“Thằng nhóc nãy … nó một món ăn ?”
Triệu Dũng Quân vợ, vẻ mặt thoáng ngẩn .
Chị Trương gật đầu: “ . Tiểu Vân món ăn . Em thấy nó đúng là ăn ít, sợ là bằng phần của năm .”
Triệu Dũng Quân khẽ rùng , liếc về phía Vân Thư Vũ. Hai , gật đầu mỉm coi như chào hỏi.
“Anh xem thử . Người Tiểu Vân dẫn tới chắc kẻ kỳ quặc . Biết thật sự rành nấu nướng.” Chị Trương với chồng.
“Nhìn còn trẻ thế , thì thể giỏi đến .”
Nói nhưng Triệu Dũng Quân vẫn lời, thẳng bếp.
Vừa bước , cảnh tượng đập mắt khiến ông sững .
Tô Thần cầm d.a.o tay , lưỡi d.a.o như hóa thành tàn ảnh. Một khối thịt nạc qua tay , bằng tốc độ kinh , băm vụn đều tăm tắp.
Chỉ riêng đường d.a.o thôi vượt xa tay nghề đầu bếp hơn nửa đời như ông.
“Lão bản, gan heo với hoa bầu d.ụ.c ? Phiền lấy giúp một ít.” Tô Thần đầu mà vẫn , mỉm cất tiếng.
Triệu Dũng Quân khựng : “Cậu định món gì? Vừa nãy chắc cũng , cô thích nội tạng.”
“Không . Chính vì cô thích, nên mới món .” Tô Thần ngoái , tay vẫn ngừng.
HY
Triệu Dũng Quân khẽ gật, thêm. Ông mở tủ lạnh lấy gan heo và hoa bầu d.ụ.c cho Tô Thần, một bên xem bận rộn chuyện trò.
Bên ngoài, Triệu Tuấn mấy để tâm đến hành động “kỳ lạ” của Tô Thần, vẫn im lặng đối mặt với Lisa.
Những thực khách khác trong nhà hàng nhanh cũng thôi tò mò chuyện liên quan, tiếp tục ăn uống, trò chuyện.
lúc , một làn hương nức mũi từ bếp lan .
“Ôi trời! Thơm quá. Món gì ?”
“Chẳng lẽ nhóc đó đúng là đầu bếp giỏi?”
“Thơm thật đấy.”
…
Thực khách đồng loạt hướng mắt về phía bếp, rì rầm bàn tán.
Lisa cũng kinh ngạc về phía . Vốn dĩ cô chẳng mấy hứng thú, thậm chí phần ác cảm với đồ ăn Hoa Hạ, mà đầu tiên trong lòng nảy sinh hiếu kỳ, xem đang nấu gì.
“Ục… thơm quá. Bà ơi, qua xem . An Ny ăn món đó.”
Cô bé lai nuốt nước bọt, nôn nóng giục.
“Được, , bà ngoại đưa con .”
Chị Trương cưng chiều, bế An Ny bếp.
“Không lẽ Thần ca thật sự giỏi nấu ? Hay là do lão bản ?” Lý Sấm bán tín bán nghi.
“Cậu ngốc hả? Lão bản nấu từ nãy giờ , thơm như thế .” Kình Sa liếc xéo.
“Nói mới nhớ, cũng ăn món nấu bao giờ. Thật nếm thử.” Vân Thư Vũ mỉm .
“Không , . Vân tổng, tìm dịp bảo Thần ca nấu cho bọn một bữa.” Lý Sấm đề nghị.
Vân Thư Vũ , gật đầu.
“Chú ơi, chú đang món ngon gì ?”
Giọng trẻ con mềm mềm vang lên lưng.
Tô Thần , thấy chị Trương bế cô bé bước đến.
“Món gọi là xào tam tiên.” Cậu đáp, thiện.
“Bao lâu nữa xong ạ? An Ny ăn.”
“Nhanh thôi.”
Tô Thần , tay vẫn đảo chảo liên hồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-436-hoa-ha-thuc-an-ngon-mi-luc.html.]
Chẳng mấy chốc, một đĩa xào tam tiên bóng bẩy, thôi chảy nước miếng, nhấc khỏi bếp.
“Cho con nếm nhé.” Tô Thần gắp một miếng thịt băm phủ nước xốt sền sệt, thổi nguội đưa sát miệng An Ny.
Cô bé há miệng ăn liền, đôi mắt tròn xoe, bàn tay nhỏ ôm khuôn mặt, reo lên: “Ngon quá, ngon tuyệt!”
