Tuyết Nhi ngơ ngác cảnh tượng , cơ thể cô vẫn còn duy trì tư thế rụt cổ tránh né cái tát từ đàn ông .
“Chuyện gì ? Điên , tên đó chọc ghẹo cô gái cùng Lục tổng ?”
“Suỵt, nhỏ thôi!”
Mọi đều kinh ngạc sự cố bất ngờ trong bữa tiệc, đồng thời ánh mắt dừng Tuyết Nhi.
Không ít cô gái nhận đây là bộ sưu tập mới nhất của nhà thiết kế nổi tiếng cả nước, hiểu sâu rộng còn mới bàn rằng mẫu hình như bán.
“Không bán? Vậy cô gái mà mặc thế?”
“Người cùng Lục tổng, phận chắc chắn cao quý , ở tầng thấp như chúng hiểu ?”
Tiếng xung quanh nhỏ dần trong tai Tuyết Nhi, cô cảm thấy tai lùng bùng khó chịu.
Khi Lục Ngạn đầu đối mắt với cô, cô liền trưng vẻ mặt vô tội. Anh cầm ly cocktail tay cô đặt lên bàn, nhẹ giọng hỏi:
“Uống ngon ?”
“Có, a, , ngon…” Cô gật đầu lắc đầu, rượu ngày càng ngấm khiến cô cảm giác thứ cuồng, mà nghiêng bên bên .
Lục Ngạn tức giận, mắng cô vài câu, thế nhưng khuôn mặt ngây thơ cùng đôi mắt long lanh như đang nũng của cô, chỉ bất lực đưa tay, đỡ lấy eo cô.
Tìm điểm tựa, Tuyết Nhi lập tức dồn bộ trọng lượng lên tay , đầu cũng dựa n.g.ự.c , nhỏ giọng :
“Chú, cháu chóng mặt quá…”
“Uống mấy ly ?”
“Hai, ba… ba ly?”
Cô nhớ nữa, ý thức ngày càng rõ ràng.
Tiếng ồn từ chỗ họ rốt cuộc kinh động tới chủ nhân bữa tiệc, Chu Trạch An và bạn gái vội vàng qua bên hỏi thăm tình hình, Lục Ngạn giải thích gì, chỉ :
“ đưa Tuyết Nhi về .”
Dứt lời, cởi áo ngoài quấn quanh hông Tuyết Nhi bế bổng cô lên. Cô gái nhỏ chỉ cao 1m65, trong khi hình Lục Ngạn cường tráng và cao tận 1m92, cơ thể cô lọt thỏm trong lòng .
Chu Trạch An thở dài:
“Xin , cũng sơ qua vụ việc , lúc gửi thiệp mời chắc là sàng lọc cẩn thận.”
Bạn gái cũng liên tục lời xin nhưng Lục Ngạn chỉ gật đầu:
“Không , chuyện ngoài ý .”
Anh chỉ định đưa Tuyết Nhi ngoài một chuyến, cho cô vui vẻ, ngờ còn nửa buổi liền gặp rắc rối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doa-hoa-kieu-ngao-cua-ngai-luc/chuong-34-chau-da-18-tuoi-roi.html.]
Hai tay Tuyết Nhi vòng lên ôm lấy cổ của Lục Ngạn, miệng lẩm bẩm:
“Chú, kỹ chú… trai quá , he he…”
Cô bé ngốc nghếch, còn đưa tay vuốt vuốt mặt .
Chu Trạch An và bạn gái thấy cảnh , vẻ mặt kinh hãi.
Nét lạnh lùng mặt của Lục Ngạn như sắp nứt , đang bế cô, cách nào ngăn cái tay nhỏ đang loạn .
“ .” Anh nhanh chóng chào tạm biệt bạn thẳng về phía cổng lớn.
Trên đường, tay Tuyết Nhi vẫn cứ sờ khắp mặt , từ mũi, đến môi.
“Mũi chú cao thật đó, ưm… môi cũng hồng, oa, xung quanh nhiều chú Ngạn thế …”
Bé con rên hừ hừ hai tiếng, tay vẫn mò mẫm xung quanh, sờ xuống yết hầu Lục Ngạn.
Bước chân của khựng trong giây lát, thở trở nên nặng nề:
“Tuyết Nhi, đừng sờ lung tung.”
Anh xong, tay cô chạm n.g.ự.c xoa xoa:
“Ngực chú… ừm, còn to hơn n.g.ự.c cháu nữa, công bằng mà…”
Giọng cô lí nhí như tiếng muỗi kêu, lẩm bẩm oán trách:
“Cháu cũng n.g.ự.c to…”
Dáng cô vốn cũng , nhưng so với những cô gái cup D, cup E thì thua xa. Thiếu sót lớn nhất cô chính là vòng một , bởi khi sờ thấy cơ n.g.ự.c săn chắc của Lục Ngạn, cô liền đổi với .
Anh thở một dài, bước chân ngày càng nhanh hơn, cuối cùng khi nhét Tuyết Nhi xe, bé con men điều khiển.
Tuyết Nhi ở ghế lái phụ hát vu vơ cái gì đó :
“Chú, nóng, nóng quá .”
Lục Ngạn lập tức bật điều hòa, nhưng cô vẫn khó chịu vén váy lên đến tận đùi.
Anh đưa tay chặn , cô liền hất tay :
“Nóng… Cháu nóng…”
Người cảm thấy nóng nhất ở đây Tuyết Nhi, mà là .
Da thịt trắng nõn lộ trong khí, đập mắt Lục Ngạn. Anh vội vàng khởi động xe, giảm nhiệt độ xuống mức thấp nhất.
Chẳng mấy chốc, Tuyết Nhi lạnh co , cô dùng áo ngoài của Lục Ngạn đắp lên , mơ mơ màng màng ngủ .
Người đàn ông nắm chặt vô lăng, rõ ràng trong xe đang 18 độ, vẫn cảm thấy nóng như lửa đốt, đặc biệt là những nơi cô chạm .