Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 97: Gói Bánh Trôi ---
Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:35:49
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Qua vài ngày, Chu thị đưa đến một trăm tám mươi con gà vịt. Bà còn đợi Tết Nguyên tiêu mới .
Khương Phù hiểu rõ tốc độ ấp nở là nhanh , chỉ vội, bảo Chu thị cứ lo ăn Tết Nguyên tiêu .
Tết Nguyên tiêu năm nay gọi là Nguyên Tịch, phong tục ngắm đèn lồng, nên cũng gọi là Đăng Tiết.
Tuy nhiên, ở trong thôn thì câu nệ như , ngắm đèn lồng , đó đều là phong tục ở thành phố. Ở trong thôn, nhà nào điều kiện thì mua miếng thịt heo ăn là coi như ăn Tết .
Chỉ còn hai ngày nữa là đến Tết Nguyên tiêu, ngày coi là một ngày lễ quan trọng hơn, dù thì khi qua ngày , mới coi là hết Tết. Vì , đều khá coi trọng.
Khương Phù đương nhiên cũng báo với các công nhân trong xưởng, sẽ cho họ nghỉ một ngày, để họ thư giãn vui chơi một hôm, còn thể huyện thành thăm hội chùa.
Khương lão cha cũng sẽ đưa bọn trẻ hội chùa chơi. Cả nhà lớn ai từng thấy đèn hoa rực rỡ là như thế nào.
Khương lão cha nghĩ như , chắc chắn thất vọng. Bởi vì đứa trẻ nào . Chúng đều đông kẻ bắt cóc, bọn trẻ mới , còn bằng ở nhà trêu chọc Thang Viên và gà vịt.
Khương Phù khen ngợi các con, lòng đề phòng là , chúng còn nhỏ thì nên tránh chỗ đông .
nàng cũng công tác tư tưởng cho bọn trẻ, việc gặp kẻ bắt cóc Tết đúng là đáng sợ, nhưng cũng là chuyện thường xuyên xảy . Đừng để sợ hãi đến mức dám khỏi cửa, như thì gay go .
Bọn trẻ ai , lớn cũng mất hết hứng thú.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Khương Phù vuốt ve đầu Thang Viên, nghĩ rằng Tết Nguyên tiêu chẳng là ăn bánh trôi (Thang Viên) . Đương nhiên, miền Bắc ăn Nguyên Tiêu, còn miền Nam mới ăn Thang Viên.
Hai loại đồ ăn trông giống , nhưng cách khác . Điều là do nàng học đại học ở miền Bắc mới . Nguyên Tiêu là dùng một khối nhân lăn , còn Thang Viên thì dùng tay gói, cho nên vỏ bánh Thang Viên sẽ trơn láng hơn, tròn trịa hơn.
trong nhà bột nếp, một chuyến đến trấn. Ngày mười bốn tháng Giêng, Khương Phù gọi Chu Bách đ.á.n.h xe, để Hà Miêu theo. Khương lão cha và Trương thị hai vợ chồng già cũng cùng.
Họ chủ yếu xe ngựa. Hai ngày Khương Phù mua xe ngựa về khiến cả nhà kinh ngạc, nhưng nghĩ thì thấy phản ứng của vẻ quá đáng. Với bản lĩnh của nữ nhi , hai chiếc xe bò , mua một chiếc xe ngựa cũng chẳng đáng là gì.
Mấy đến tiệm ngũ cốc trấn, hỏi thì sẵn bột nếp, nhưng cửa hàng cối xay thể xay miễn phí.
Bột nếp xay theo hai cách: xay khô và xay nước. Quy trình xay nước phiền phức, nhưng bột sẽ mịn hơn, thích hợp hơn để bánh trôi, bánh Nguyên tiêu và các loại điểm tâm khác.
Bột xay khô thì cả về khẩu vị lẫn chất bột đều bằng bột xay nước, tương đối thô hơn, thích hợp hơn để bánh hấp, bánh chưng các loại. Bột nếp thời cũng thường dùng cho mục đích .
Khương Phù nghĩ nghĩ , cũng lựa chọn nào khác, sắp đến Tết Nguyên tiêu , cho dù tự cũng kịp.
Sau thể xay thêm bột nếp xay nước. Nàng đồng ý với Thẩm lão thái thái sẽ mở tiệm điểm tâm, bột nếp thể vô loại điểm tâm, ai mà thích những món ăn dẻo dính chứ?
đó là chuyện . Hiện tại Khương Phù chỉ thể nhờ chủ quán xay ba cân bột nếp. Một cân thể bốn năm mươi cái bánh trôi, đủ cho cả nhà ăn . Đồ nếp ăn nhiều tiêu hóa, ai cũng sẽ lấy nó cơm mà ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-97-goi-banh-troi.html.]
Ta gọi thêm hai cân nếp, định lát nữa mua chút sườn, món sườn bọc nếp để ăn.
