Đoạn Thân Làm Giàu, Nông Nữ Trồng Trọt Xây Nhà To - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:29:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dao vội vàng dậy rửa mặt, “Chúng mau qua dâng cho Phụ Mẫu .”

Lục mẫu thấy hai đến, : “Đêm qua mệt mỏi , các con ngủ thêm chút nữa?”

Khương Dao đáp: “Nương, con về dâu, đương nhiên đến dâng cho , thể ngủ nướng .”

Nói , nàng quỳ xuống cung kính dâng cho Lục phụ và Lục mẫu.

Lục phụ sảng khoái, từ trong n.g.ự.c áo lấy một phong bao dày cộm đưa cho Khương Dao, “Tân tức phụ, đây là chút lòng thành của chúng .”

Khương Dao vội vàng nhận lấy, ngọt ngào lời cảm tạ: “Đa tạ Phụ Mẫu.”

Lục mẫu kéo tay Khương Dao, nàng từ xuống , mặt mày hớn hở, “Dao Dao , về nhà chúng , hãy xem đây là nhà của .”

Trong lòng Khương Dao ấm áp, liên tục gật đầu.

lúc , của Lục Thư Diễn là Lục Oánh Oánh bước , Lục mẫu vội vàng kéo nàng : “Oánh Oánh, mau đến gặp tẩu t.ử của con .”

Tuy nhiên Lục Oánh Oánh đối với nàng hết sức lạnh nhạt, “Hừ, Nương, con chấp nhận nàng là tẩu t.ử , nàng xứng với ca ca chứ.”

Khương Dao ngờ Lục Oánh Oánh như , nhất thời chút hổ, nụ mặt cũng cứng .

Lục Thư Diễn nhíu mày, định mở lời thì Lục phụ trầm mặt xuống : “Oánh Oánh, vô lễ! Tẩu t.ử con mới cửa, con năng như là thể thống gì!”

Lục Oánh Oánh phụ huấn luyện, bĩu môi, hốc mắt phiếm hồng, “phụ , con chỉ sự thật thôi mà, ca ca ưu tú đến , vốn dĩ thể tìm hơn, hà cớ gì tìm nàng thôn phụ chốn đồng quê .”

“Đủ , Lục Oánh Oánh, xem là do nhà quá nuông chiều ngươi, khiến ngươi chẳng một chút quy củ nào. A Dao nàng là thôn phụ chốn đồng quê, trong lòng , nàng ưu tú hơn bất kỳ nữ t.ử nào, nàng ăn, thể gánh vác Đại phòng nhà họ Khương, ngươi ?” Lục Thư Diễn tức giận .

“Mọi ..., nàng mới nhà , bênh vực nàng .” Lục Oánh Oánh Lục Thư Diễn đến mặt đỏ bừng, nước mắt lưng tròng, dậm chân chạy ngoài.

“Ai da, Dao Dao, là dạy dỗ Oánh Oánh , khiến con chịu ủy khuất .” Lục mẫu .

Lục phụ cũng gật đầu : “Dao Dao, đừng để trong lòng, nha đầu chiều hư , chúng sẽ dạy dỗ nó thật .”

Khương Dao trong lòng tuy chút ủy khuất, nhưng vẫn vội vàng hòa giải: “Phụ Mẫu, Oánh Oánh tuổi còn nhỏ, con sẽ so đo với . Có lẽ chỉ nhất thời chấp nhận con, đợi sống chung lâu , tự nhiên sẽ công nhận con thôi.”

Lục Oánh Oánh nhà dạy dỗ một trận, tuy vẫn mắt Khương Dao, nhưng ngoan ngoãn hơn nhiều, “Tuy hiện giờ ngươi thành tẩu t.ử của , nhưng trong lòng , chỉ Chỉ Nguyệt tỷ tỷ mới xứng với ca ca .”

Khương Dao nay chịu thiệt, phản bác : “Ai da, nếu như , Chỉ Nguyệt tỷ tỷ của ngươi vì hủy hôn với ca ca ngươi? Chẳng lẽ là chê ca ca ngươi tàn tật hai chân?”

Lục Oánh Oánh phục, “Ngươi, ngươi bừa, nàng nhà ép, còn cách nào mới hủy hôn, trong lòng vẫn còn ca ca .”

Khương Dao vỗ vỗ vai nàng , : “Muội , chỉ loại ngây thơ khờ khạo như mới tin lời nàng , nếu nàng thật sự hủy hôn, cách. Chẳng qua là nàng ở bên ca ca , giữ thể diện, nên mới kiếm cớ thôi.”

“Không thể nào, Chỉ Nguyệt tỷ tỷ như ...”

“Đầu óc là thứ , nên bồi bổ nhiều , , .”

Ba ngày , Khương Dao về nhà nương đẻ. Lục phụ Lục mẫu sớm bắt đầu bận rộn, họ chuẩn nhiều thứ, định để Khương Dao mang về nhà nương đẻ.

