Đoạn Thân Làm Giàu, Nông Nữ Trồng Trọt Xây Nhà To - Chương 74
Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:29:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kinh thành, bên trong Hầu phủ.
Sở Dật Hàn hạ triều trở về, liền thuộc hạ bẩm báo: “Thế tử, Huyện lệnh Thanh Hà phái gửi đến vài thứ, còn một phong thư.”
Sở Dật Hàn , nhíu mày, nghi hoặc hỏi: “Huyện lệnh Thanh Hà? Mang đây xem.”
Thuộc hạ vội vàng dâng đồ vật và thư lên.
Sở Dật Hàn mở xem, bên trong là một phong thư và chiếc ngọc bội tùy của .
“Đây chẳng là ngọc bội tặng cho Huệ nhi ?” Sở Dật Hàn cầm ngọc bội, mở phong thư .
Nội dung trong thư khiến sắc mặt Sở Dật Hàn lập tức hớn hở. Hôm nay Thánh thượng vẫn còn đang nổi giận triều đình, vì lo lắng tìm nông sản năng suất cao, ngờ Huệ nhi và các nàng chủ động mang tới.
Sở Dật Hàn mấy chậu Hồng thự, căn dặn thuộc hạ: “Đi, đem mấy chậu cây đặt trong viện của , ngày mai sẽ mang chúng triều.”
Thuộc hạ thấy vẻ mặt rạng rỡ đầy niềm vui của chủ nhân nhà , khỏi tò mò trêu ghẹo: “Thế t.ử vui mừng như , chẳng lẽ Giang cô nương điều gì đặc biệt trong thư chăng?”
Sở Dật Hàn , trừng mắt thuộc hạ, vui : “Ngươi đúng là quá rảnh rỗi ? Có nếm thử mùi vị quân côn ?”
Tuy nhiên, đúng lúc , Sở phu nhân đột nhiên bước . Nàng cau mặt Sở Dật Hàn, nghiêm giọng hỏi: “Giang cô nương nào?”
Sở Dật Hàn thầm kêu , vội vàng giải thích: “Mẫu , gì cả, đừng hồ ngôn loạn ngữ.”
Sở phu nhân hiển nhiên tin lời Sở Dật Hàn, nàng hừ lạnh một tiếng, tiếp tục truy hỏi: “Hừ, còn giấu ? Ta hỏi con, tại ngọc bội tùy của con thấy ? Hóa là tặng cho vị Giang cô nương ?”
Sở Dật Hàn mẫu hỏi dồn, nhất thời chút nghẹn lời.
Hắn do dự một lát, vẫn quyết định thật: “Mẫu , chiếc ngọc bội đó quả thực là do con tặng cho Giang cô nương.”
Sở phu nhân xong, sắc mặt chút dịu , nhưng vẫn vẻ vui : “Nếu cô nương môn đăng hộ đối với Hầu phủ chúng , nương cũng cổ hủ, tự nhiên sẽ mai cho con. nếu nàng phận thấp kém, con đừng nên qua với nàng nữa, kẻo đời đàm tiếu.”
“Mẫu , dẫu nàng phận thấp kém thì , con cố tình thích nàng .” Giọng Sở Dật Hàn lộ sự kiên định và cố chấp, chút nào d.a.o động.
Tuy nhiên, Sở phu nhân cảm thấy vô cùng kinh hãi và giận dữ lời của .
Nàng trợn to mắt, khó tin nhi t.ử của , quát lớn: “Con, hồ đồ! Hầu phủ chúng là danh môn vọng tộc, môn đăng hộ đối cao quý đến nhường nào, há là một nữ t.ử phận thấp kém thể trèo cao ?!”
Sở Dật Hàn mẫu quát nạt kích động, cứng cổ : “Mẫu , con chỉ cưới con yêu thích vợ, những quý nữ môn cao vọng trọng , con hề thích một ai, đừng ép buộc con nữa.”
Sở phu nhân tức đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng: “Từ xưa đến nay, hôn sự do phụ nương định đoạt, lời mai mối tác thành, hôn sự của con thể do con tự quyết. Thân phận nữ t.ử rõ ràng, nếu truyền ngoài Hầu phủ cưới một nữ t.ử thấp hèn, mặt mũi của chúng để ở !”
Sở Dật Hàn hít sâu một , cố gắng để bản bình tĩnh : “Mẫu , chúng đều nên bình tĩnh . Chuyện thành hôn con vội.”
Nói xong, xoay trở về viện của .
Về tới viện, Sở Dật Hàn mấy chậu Hồng thự, nghĩ đến Giang Huệ, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Ngày hôm lên triều, Sở Dật Hàn mang theo Hồng thự cung.
“Bệ hạ, thần một vật, thể giải quyết vấn đề thiếu hụt lương thực.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-than-lam-giau-nong-nu-trong-trot-xay-nha-to/chuong-74.html.]
Hoàng thượng xong, vội vàng hỏi: “Ồ, là vật gì? Sở ái khanh mau đưa lên cho Trẫm xem.”
Sở Dật Hàn dâng Hồng thự lên, Hoàng thượng tò mò đ.á.n.h giá mấy chậu cây vẻ bắt mắt .
