“A, đây là cái gì?”
Lisa phụt cả miếng trong miệng , buồn nôn kêu thất thanh.
“Đây là lòng gà. Sao thế?” Triệu Tuấn nhíu mày hỏi.
“Chính là nội tạng gà? , ăn nội tạng động vật. Trời ơi, sắp phát điên. Bảo đừng đến chỗ ăn mà. Đồ ăn Hoa Hạ gì ngon , linh tinh lộn xộn.”
Lisa giận dữ, bưng ly nước bên cạnh súc miệng, nhổ cả mấy tờ giấy ăn.
Sắc mặt Triệu Tuấn trầm hẳn xuống. Anh chằm chằm vợ, trong mắt thấp thoáng lửa giận.
“Có chuyện gì , Lisa? Sao thế?”
Nghe động tĩnh, Trương tỷ vội chạy tới, ân cần hỏi.
“Sao thế ư? bao nhiêu là ăn mấy thứ linh tinh . Các cố ý !” Lisa trợn mắt với Trương tỷ.
Trương tỷ giật , ngơ ngác: “Sao gọi là linh tinh? Toàn nguyên liệu tươi cả mà!”
“A a a! điên mất! đây!”
Lisa mất kiên nhẫn bật dậy.
“Ầm!”
Triệu Tuấn bất ngờ đập mạnh bàn. Cô bé bên cạnh dọa run lẩy bẩy, ánh mắt sợ sệt cha vốn ít nổi nóng.
Lisa cũng sợ đến tái mặt, sang Triệu Tuấn.
“Xin .” Triệu Tuấn hạ lệnh, giọng cứng như đá.
“Cái gì?”
Lisa sững một nhịp, đó nổi đóa: “Dựa xin ?”
“ nhắc : lập tức xin , xuống.” Ánh mắt Triệu Tuấn trầm hẳn, cho cãi.
Sắc mặt Lisa đổi liền mấy , phẫn nộ quát: “Không đời nào!”
“Vậy thì ly hôn. sẽ tìm luật sư giải quyết. Con để nuôi.” Giọng Triệu Tuấn lạnh băng.
Lisa c.h.ế.t lặng, tin nổi.
“Thế là thế nào? Có gì thì từ từ , ầm ĩ đến mức ?” Trương tỷ hốt hoảng, cuống quýt khuyên can.
“Cách cũng . Lúc các con kết hôn, đồng ý.”
Triệu Dũng Quân mặt lạnh tới, Lisa: “Tay nghề thể tinh, nấu hợp khẩu vị cô. ẩm thực Hoa Hạ thứ linh tinh lộn xộn. Nước văn hóa ẩm thực lâu đời, bát đại hệ thống, vô món kinh điển, kết tinh tâm huyết đời xưa nay— đến lượt cô buông lời nhục mạ.”
“Ông Triệu, ít thôi.”
Trương tỷ lo cho chồng, nháy mắt nhắc ông. Bà cũng thấy con trai ầm đến mức ly hôn.
“Không một nhà thì bước chung cửa. Cô kiều thể quý, nhà họ Triệu chúng hầu nổi. Tán thì tán. Với điều kiện của Tuấn và tiền bạc cha tích cóp bấy lâu, về nước cũng tìm cô dâu hiền lành.” Triệu Dũng Quân thản nhiên.
Nghe , Trương tỷ nhất thời bối rối, ứng xử .
Trong nhà ăn, Tô Thần cùng nhóm bạn và các thực khách khác đều sững sờ. Đi ăn bữa cơm gặp “quả dưa” to đến thế.
“Anh thật sự ly hôn với ? Triệu Tuấn, đừng quên hôm nay cũng nhờ nhà giúp ít.” Lisa trừng mắt quát.
“Nhà, xe đều tên em—coi như báo đáp bên ngoại. Còn con thì khỏi bàn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-435-ta-toi-cap-cho-nguoi-lam-dao-do-an.html.]
Từng chữ của Triệu Tuấn rắn rỏi: “Cha rời quê, theo đến thành phố xa lạ . Vì mồ hôi của họ suốt bao năm, mới hôm nay. cần một vợ tôn trọng cha . cũng chịu đựng em đủ .”