Cuối cùng, mua thêm một cân đậu phộng và vừng, chuẩn nhân bánh trôi (thang viên) đậu phộng và vừng. Trong nhà còn đậu đỏ, thêm nhân đậu xay nữa là đủ.
Vẫn còn nhiều loại nhân thể , nhưng tiếc là nguyên liệu, cái để ăn là lắm . Khương Phù tiện thể vòng quanh tiệm lương thực một lượt, cũng tìm thấy loại giống lương thực nào quý hiếm, đành rời tới tiệm thịt heo mua vài cân sườn.
Mặc dù lúc trời còn sớm, nhưng phố các quầy bán đèn lồng. Khương Phù cầm lên xem xét, thấy cũng khá thú vị, tiện tay mua hai cái, một cái đèn lồng thỏ và một cái đèn lồng cá vàng.
Nàng treo hai chiếc đèn lồng trong sân, chờ buổi tối thắp lên cho vui cửa vui nhà.
Sáng sớm ngày Rằm tháng Giêng, Khương Phù bắt đầu chuyên tâm thang viên. Trước hết là chuẩn nhân. Đậu phộng và vừng rang chín, đó dùng cây cán bột nghiền nát, khi ăn sẽ cảm giác lợn cợn, nhưng hương vị cũng tuyệt.
Sau đó, cho đường cát và mỡ heo phần đậu phộng và vừng nghiền, trộn thành nhân cứng, thể quá mềm. Thời hiện đại tủ lạnh để đông lạnh, nhưng thời cách nào khác, chỉ thể cứng một chút, nếu sẽ khó gói. Nhân đậu xay cũng đơn giản, các bước cũng tương tự.
Làm xong nhân thì bắt đầu vỏ nếp. Vỏ trắng tinh vẻ đơn điệu, Khương Phù lấy một quả bí ngô lớn, gọt vỏ cắt miếng cho nồi hấp chín, nghiền thành bí ngô nhuyễn cho thêm bột nếp và nước, trộn thành khối bột mềm , đó chính là vỏ bánh thang viên màu vàng cam.
Nàng thêm một ít vỏ chỉ dùng bột nếp nguyên chất. Từng viên bột cắt nhỏ, vo tròn, cho nhân gói thành những chiếc thang viên tròn trĩnh. Chỉ chờ đến khi ăn thì thả nồi nấu sôi là .
Làm xong thang viên, Khương Phù mang sườn ngâm hết m.á.u bát để ướp, ướp xong thì lăn qua một lớp nếp, đặt lên nồi hấp nửa canh giờ là chín.
Các nữ nhân trong nhà đều cùng bận rộn trong bếp, nhưng khi Khương Phù thang viên và sườn bọc nếp, tất cả họ đều cố ý tránh . Chỉ khi nào cần giúp việc lặt vặt thì họ mới chạy đến hỗ trợ.
Đây là tài nghệ riêng của Khương Phù, các nàng thể lén lút học theo, quá thất đức. Khương Phù thì để tâm, nhưng cũng gì. Thời cổ đại là như thế, bất kể là thủ nghệ gì, cũng giữ chặt trong tay , thể đó là căn cơ để lập đời.
Buổi tối, một bàn thức ăn ngon dọn lên.
Cả nhà quen với chuyện , tài nghệ của Từ thị , bà luôn đổi món ăn cho họ, nhưng điều khiến họ thấy lạ là bát thức ăn tròn xoe mắt, màu vàng trắng xen kẽ, trông vô cùng mắt.
Người lớn và trẻ nhỏ đều hỏi Từ thị, đây là món gì? Từ thị xua tay, : “Món là do phu nhân , thể món ăn lạ như thế .”
Mọi là Khương Phù thì đều trợn tròn mắt. Phàm là những món mới do Khương Phù , món nào là ngon cả.
“Món gọi là thang viên, ăn ngọt dẻo, các ngươi mau nếm thử .” Khương Phù nếm thử một viên, nhân tan chảy, vỏ cũng thô, thể so sánh với thang viên thời hiện đại, nhưng ở thời điểm , nó cũng xem là một món điểm tâm khá .
“Đây chính là thang viên ư, cái món trắng trẻo mềm mịn quả nhiên đáng yêu y như Thang Viên .” Khương Kỳ gắp một viên thang viên, xoa đầu chú ch.ó Thang Viên, hì hì . Chú ch.ó nhỏ Thang Viên thông minh, Khương Kỳ đang khen nên nó phấn khích một vòng.
“Ừm... Nhân ngon quá!” Trương thị c.ắ.n một miếng, bà vốn thích ăn đồ ngọt.
Trương thị khen ngợi xong, đều giành ăn. Khương lão điệt và mấy rõ ràng thích món sườn bọc nếp hơn, mấy đại trượng phu bọn họ thích ăn vị mặn, như thế mới đậm đà.