

“Manh Manh, chào em.” Tô Thần cô, mỉm .

“Chào buổi sáng nha, em là bạn gái của Tô Thần.” Lâm Vũ Manh vẫy tay, nụ ngọt lịm hướng về ống kính.

[awsl]

[Đáng yêu quá mức! Con gái như còn mê.]

[Thì nam thần thích kiểu . cũng đáng yêu mà!]

[Yêu yêu.]

[Cái là gì, chẳng xứng với nam thần.]

[Nhan sắc tệ, nhưng cũng thường thôi, dựa gì mà chiếm hữu nam thần của chúng ?]

[ … ]

Bình luận dày đặc. Phần nhiều thiện ý, nhưng vài “hiệp sĩ bàn phím” vẫn chen .

“Trước đây, khi bạn gái lộ phận, mạng vài lời tiêu cực. hiểu mấy đó nghĩ gì. Tình cảm cá nhân của cần ai can thiệp. Hôm nay chỉ với mấy bình luận độc miệng : nhà Manh Manh ưu tú, mở to mắt mà cho kỹ.”

Dứt lời, Tô Thần liếc mắt hiệu cho Lâm Vũ Manh.

Cô mỉm gật đầu. Hai cùng dậy, mỗi một cây đàn—một đàn, một sắt—khoanh chân, sẵn sàng.

 

Loading...