“Để thử miếng.”
Bị kích thích, Triệu Dũng Quân cũng gắp một miếng gan heo đưa miệng. Ban đầu ông khựng , kế đó mắt sáng rỡ, gần như tin nổi, vội vàng nhai nuốt.
Tô Thần bưng đĩa bước . Trước ánh dõi theo của cả phòng ăn, thẳng tới mặt Lisa, đặt món ăn xuống bàn cô.
“Đây là xào tam tiên. Nguyên liệu chính là thịt băm, gan heo và hoa bầu dục—những thứ cô ghét nhất.”
Lisa vô thức nuốt nước bọt, ngẩng lên Tô Thần, đầy kinh ngạc.
“Nếu cô chịu đựng thì cứ… đừng ăn.” Khóe môi Tô Thần cong lên, giọng hờ hững.
“Mẹ ơi, ngon lắm. Đây là món ngon nhất con từng ăn.” An Ny chị Trương bế theo, hào hứng tán dương.
Trong lòng Lisa càng thêm tò mò. Cô sững đĩa đồ ăn mặt một lúc lâu, rốt cuộc cũng nhịn nổi, cầm đôi đũa bên cạnh, gắp một miếng thịt băm nhỏ đưa miệng.
So với gan heo và hoa bầu dục, thịt băm còn là thứ cô miễn cưỡng chấp nhận.
chỉ một giây , hương vị bùng nổ đầu lưỡi khiến giác quan như bừng tỉnh.
Lần đầu tiên, cô thực sự ý thức: thì niềm hạnh phúc và vui sướng do mỹ thực mang thể trực diện và mãnh liệt đến .
Đôi mắt xanh của Lisa sáng rỡ. Cô chẳng còn bận tâm nội tạng , chỉ cắm cúi gắp, ăn nhanh.
Ngồi đối diện, Triệu Tuấn c.h.ế.t lặng cảnh .
“Ục… ục…”
Khắp phòng ăn, thực khách kìm nổi mà ừng ực nuốt nước bọt.
“Soái ca, bàn chúng gọi một phần như thế ? sẵn sàng trả một ngàn bảng Anh.” Một quý bà bật với sang.
“Bàn chúng cũng !”
“Bên nữa, thêm một đĩa!”
Thực khách nhao nhao.
“Xin , chỉ chứng minh với cô mị lực của ẩm thực Hoa Hạ thôi.” Tô Thần nhún vai mỉm , về chỗ, dáng dấp tiêu sái như một vị đại sư xong việc bèn phủi áo.
“Thần ca, cần ngầu thế ?” Lý Sấm Tô Thần xuống, trêu.
“Tìm dịp , nấu cho bọn một bữa, để chúng nếm tay nghề của .” Vân Thư Vũ nghiêm túc.
“ chỉ nấu, còn cô lo.” Tô Thần liếc cô một cái.
“Không vấn đề. Quyết định nhé!”
Vân Thư Vũ tươi.
Cùng lúc đó, đĩa xào tam tiên chẳng mấy chốc Lisa “quét sạch”, đến cả rau kèm cũng còn.
Cô cầm khăn giấy lau vệt mỡ bên khóe miệng. Nước mắt bỗng ứa , lăn dài má.
Triệu Tuấn ngơ ngác, chẳng hiểu vì .
Lisa lặng lẽ rơi lệ một lúc, bất chợt dậy. Cô , nghiêm trang cúi thật sâu vợ chồng Triệu Dũng Quân:
“Cha, , đây là con sai. Con nên coi thường ẩm thực Hoa Hạ, càng nên đối xử với hai như thế. Xin hãy tha thứ cho con. Con ly hôn. Từ nay con sẽ cố gắng một cô con dâu Hoa Hạ .”
Vợ chồng Triệu Dũng Quân sững sờ.
Chỉ một món ăn… mà hóa giải thật ư?
“Được , , mau dậy.” Chị Trương vốn mềm lòng, thấy con dâu thành khẩn liền nở nụ , vội vàng đỡ dậy.
“Anh… em sai .” Lisa sang Triệu Tuấn, vẻ mặt nghiêm túc. “Ăn xong món , em thấy yêu ẩm thực Hoa Hạ. Chúng chuẩn một chút, sớm về nước nhé. Em khắp Hoa Hạ để nếm cho bằng hết món ngon.”
Triệu Tuấn sững kinh ngạc.