Mối thù của Lục Ngạn và Hồ Đông bắt đầu thời họ còn học chung khóa quân sự ở trường quốc tế.
Hai gia đình vốn đều trong thế giới ngầm, cùng buôn bán vũ khí và các loại thuốc cấm khác , tuy rằng hai thành phố cách hơn 500km nhưng thỉnh thoảng vẫn va chạm.
Rồi hiểu đó duyên nợ thế nào mà , Lục Ngạn và Hồ Đông học chung trường đại học.
Điên hơn nữa là bọn họ cùng thích một cô gái.
Thời gian cả hai giành giật kéo dài nửa năm, từ đó thành thù.
Mối thù thời trẻ vẫn nguyên nhân chính khiến họ ghét .
Cách đây 5 năm, Lục Ngạn từng một thương vụ bán vũ khí xuyên quốc gia cực lớn, ban đầu trao đổi giá với đối phương thỏa , ai ngờ Hồ Đông nhảy chen chân, cái giá bán còn rẻ hơn .
Hai bên ai chịu nhường ai, kết quả Lục Ngạn giành đơn hàng, nhưng tổn thất 10% tiền dự tính.
Mà từ lúc bọn họ gia nhập thương trường cũng nhiều đụng độ, mỗi gặp mặt là như nước với lửa, vĩnh viễn thể dung hòa.
…
Ngày thứ 7 khi Tuyết Nhi mất tích, Hồ Đông bắt đầu hối hận.
Hắn thể tin là đứa trẻ nuôi lớn bỏ nhà chỉ vì một lý do cỏn con, tính nết quả thật quá tệ.
Mỗi nghĩ đến chuyện , cơn giận trong lòng liền lớn thêm chút ít.
Na Na ở bên cạnh ngừng châm dầu lửa:
“Tuyết Nhi thật sự thích ? Cô bé quên mất ơn nuôi dưỡng, cũng nghĩ đến cảm nhận của chút nào cả… Rõ ràng bản sai mà bây giờ khiến trách .”
Bởi vì tiểu công chúa nhỏ tất cả yêu thương nên khi mất tích, ít em trong nhà lời tiếng về việc Hồ Đông , trách nặng lời với cháu gái.
Cũng kha khá ý kiến về chuyện đính hôn với Na Na.
Na Na hiểu chuyện mà :
“Mọi tức giận là bình thường. Một phần do lúc đó em xử lý khéo nên khiến Tuyết Nhi mất mặt khách khứa, là của em.”
Bộ dáng cam chịu và thấu hiểu của Na Na khiến cho Hồ Đông ngày càng tin tưởng cô là một , luôn theo lời khuyên của cô .
mà dẫu giận Tuyết Nhi, vẫn cảm thấy nhớ bé con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doa-hoa-kieu-ngao-cua-ngai-luc/chuong-15-tim-kiem.html.]
Bé con luôn tươi mỗi khi thấy , sẽ lo lắng khi về trễ, sẽ khoe với những thành tích ở trường.
Trong quán bar xập xình, đàn ông ghế nhớ đến kỷ niệm cũ với Tuyết Nhi, tay ngừng rót rượu. Một ly một ly, cơ thể bắt đầu nóng bừng lên.
Hắn mơ màng thấy đến gần , giọng của nọ ngọt ngào vang lên:
“Sao uống nhiều như ? Để em đưa về, nào.”
“Na Na?”
“Là em đây, nãy gọi điện thoại cho em, quên ?”
Trong cơn say, Hồ Đông nhớ gọi cho Na Na khi nào, cũng chẳng còn sức mà kiểm chứng.
“Tài xế của ?”
Khuôn mặt đàn ông đỏ ửng, đập mạnh cái ly trong tay xuống bàn, hiểu thấy tức giận với Tuyết Nhi:
“Con bé tùy hứng hiểu chuyện, một phần như em thì quá …”
Dưới ánh đèn mờ ảo thấy rõ ngũ quan của , khóe môi Na Na kéo cong thành một nụ gian xảo.
Cô ở bên cạnh bạn với Hồ Đông 10 năm , từ khi Tuyết Nhi nhận nuôi. khi con bé xuất hiện, đàn ông gần như quên mất tình bạn của họ, còn dành nhiều thời gian cho cô nữa.
May mắn là, năm ngoái Hồ Đông phát hiện nhật ký của Tuyết Nhi, con bé đó thích .
Cảm giác tội và ái ngại của Hồ Đông khi đối diện với tình cảm của đứa cháu nuôi thành công để Na Na chen chân .
Hai rời khỏi quán bar, Hồ Đông trong tình trạng say khướt tài xế và vệ sĩ dìu xe, đưa về nhà.
Tài xế cảnh Na Na dựa lão đại của , thấp giọng hỏi:
“Na Na tiểu thư, cô sẽ về Hồ gia luôn ?”
“Ừm, như , cũng cần chăm sóc mà.”
Dù tin đính hôn tràn ngập các mặt báo, Na Na Hồ Đông đưa về cũng chỉ đếm đầu ngón tay.
Người ngoài sáng suốt, bọn họ thể thấy mưu đồ bất chính từ trong cách cư xử và hành động của Na Na.
Tài xế chau mày, gì đó thôi, dù cũng chẳng việc của , lão đại hẳn cho phép, cô mới dám theo về.