Khi Khương Dao thấy những thứ , khỏi kinh ngạc, nàng vội vàng : “Phụ Mẫu, thứ nhiều quá, hà tất tốn kém như ?”

Lục phụ : “Đây là chút lòng thành của chúng , con cứ mang về .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-than-lam-giau-nong-nu-trong-trot-xay-nha-to/chuong-43.html.]

Lục mẫu cũng ở bên cạnh phụ họa: “Phải đó, Dao Dao, những thứ là nên , con đừng khách sáo với chúng .”

“Vậy thì, đa tạ Phụ Mẫu.”

Lục Thư Diễn mang theo lễ vật, cùng Khương Dao trở về nhà họ Khương.

Vừa đến cửa nhà, thấy Khương Thiết Trụ và Tần Thị đang chờ sẵn.

“Ai da, Dao nhi, A Diễn, các con đến , mau nhà .” Tần Thị vui mừng .

Khương Thiết Trụ giúp xách lễ vật, “Biết hôm nay các con về nhà, Nương con sớm sẵn một bàn thức ăn, là những món con thích ăn.”

“Thật ? Nương, Nương đối với con là nhất.” Khương Dao nũng nịu .

Hàng xóm láng giềng thấy Khương Dao mang nhiều lễ vật hồi môn như , khỏi ghen tị, buông lời xỏ xiên bàn tán.

“Khương Dao về nhà nương đẻ mang nhiều đồ đạc thế ? Đại phòng nhà họ Khương quả nhiên lấy một con rể .”

“Ai, ai bảo . Ngươi xem Khương Bảo Châu của nhị phòng nhà họ Khương, hồi môn chỉ mang vài tấm vải vụn về lão trạch, chuyện Vương Quế Hoa tức điên lên.”

“Ta , rể lớn nhà họ Khương thì thật, chỉ tiếc là một kẻ tàn phế. Rể nhị phòng nhà họ Khương tuy mắt Khương Bảo Châu, nhưng ít cũng là một bình thường.”

Khương Dao trừng mắt bọn họ, ác liệt : “Các vị thẩm nương, tai điếc, rõ hết lời các . Nếu cái lưỡi nữa, chi bằng cắt nó mà cho ch.ó ăn. Lần còn để thấy các nghị luận phu quân , đừng trách khách khí!”

Các vị hàng xóm thấy vẻ mặt hung dữ của Khương Dao, lủi thủi nhà , dám lên tiếng.

Lục Thư Diễn Khương Dao bảo vệ , khóe miệng tự chủ nhếch lên, nương t.ử của hình như chút bạo dạn.

Sau khi dùng cơm xong, Lục Thư Diễn phòng Khương Dao nghỉ ngơi. Tần Thị liền kéo Khương Dao chuyện riêng.

“Dao nhi, ở nhà họ Lục con sống thế nào? Bọn họ đối xử với con ?” Tần Thị hỏi.

“Nương yên tâm, nhà họ Lục đều đối xử với con . Số lễ vật hôm nay là Phụ Mẫu bên đó bảo con mang về cho hai đó.” Khương Dao .

Tần Thị , thở phào nhẹ nhõm, “Vậy thì , còn lo con ở nhà họ Lục quen. , cuốn sách hôm đó đưa cho con, hai đứa dùng ? Đã thành hôn , nên sớm sinh cho một đứa cháu.”

Khương Dao xong, suýt nữa sặc, “Khụ khụ..., Nương, Trường Phong thể vẫn khỏe, chuyện con cái, vội vàng ạ.”

Tần Thị thần thần bí bí tiến gần, hạ giọng : “Dao nhi, phương pháp trong cuốn sách linh nghiệm lắm đó, con đừng ngại ngùng, tranh thủ thử mới . Con xem, tuổi con cũng còn nhỏ, khác mười tám tuổi vài đứa con , con sớm ngày khai chi tán diệp cho Lục gia, họ mới càng coi trọng con hơn.”

Khương Dao đỏ mặt, cúi đầu xoắn vạt áo, "Mẫu , đừng giục nữa, và Trường Phong sẽ thuận theo tự nhiên."

Tần Thị vỗ tay nàng, "Được , , nhưng mẫu là vì cho con, con đừng chê mẫu dài dòng."

Khương Dao bất đắc dĩ gật đầu, "Con mẫu , con sẽ để tâm."

Lúc , Khương Thiết Trụ gọi vọng từ bên ngoài: "Hai nương con các chuyện xong ? A Diễn ngủ dậy , chúng cùng ngoài dạo ."

Tần Thị đáp lời, kéo Khương Dao dậy, "Đi thôi, thôi, chúng ngoài dạo chơi với A Diễn."

Cả nhà náo nhiệt bước khỏi cửa, tản bộ con đường nhỏ thôn quê, tận hưởng khoảnh khắc ấm cúng khi về nhà. Đến tận lúc mặt trời lặn, hai mới về Lục gia.

 

Loading...