Lisa như sét đánh, mặt cắt còn giọt máu. Hai chân bủn rủn, phịch xuống ghế.
“Cha… …”
Cô bé tên An Ny nấc nghẹn gọi, nước mắt rơi như chuỗi ngọc đứt, lăn dài khuôn mặt xinh xắn.
Mới bốn tuổi, con bé nào hiểu ly hôn là gì, chỉ cảm nhận bầu khí khác thường.
“Đừng , đừng , bảo bối của bà nào.”
Trương tỷ ôm chầm lấy cháu, vỗ về lưng dỗ dành.
An Ny nép vai bà, nức nở. Khuôn mặt bé xíu đẫm nước mắt khiến ai cũng chạnh lòng.
Ánh mắt Triệu Dũng Quân dừng tôn nữ. Trong đáy mắt ông thoáng hiện chút bất nhẫn.
“ sai. thể xin cha . Đừng ly hôn ? Chỉ là… thật sự thích đồ ăn Hoa Hạ, nhất là nội tạng.” Lisa Triệu Tuấn, giọng xuống thấp.
“Tiểu Tuấn, chuyện với cha con cũng . Quên mất Lisa ăn kiểu . Vì con, đừng ầm nữa.” Trương tỷ nỡ, dịu giọng khuyên.
Ánh mắt Triệu Tuấn lóe lên. Anh nghiêm nghị với Lisa: “Nếu còn sống tiếp với , em chịu tiếp nhận văn hóa nước . Vài năm nữa sẽ về nước phát triển. Ẩm thực Hoa Hạ mà em còn chấp nhận , sớm muộn gì cũng chia tay.”
“ thật sự thích mấy món đó.” Mắt Lisa hoe đỏ.
“Bát đại hệ thống ẩm thực của Hoa Hạ, món ngon vô . Không vị giác nào chinh phục .”
Một giọng bình thản vang lên.
HY
Mọi ánh đồng loạt đổ về phía Tô Thần.
Cậu đặt đũa xuống, dùng khăn giấy lau miệng, dậy tiến , mỉm tán dương Triệu Dũng Quân: “Món Kinh tệ.”
Triệu Dũng Quân ngơ ngác giây lát, khẽ , chút tự hào.
“Cháu mượn bếp một lát ?” Tô Thần hỏi.
“Được thì … nhưng định gì?” Triệu Dũng Quân khó hiểu.
Khóe môi Tô Thần nhếch lên: “ : món Hoa Hạ nào thể chinh phục đầu lưỡi; cũng chuyện gì mà mỹ thực Hoa Hạ giải .”
Nói xong, cô gái tóc vàng—Lisa—mỉm tự tin: “Để cho cô một món. Nếm xong, tin cô sẽ yêu văn hóa ẩm thực nước .”
Mọi đều sững sờ.
An Ny trong vòng tay Trương tỷ chớp đôi mắt to tròn Tô Thần.
Con gái vốn là sinh vật “nhan trị”. Dù chỉ bốn tuổi cũng ngoại lệ—cảm thấy ông chú trai ấm áp, thiết lạ thường.
“Đừng nữa, chú cho con món ngon nhé.” Tô Thần xoa đầu cô bé, bước về phía bếp.
Cậu xen chuyện , một là vì phục thái độ xem thường ẩm thực Hoa Hạ; hai là thấy cô bé buồn bã.
Bị Thụ Tần Khả Khả và Trần Tiểu Vũ—hai cô nhóc —“lây” cho, giờ Tô Thần chẳng còn chút miễn dịch nào với bé gái. Cậu còn mong nghiệp xong sớm để… sinh hẳn một cô con gái cho thỏa.
“Thần ca định gì thế?” Lý Sấm gãi đầu, .
Đám sY chiến đội cũng ngơ ngác lắc đầu, ánh mắt đồng loạt đổ về phía Vân Thư Vũ.
“Các còn nhỉ. Tay nghề bếp núc của cũng gì phết. Có mấy tự xuống bếp, cả kênh livestream bên nước bạn—mấy triệu xem—thèm luôn.” Vân Thư Vũ mỉm .
Lý Sấm và tròn mắt kinh ngạc.