Thật sự là tra tấn ? Vừa mất công tắm nước lạnh, bây giờ Tuyết Nhi còn nằng nặc đòi ôm mới chịu ngủ?
Một nữa trở phòng Tuyết Nhi, Lục Ngạn thấy cô đang giường, tóc tai rối bời, sụt sịt :
“Chú cần cháu nữa , hức…”
Anh bước trong, giúp việc liền hiểu ý và đóng cửa .
Tuyết Nhi thấy Lục Ngạn, mếu máo giơ tay về phía .
Người đàn ông thế nào mới , thở dài một , tiến tới bên cạnh giường đem cô ôm lòng như em bé.
Tuyết Nhi nửa nửa đùi , nước mắt mặt vẫn còn khô.
“Sao ? Ai bắt nạt cháu?”
Cô bé hít mũi, đáp:
“Chú…”
“ bắt nạt cháu khi nào?”
“Chú ôm cháu.”
“Không ôm cháu ngủ là vì nghĩ cho cháu…”
Thanh danh của một cô gái chuyện đùa, Lục Ngạn thể tùy tiện, còn cô thì . Hơn nữa mất nhiều sức lực mới kiềm chế thú tính trong , cô đang thách thức giới hạn chịu đựng của ?
Tuyết Nhi vẫn còn ngây ngô nên những chuyện , chỉ nũng:
“Cháu thích ngủ một .”
“Vậy bên cạnh canh chừng cho cháu ?”
Cô bé còn tỉnh rượu, mắt mơ màng gật đầu lia lịa.
Lục Ngạn để cô xuống giường, đắp chăn cho cô, chính thì bên cạnh, đưa một tay cho cô nắm.
Anh :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doa-hoa-kieu-ngao-cua-ngai-luc/chuong-36-ngu-chung.html.]
“Ngủ .”
Cả đêm hôm đó, Tuyết Nhi như công tắc, chỉ cần rút tay về, cô lập tức mở mắt .
Vạn bất đắc dĩ, cuối cùng Lục Ngạn chỉ đành xuống bên cạnh cô.
Cô gái nhỏ cảm nhận ấm liền xoay , lăn lòng , còn kéo tay gối, thoải mái mà .
Người đàn ông hít sâu vài vẫn cách nào khống chế nhịp tim của , chăm chú khuôn mặt son phấn của cô, cảm thấy như thế cũng xinh .
Tay giơ lên hạ xuống vài , cuối cùng đặt qua eo cô, nhẹ nhàng kéo cô gần hơn một chút.
Vừa kéo chăn đắp cho hai tự nhủ rằng lợi dụng khác lúc say xỉn, là cô mượn rượu càn, tội tình gì cả.
Ngủ chung với Tuyết Nhi là một quyết định sai lầm nhất trong đời của Lục Ngạn.
Anh nghĩ bản sức kiềm chế kém như , khi cánh tay mềm mại của bé con vắt ngang qua cổ , cả cơ thể dán chặt lên , nơi nào đó lâu phản ứng bỗng nhiên rục rịch thức giấc.
Khuôn mặt tuấn tú của Lục Ngạn lập tức trở nên khó coi, mở mắt trần nhà, cơ thể cứng đờ như khúc gỗ giường, để mặc cho Tuyết Nhi ôm ấp.
Cô xem như một cái gối ôm, lúc ngủ, thỉnh thoảng còn dùng đầu cọ cọ n.g.ự.c .
Hơi thở của đàn ông ngày càng nặng nề, dáng vẻ cao ngạo cấm dục bên ngoài nứt vỡ .
Anh lâu, cuối cùng vẫn chịu nổi cơn khô nóng mà đưa tay đẩy Tuyết Nhi .
Cô bé lật , mơ mơ màng màng về phía , môi hồng chu lên bất mãn:
“Cháu ôm!”
Uống say thì khi ngủ nhất định ôm mới ngủ ? Lục Ngạn chút bất lực, bây giờ nếu rời khỏi giường thì Tuyết Nhi mất ngủ, mà xuống, mất ngủ sẽ là .
Bên ngoài mưa rơi lất phất, bộ mặt bên trái của căn phòng hướng ngoài vườn nhỏ bằng kính trong suốt nên Lục Ngạn thể thấy từng giọt nước lạnh lẽo đang trượt dài xuống.
Nhìn vẻ nhàm chán, nhưng thầm cảm ơn vì bên ngoài trời mưa, ít nhất lúc , thể đếm hạt mưa rơi cửa kính để khiến chính phân tâm.
Trái ngược với sự ẩn nhẫn khổ cực của , Tuyết Nhi khi uống vài ly rượu trái cây thì tinh thần căng thẳng nhiều ngày qua cuối cùng cũng tiêu tan sạch sẽ. Cô ngủ một cách ngon lành, cả đêm mộng mị gì.
…