“Đây là gì?”
“Cái nhạc cụ gì ? Cổ cầm ?”
“Hình như là cầm sắt. Hai định hòa tấu cầm sắt ?”
“Cảm giác thú vị ghê!”
…
Khán giả kênh livestream của nền tảng nước bạn đều đầy hiếu kỳ, trông ngóng thôi.
Tô Thần và Lâm Vũ Manh , tập trung nhạc cụ của . Đầu ngón tay khẽ chạm lên dây, âm thanh trầm tĩnh như suối trong khe núi chảy lòng qua màn hình livestream, như gió xuân mơn man, khiến ai nấy bất giác lắng dịu, an hòa và đắm chìm.
Một đàn một sắt, tuấn nam mỹ nữ, ăn ý vặn, mang đến cho một bữa tiệc thính giác mê say.
Bình luận và quà tặng livestream bỗng chốc lắng . Khán giả bên đều nín thở thưởng thức, cảm cái vận vị đặc biệt của nhạc khí cổ điển Hoa Hạ truyền thừa ngàn năm.
Khúc dạo kết thúc, dư âm vẫn vương bên tai, xem thỏa.
Hai lấy điện thoại, mở phần bình luận lướt xem. Bình luận ào ào:
[Êm tai êm tai êm tai, chuyện quan trọng ba .]
[Khúc gì , mỹ diệu quá, tai bầu mất.]
[Tuy rành nhưng cảm giác lợi hại.]
[Nam thần 6666, chị dâu cũng giỏi quá, phối hợp.]
[Bình xịt ? Ai còn dám chị dâu thì bạo địa chỉ, qua đập nát đầu ch.ó .]
[…]
Màn hình kín đặc lời khen, quà tặng b.ắ.n lên như mưa, từng quả hỏa tiễn siêu cấp nối dứt.
“Cảm ơn ủng hộ. Khúc tên ‘Phượng Cầu Hoàng’. và Manh Manh luyện nhiều ngày, giờ mới tự tin mang diễn tấu cho .”
Tô Thần mỉm ống kính, giọng đầy kiêu hãnh: “Vợ chỉ khúc . Piano, đàn tranh, cả những nhạc cụ khác— tinh thông thì , nhưng cô đều thể chơi .”
Nói đến đây, nụ môi thu : “Vì , mấy kẻ bịa chuyện mạng, đám ‘hiệp sĩ bàn phím’ nhằm vợ , khi tìm cớ, tự hỏi xem tư cách gì.”
Vừa dứt lời, kênh livestream bùng nổ:
[A a a! Nam thần sủng vợ đỉnh quá!]
[Nam thần ấm áp ghê, chua quá…]
[Không , bắt bạn trai xem ngay.]
[Nói lắm! Một đám rảnh rỗi chuyện nghiêm túc, chỉ gây sự.]
…
Phòng khách nhà họ Lâm, Hứa Tuệ ôm máy tính bảng, cùng Lâm Viễn xem trực tiếp của Tô Thần và con gái.
“Tiểu Thần với Manh Manh thật tuyệt.” Hứa Tuệ rạng rỡ.
“Manh Manh học mấy thứ từ bao giờ? Còn piano, cổ cầm, cái gì nữa?” Lâm Viễn ngơ ngác.
“Cần hỏi , chắc Tiểu Thần dạy chứ còn ai!” Hứa Tuệ liếc chồng.
“… mấy nhạc cụ dễ học thế ?” Lâm Viễn nửa tin nửa ngờ.
“Ai da, ?”
Hứa Tuệ sầm mặt, đặt máy xuống, nhíu mày trừng chồng: “Có thấy thuận mắt khi với con gái ? Tiểu Thần chịu giải quyết chuyện , chẳng ? Anh còn hài lòng? Nói xem, gì nữa?”
“Ờ… ờ…”
Thấy vợ sắp nổi giận thật, Lâm Viễn sợ hãi xòa: “Đừng giận, chỉ tò mò thôi mà. Thằng nhóc khá lắm, hài lòng chứ.”
“Hừ. cho , con rể như tìm . Còn ý chỗ nào? Sau nếu còn mặt nặng nhẹ với Tiểu Thần, thì cái ghế sofa chính là giường của đấy.” Hứa Tuệ vỗ vỗ ghế, nghiêm túc.