Sở Dật Hàn giải thích: “Bệ hạ, thứ gọi là Hồng thự, năng suất cực cao, dễ gieo trồng, nếu thể phổ biến gieo trồng, nhất định sẽ giảm bớt tình trạng thiếu lương thực.”
Các triều thần xong, xôn xao bàn tán.
Kẻ thù chính trị của Sở Dật Hàn là Tần đại nhân càng chế giễu: “Bệ hạ, Sở Thế t.ử mang mấy chậu cây là vật phẩm năng suất cao, chẳng trò cho thiên hạ .”
Một triều thần khác phụ họa: “Bệ hạ, mấy chậu cây , bao nhiêu sản lượng? Thần thấy cành dây leo chẳng quả nào cả.”
Lại một triều thần : “Sở Thế tử, dùng mấy chậu cây để lừa dối Bệ hạ, đây chính là tội khi quân!”
Đối mặt với sự chất vấn, Sở Dật Hàn trấn định tự nhiên đáp: “Bệ hạ, quả của Hồng thự ở bên trong chậu, chỉ cần đập vỡ chậu là thấy.”
Hoàng thượng bán tín bán nghi, hạ lệnh thị vệ đập vỡ chậu, bên trong lộ từng củ Hồng thự to lớn.
Hoàng thượng thấy sản lượng của Hồng thự, Long nhan đại duyệt, càng tiếc lời khen ngợi Sở Dật Hàn.
“Ha ha, Sở ái khanh, Hồng thự quả nhiên như khanh , là vật phẩm năng suất cao. Nếu thể phổ biến gieo trồng, đó là một đại công. Người gieo trồng vật , Trẫm tất trọng thưởng.”
Sở Dật Hàn nhân cơ hội : “Bệ hạ, Hồng thự là do Khương Dao cô nương ở huyện Thanh Hà trồng trọt. Chỉ là phận nàng bình thường, thần mong Bệ hạ đừng vì phận mà coi nhẹ công lao của nàng.”
Hoàng thượng gật đầu : “Trẫm chỉ xét công lao, luận phận. Trong chuyện , Khương Dao lập đại công, Hồng thự , vấn đề lương thực của tướng sĩ các nơi sẽ giải quyết, Trẫm liền phong nàng Trường Ninh Huyện chủ.”
Sở Dật Hàn chắp tay hành lễ: “Thần Khương Dao cô nương đa tạ Bệ hạ.”
Lúc , Tần đại nhân , : “Khoan , Bệ hạ, Hồng thự dù sản lượng cao, nhưng độc , thể ăn vẫn thể .”
Sở Dật Hàn trình thư lên, : “Bệ hạ, cách thức chế biến Hồng thự, Khương Dao cô nương rõ trong thư, thỉnh Hoàng thượng xem qua.”
Hoàng thượng nhận lấy thư, cẩn thận . Đọc xong, khẽ gật đầu: “Đã như , cho theo phương pháp nấu thử xem .”
Một lát , những củ Hồng thự nóng hổi, bốc nghi ngút dâng lên. Hoàng thượng nếm thử một miếng, mặt lộ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ: “Thơm ngọt mềm dẻo, hương vị tuyệt!”
Các triều thần thấy , cũng nhao nhao xin thử, nếm qua xong ai nấy đều khen ngợi ngớt.
Khóe miệng Sở Dật Hàn khẽ nhếch lên, Tần đại nhân với vẻ mặt đen hơn cả đáy nồi, : “Tần đại nhân, kết quả , ngươi còn dị nghị gì nữa ?”
Tần đại nhân vẫn cứng miệng : “Dù nữa, việc gieo trồng Hồng thự cũng dễ dàng gì đúng ? Dẫu mỗi nơi đất đai, khí hậu đều khác biệt, thể đ.á.n.h đồng .”
Nụ nơi khóe miệng Sở Dật Hàn càng sâu hơn, nhanh chậm giải thích: “Bệ hạ, Khương Dao cô nương , Hồng thự sức sống mãnh liệt, hơn nữa yêu cầu về đất đai hề cao, đại đa khu vực của triều đều thể gieo trồng.”
“Không chỉ , Hồng thự còn thể chế biến thành bột Hồng thự, nhờ đó thể bảo quản lâu dài, ngay cả khi vận chuyển đến biên quan cho tướng sĩ, vẫn thể đảm bảo độ tươi mới. Đáng hơn, lá Hồng thự cũng thể ăn , như chẳng là lợi cả đôi đường ?”
Hoàng thượng vui mừng : “Ha ha ha, , lắm. Người , lập tức triệu Đại Tư nông đến, lệnh cho ông đến huyện Thanh Hà xem xét tình hình Hồng thự.”
“Dạ, Hoàng thượng.”
Đại Tư nông cùng Hoàng thượng phái truyền chỉ đến huyện Thanh Hà, lâu trở về bẩm báo, Hồng thự quả thực sản lượng kinh . Hoàng thượng đại hỉ, hạ chỉ sức đẩy mạnh việc gieo trồng Hồng thự.