17
Ta vỗ tay ngắt lời.
“Dừng, dừng, dừng! Đừng diễn nữa! Hai cha con các ngươi thật đúng là huyết mạch một nhà. Thanh Huyền Tử, e rằng ngươi   đúng ? Hung thủ căn bản   Yểm La, mà chính là Trình Mặc tự  tay!”
Thanh Huyền Tử nhíu chặt mày, đầy vẻ khó hiểu.
Ta dùng ánh mắt cực kỳ căm hận  Trình Mặc và Thẩm Ngọc Ninh, hai   , trong mắt đều  vẻ kinh hãi và sững sờ.
“Vân sư… tuần sứ,   ! Là Yểm La  g.i.ế.c c.h.ế.t họ!”
Ta  để ý đến lời ngụy biện của Trình Mặc, tiếp tục vạch trần sự thật.
“Trình Mặc vì  cùng Thẩm Ngọc Ninh chung sống,  giả mượn danh Yểm La, chế tạo móng vuốt gây án, tự tay c.h.ặ.t đ.ầ.u vợ con . Người xưa thường  hổ dữ  ăn thịt con, nhưng Trình Mặc thì , quả thực còn  bằng súc sinh! Trình Mặc! Ta hỏi ngươi, đêm qua ngươi   ?”
Trình Mặc sửng sốt, lí nhí : “Ta  đến  mộ Tiểu Liên và họ…”
“Ngươi  dối! Ngươi  đến vách núi cách đó mười mấy dặm, và tư tình với    của ngươi là A Ninh!”
Ta  chút lưu tình ngắt lời , ngay  đó,  lấy  một viên Lưu Ảnh Châu  thể lưu giữ hình ảnh.
Ta rót nguyên khí , cảnh tượng Trình Mặc và Thẩm Ngọc Ninh tư tình  tái hiện.
“A Ninh,    sẽ  còn nợ nàng nữa.”
“Ừm, Mặc ca ca đối với   nhất,   xử lý  thỏa …”
“…  chế tạo bốn ngón móng vuốt…   còn  cảm ơn Lục Phong…”
“…thời gian  còn nhiều, Mặc ca ca đêm nay  thương tiếc Ngọc Ninh thật  nhé…”
Sự điềm tĩnh ung dung của Trình Mặc biến mất,  chút hoảng loạn  về phía Thẩm Ngọc Ninh.
Mặt Thẩm Ngọc Ninh phủ đầy sắc đỏ,  hổ và phẫn uất đến  chết, kiêm thêm nỗi sợ hãi tột độ.
Ánh mắt của   trong điện  về phía họ, đều trở nên vô cùng kỳ quái.
Ta thu  Lưu Ảnh Châu, lạnh giọng quát: “Trình Mặc, ngươi hãy chịu c.h.ế.t !”
“Bốp bốp bốp!”
Tiếng vỗ tay đột ngột thu hút ánh mắt của  .
18
Người vỗ tay là Thanh Huyền Tử, ông  chậm rãi  dậy, dường như vết thương ở n.g.ự.c     hề hấn gì.
“Mặc nhi   lắm,  hổ là con trai , đáng lẽ  như ! Ngược   cha  nhiều chuyện , ha ha ha!”
Mọi  trong điện kinh ngạc, bóng đen quanh  Thanh Huyền Tử  bốc lên, bao trùm   lấy ông , càng thêm dữ tợn.
Ta  hề để tâm,  sớm  ông  còn giữ  thủ đoạn  cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doan-dau-lien/chuong-10.html.]
“Vân tuần sứ, ngài  ngài còn trở về  gì?”
Tiếng của Thanh Huyền Tử xuyên qua bóng đen, mang theo vài phần xa xăm.
“Nếu ngươi  phát hiện ,  cũng  cần  nhẫn nhịn nữa. Từ khi kế nhiệm Tông chủ,   hao hết tâm tư, chỉ  Thanh Liên Tông trở thành tông môn  đầu! 
Ta  bỏ  những gì, nào  một nha đầu ranh con như ngươi  thể  ? Ngươi  trừng trị kẻ hung ác, Lục Phong chẳng   c.h.ế.t  mặt ngươi  , ngươi  còn   về  khó ?”
Ta khẽ nhíu mày, lão tặc  e là  sớm nghi ngờ  phận của !
“Các  tử Thanh Liên Tông! Ta tu luyện công pháp gì, liên quan gì đến Vân Triệt ? Ta càng mạnh, Thanh Liên Tông càng mạnh! Rõ ràng nàng  là e ngại tông môn  hưng thịnh, vọng tưởng  hủy diệt cơ nghiệp của tông môn , các ngươi   chịu để yên ?!”
Dưới sự mê hoặc của Thanh Huyền Tử,    tử   với ánh mắt bất thiện.
Ta liếc  họ một cái, vận khí, lệnh bài trong tay bay lên, tỏa  hào quang chói mắt.
“Thiên Nhất Lệnh xuất hiện, tu sĩ chính đạo,  ai dám  tuân! Ta xem ai dám đồng lõa với yêu tà ?”
Trong tiếng quát lớn của ,  tử Thanh Liên Tông  trái ngó , chùn bước  tiến lên.
Địa vị chính đạo  đầu của Thiên Nhất Tông, nào  dựa  trò oẳn tù tì mà  , mà là do g.i.ế.c chóc mà thành!
 lúc , tiếng  lạnh của Thanh Huyền Tử truyền đến.
“Vân Triệt, ngươi cho rằng   thể thao túng  thứ ? Yểm La! Xé xác nàng !”
Ồ, cuối cùng cũng chịu triệu hồi Yểm La  ?
Ta đợi chính là lúc !
Một  ảnh cao lớn đen kịt  thẳng, như mực nước loang , hiện hình từ phía  .
“Tông chủ… thật sự  thể triệu hồi Yểm La!”
Trong điện, tiếng kinh hô nổi lên,   lập tức tránh xa.
Tiếng rít chói tai của Yểm La  nổ tung trong sâu thẳm thần hồn , ánh mắt  tan rã,  tự chủ   bỏ chạy!
Ta cắn răng dừng !
Một luồng cuồng phong lao đến, mục tiêu chính là gáy !
19
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc.
“Choang!”
Thanh kiếm trong tay  vẽ  một đường vòng cung, chặn cứng móng vuốt của Yểm La!
 trong lòng  khẽ giật .
Con Yểm La , trở nên mạnh hơn  , mạnh hơn  nhiều!