“Đừng mà. Dù cũng là cha vợ nó, vài câu thì ?” Lâm Viễn mặt mũi khổ sở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-412-cai-noi-chau-nho-dua-toi.html.]
“Hửm?”
Ánh mắt Hứa Tuệ chợt lạnh.
“Được , sai, sẽ kiềm chế.”
Lâm Viễn giơ tay đầu hàng, gượng: “Thật thằng nhóc , xứng với bảo bối của . Chỉ là… trong lòng vẫn còn vướng. Nuôi con hai mươi năm mà!”
“Nên buông tay. Chẳng lẽ con gái theo cả đời?” Hứa Tuệ bực bội.
HY
Lâm Viễn thở dài não nề.
…
Sau đó, Tô Thần để Lâm Vũ Manh biểu diễn thêm piano, đàn tranh và vài nhạc cụ khác. Dù chỉ là những khúc đơn giản, cô vẫn nhận cơn mưa lời khen, nụ càng thêm rạng rỡ.
lúc , chuông cửa vang lên.
“Để xem.”
Tô Thần dậy mở cửa.
“Tô ạ? Chào ngài. Đây là hai chú ch.ó con của ngài, mời ký nhận.”
Ngoài cửa là nhân viên chuyển phát nhanh, ôm một thùng vận chuyển hàng dành cho thú cưng, tươi .
“ , cảm ơn.” Tô Thần vội , ký nhận bế thùng nhà.
Trước đó, khi tham gia “Hướng Tới Sinh Hoạt”, nhận nuôi hai chú cún Shiba tên Cái Nồi và Chậu Nhỏ. Hôm nay cuối cùng cũng đưa đến.
“Manh Manh, đây xem cái nè!” Tô Thần gọi lớn, thả hai chú cún từ trong thùng .
“Gâu gâu…”
Cái Nồi và Chậu Nhỏ vượt đường xa tới nơi mà chẳng vẻ mệt mỏi. Vừa ngoài ngoáy đuôi chạy quanh Tô Thần, như đang quen với chủ nhân và ngôi nhà mới.
Nghe tiếng sủa, Lâm Vũ Manh từ phòng đàn chạy . Thấy hai “tiểu gia hỏa” đáng yêu, đôi mắt cô sáng rỡ: “Oa, đúng là Cái Nồi và Chậu Nhỏ! Dễ thương quá!”
“Đến ôm thử .” Tô Thần xuống bế Cái Nồi, xoa đầu nó, .
Lâm Vũ Manh gật đầu liên liền, vội vã bước tới.
Chậu Nhỏ hình như bản năng cận nữ chủ, thè lưỡi, chủ động lách chân cô, ngoáy đuôi nũng nịu.
“Em là Chậu Nhỏ đúng !”
Lâm Vũ Manh khom xuống bế Chậu Nhỏ, vuốt ve bộ lông bông xù.
“Gâu gâu!!”
Chậu Nhỏ phối hợp kêu hai tiếng.
“Trời ơi… đáng yêu xỉu.” Lâm Vũ Manh mừng rỡ.
Trên kênh livestream, khán giả rộn ràng:
[Cái Nồi, Chậu Nhỏ? Là hai chú Shiba trong ‘Hướng Tới Sinh Hoạt’ ?]
[Không xem tập đó , Tô Thần nhận nuôi Cái Nồi với Chậu Nhỏ đó.]
[Dễ thương quá đáng. cũng nuôi một em Shiba!]
[Con gái mà gặp mấy bé cún thế thì thua luôn. Nhìn chị dâu kìa, nở hoa.]
[…]
“Xem ngoài mua ít đồ ăn cho ch.ó với đồ dùng thú cưng thôi.” Tô Thần với Lâm Vũ Manh.
“ đúng! Mình luôn . Phố thương mại phía cửa hàng thú cưng. Dắt tụi nhỏ theo cho chúng quen đường luôn.” Lâm Vũ Manh ôm Chậu Nhỏ, rạng rỡ.
Tổ chương trình cũng gửi kèm dây dắt cho Cái Nồi và Chậu Nhỏ, nên lo chúng chạy lung tung.
Hai khỏi cửa, mỗi dắt một chú, cùng về phía phố thương mại gần đó.