Vợ lên tiếng xin , Triệu Tuấn tự nhiên còn kiên quyết đòi ly hôn nữa.
Cả nhà ai nấy đều vui vẻ.
Cô bé lai An Ny với gương mặt đáng yêu cũng nhoẻn , đôi chân ngắn lon ton chạy tới cạnh Tô Thần, chớp đôi mắt to, giọng trong veo: “Thúc thúc, cảm ơn ngươi.”
“Phụt! Thúc thúc… ha ha…”
Vân Thư Vũ nhịn bật .
Đám đội sY cũng phá lên .
Khóe môi Tô Thần khẽ giật, nghiêm mặt: “Ca ca già đến thế , gọi ca ca.”
“Ca ca.” An Ny ngọt ngào gọi một tiếng.
Tim Tô Thần mềm nhũn. Anh thầm nghĩ: đúng là sinh con gái vẫn hơn!
“Không nên xưng hô thế nào? Vừa thật cảm ơn.”
Triệu Tuấn dắt con gái tới, nghiêm túc lời cảm tạ Tô Thần.
“Cảm ơn ngươi. Ngươi nấu ăn ngon lắm. Ta nghĩ về sẽ yêu ẩm thực Hoa Hạ.” Lisa ôm tay chồng, mắt sáng rỡ.
“Không cần cảm ơn . chỉ vì cô thôi. Sau đừng một tí là ly hôn mặt con.” Tô Thần mỉm , xoa lên mái đầu nhỏ của An Ny.
Vợ chồng Triệu Tuấn vội vã gật đầu.
“Tiểu Vân, bao năm gặp. Bằng hữu của em giúp nhà chị ân tình lớn thế , bữa nay coi như để tụi chị mời nhé!” Chị Trương hiền hòa với Vân Thư Vũ.
Triệu Dũng Quân bên cạnh gật đầu phụ họa.
“Thôi thôi, chị Trương, chị cũng thấy đấy, tên ăn khỏe lắm. Để chị mời thì hôm nay coi như mở quán công mất.” Vân Thư Vũ , lắc đầu.
“Có gì mà ngại.” Chị Trương vội .
“Các cứ từ từ dùng bữa, bếp thêm mấy món.” Triệu Dũng Quân vụng về xong liền bếp tất bật.
Ăn uống no nê xong, vợ chồng Triệu Dũng Quân nhất quyết lấy tiền.
Vân Thư Vũ đành chịu, chỉ chờ khi cả nhà họ về nước, cô sẽ mời họ một bữa thật linh đình.
“Ca ca, gặp !”
An Ny ở cửa nhà hàng, một tay nắm tay là Lisa, tay vẫy vẫy tạm biệt Tô Thần.
“Nhóc An Ny, gặp nhé.”
Tô Thần khoát tay , cùng Vân Thư Vũ và lên xe rời .
…
Những ngày thi đấu kế tiếp, sự dẫn dắt của “Cá mập vương” Tô Thần, đội sY như chẻ tre. Họ giống bầy cá mập khát máu—đấu pháp dữ dội, kiên cường—khiến các đội mạnh đều khổ sở chống đỡ.
Khả năng tình huống và thao tác của Tô Thần hết đến khác khiến cả giới bàng hoàng, đội tuyển đều chú ý.
Hôm , sY thắng nhanh trong hai mươi phút một đội wild card, qua đó nhì bảng tổng điểm và tiến vòng loại trực tiếp.
Tuy sY vô địch LPL Mùa Xuân, nhưng tuổi nghề còn thấp nên vẫn cộng đồng game thủ LoL trong nước đ.á.n.h giá cao. Thế nhưng chuỗi trận qua giúp “chú ngựa ô” thực sự lọt tầm ngắm của tất cả.
Về phần Tô Thần—một cái tên phủ đầy sắc thái truyền kỳ, vô fan trong giới giải trí— còn leo top ở các diễn đàn game lớn. Chỉ trong chốc lát, làn sóng ủng hộ bùng nổ.
Hai đội wild card loại về nước. Tứ cường còn , ngoài sY đại diện LPL, là TSM (Bắc Mỹ), FNC (Châu Âu) và SKT (LCK)—đội tuyển huyền thoại ba vô địch thế giới, “Đại Ma Vương” Faker trấn giữ đường giữa.
Theo sắp xếp của ban tổ chức, bốn đội cử đại diện bốc thăm sự dõi theo của hàng vạn khán giả. sY rơi nhánh gặp FNC—đội thứ ba vòng bảng Châu Âu.
Đây là đội giàu truyền thống của làng LMHT chuyên nghiệp, từng vô địch thế giới, thực lực vô cùng đáng gờm.
Vòng loại trực tiếp thi đấu Bo5, bắt đầu lúc 13 giờ ngày hôm . Kết thúc nghi thức bốc thăm, cả đội sY trở về khách sạn. Ăn uống xong ai nấy về phòng nghỉ ngơi, chuẩn cho trận chiến.
Về tới phòng, tắm rửa xong, Tô Thần tựa lưng lên giường, cầm điện thoại mở Weibo.
HY
Lượng theo dõi vượt tám triệu, khu bình luận rộn ràng.
“Thích LoL, thích nam thần, nam thần đỉnh quá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/do-thi-ta-chinh-la-nam-than-dich-full/chuong-437-khong-can-than-gay-phien-toai.html.]
“Cầm quán quân về nhé! Đừng sợ—cứ tấn công thôi!”
“Nhớ dạy ‘Đại Ma Vương’ một bài ở chung kết.”
“Từ nay thành fan sY. Phong cách đội mê quá.”
“Nam thần cố lên!”
“Ngày mai tiễn FNC vé máy bay.”
“…”
Đọc bình luận một lúc, rảnh rỗi, Tô Thần lấy bức ảnh định đăng từ lâu, status “nổi bọt”.
Anh lăn tăn khoản caption khá lâu, cuối cùng gõ một dòng:
“Nàng dâu, chờ mang cúp quán quân về.”
Vừa đăng lên, dù ở trong nước đang tầm bốn, năm giờ sáng, bài lập tức thu hút vô chú ý; lượt chia sẻ, thích và bình luận tăng vọt.
“666… nước quen thuộc.”
“Đăng status rạng sáng mà còn phát ‘cẩu lương’, chịu nổi .”
“Luân Đôn chắc đang hơn chín giờ tối nhỉ!”
“Không đoạt quán quân thì đừng về.”
“Quá đáng— việc nghiêm túc kìa.”
“Nam thần trai quá, l.i.ế.m màn hình đây.”
“…”
Chơi điện thoại một lúc, xem thêm bộ phim, Tô Thần thấy buồn ngủ kéo tới, tắt đèn ngủ.
Anh ngờ đem status đăng sang “mặt sách” và “thôi đặc”.
Đến lúc đó, fan của ba đội còn vui chút nào.
Phát “cẩu lương” thì thôi, đằng tuyên bố chắc nịch chuyện vô địch—quả là … quá tự tin!
Chẳng mấy chốc, mạng bùng nổ cuộc “khẩu chiến” giữa fan ba đội với Tô Thần và sY.
“sY thì là gì? Đừng tưởng thắng vài trận là ôm cúp.”
“Ngày mai FNC dạy các ngươi .”
“Cái gì mà ‘Cá mập vương’. May là bốc nhánh SKT. Gặp Đại Ma Vương thì chỉ bại.”
“Nghĩ xem giờ thua chúng thế nào. Mơ cúp mặt SKT—si tâm vọng tưởng!”
“Mua sẵn vé mà về , đừng mặt!”
“Thấy kìa, đắc ý quá. Ngày mai đừng thua nhanh nhé.”
“…”
Fan trong nước mớ c.h.ử.i bới thì tức lắm, nhưng vì ít dùng “mặt sách” với “thôi đặc”, bọn họ chỉ thể lên tiếng ủng hộ ở Weibo, Post Bar và vài nơi khác.
Còn Tô Thần thì… đang ngủ say như c.h.ế.t, chẳng gì. Anh ngờ một bài Weibo tùy hứng tạo sóng gió lớn đến .
Sáng sớm hôm , tiếng gõ cửa dồn dập đ.á.n.h thức .
“Ai thế?” Tô Thần dụi mắt, ngái ngủ hỏi.
“Thần ca, là . Mở cửa nhanh, chuyện !”
Ngoài cửa vang lên giọng hốt hoảng của Lý Sấm.
“Sao thế?”
Tô Thần ngáp một cái, mở cửa.
“Thần ca, hôm qua đăng Weibo … bây giờ chuyện to . Fan của ba đội kéo đến chặn cửa khách sạn.” Lý Sấm nghiêm mặt báo tin.