Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 99: Tư Tâm Của Nàng ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:35:51
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Phù cũng cố chấp nữa. Kỳ thực, một nhà quan tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt gì, chỉ cần tính toán rõ ràng khoản tiền lớn là , tiền nhỏ thì cần tính toán chi li?

Đương nhiên, điều xảy trong trường hợp gia đình hòa thuận. Nếu sinh trong một gia đình luôn tính toán, tự nhiên là một văn tiền cũng giữ chặt.

“Bây giờ chỉ còn chuyện xây nhà thôi, chẳng nhà cũ bên bao giờ mới thể xây xong.”

Nói xong chuyện đồng áng, Tôn Ngọc Lan nhắc đến chuyện xây nhà. Khương Đại Khuê và những khác đang bận rộn xây xưởng, thể rút đến xây nhà cho gia đình họ.

Khương Vinh cũng hùa theo: “Nhà cũ bên cũng cần xây quá , chỉ cần vững chãi là đủ , cần kiểu cách như của tiểu . Đám tráng đinh trong thôn hẳn cũng thể xây . gần đây sắp đến xuân canh , e rằng thể rảnh rỗi…”

Tráng đinh trong thôn quả thực thể xây những ngôi nhà bình thường , nhưng xuân canh thể chậm trễ, họ cũng ngại tìm . Chỉ thể đợi đội chuyên xây nhà như Khương Đại Khuê. Những đội xây nhà khác họ quen, cũng dám tìm. Chỉ là bên Khương Phù cần xây đến hai xưởng, ước chừng ít nhất chờ hơn ba tháng nữa.

Nghĩ đến đây, mấy tẩu đều lo lắng sốt ruột, ai nấy đều thở ngắn than dài.

Bọn họ ở nhà Khương Phù mấy tháng . Tuy Khương Phù gì, nhưng với tư cách là ca tẩu, họ thấy tiện ở nhà quá lâu.

Khương Phù khỏi cảm thán, một cái nhà khiến lo lắng đến thế, xem cả nhà quá nghĩ cho đối phương cũng là một gánh nặng.

Thế nên nàng đành : “Các ca ca, tẩu tẩu, ruột của các , các cứ yên tâm ở , vả bảo các ở cả đời. Năm nay thế nào nhà cũng sẽ xây lên, chênh lệch mấy tháng , các lo lắng cũng chẳng ích gì.”

Khương lão điệt tính nết của con cái, gõ gõ mặt bàn theo: “Tiểu các con đúng, các con cứ yên mà ở , thiếu thốn gì mấy tháng ? nhà cũ bên cũng thể cứ đợi mãi. Tranh thủ lúc xuân canh bắt đầu, cứ tìm trong thôn phá dỡ nhà cũ . Các con tự dành thời gian dọn dẹp đất đai, đợi Đại Khuê và bọn họ đến xây nhà sẽ nhanh hơn.”

Mấy tẩu lời lão điệt , vui vẻ gật đầu lia lịa. Nhà động thổ chẳng hy vọng ? Dù cũng hơn là gì, nghĩ , họ cũng còn nóng nảy lo âu nữa.

, còn chuyện con cái học nữa, đây mới là việc quan trọng. Ta hỏi thăm tức phụ nhà Bảo Bình, nhi t.ử nhà nàng khai giảng từ Rằm tháng Giêng, gần đây vẫn đang tuyển học sinh, là chỉ nhận những đứa trẻ từ tám đến mười lăm tuổi.”

Trương thị là nãi nãi của lũ trẻ, đương nhiên quan tâm đến chuyện . Tức phụ nhà Bảo Bình mà bà chính là Lâm T.ử Nghiệp. Lúc mới khởi công nhiều việc quá, cả nhà suýt nữa quên mất chuyện con cái học. Mãi đến hôm nay Trương thị mới chợt nhớ , bèn cố ý hỏi thăm cha nương Lâm T.ử Nghiệp. Chuyện học mới là quan trọng nhất, nhỡ chậm trễ, chỉ thể đợi đến năm .

“Tuổi thì chỉ Đại Lang và Nhị Lang là thích hợp thôi.” Khương Vinh buột miệng . Hắn vẫn quen gọi con là Khương Thành và Khương Hồn, hai đứa trẻ đều là con của , một đứa mười một tuổi, một đứa tám tuổi.

Mấy đứa con nhà Khương Thương và Khương Mậu, đứa lớn nhất là Khương Tuân mới tròn bảy tuổi, những đứa còn chỉ mới ba đến năm tuổi, hiển nhiên phù hợp với tuổi nhập học.

Người xưa nhập học khá muộn, bởi vì giáo d.ụ.c phổ cập, những nhà điều kiện cho con khai tâm từ bốn, năm tuổi đa phần là đại hộ nhân gia. Các huyện trấn thông thường nghiêm ngặt về tuổi tác, đều là "nhập học linh hoạt".

“Con... con học…” Khương Thành yếu ớt một câu. Hắn học đường tốn bạc, nếu và nhị cùng nhập học, cha nương lấy tiền để chu cấp?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-99-tu-tam-cua-nang.html.]

Nghe câu , Khương Phù lập tức là giả. Nàng còn nhớ rõ vẻ mặt kinh ngạc của Khương Thành khi nàng . Sau nàng dạy cả nhà tính toán chữ nghĩa, Khương Thành cũng là đứa chăm chỉ nhất.

Không chỉ Khương Phù , cả nhà đều đây là lời dối. Đều là con cháu trong nhà, tính tình thế nào bọn họ rõ hơn ai hết.

“Đại Lang, con đừng sợ tốn bạc, nếu cha nương con đủ, tam thúc tam thẩm mà, con thông minh như , học thì đáng tiếc lắm.”

, nhị thúc nhị thẩm cũng tiền, chúng nhiều như thế, chu cấp nổi hai các con, cần sợ.”

Khương Mậu, Khương Thương dứt lời, mắt Khương Thành liền đỏ hoe.

Khương lão điệt già nua cảm thấy an ủi, : “Người một nhà thì nên như . Đại Lang, Nhị Lang đều học, bạc thì cả nhà cùng chi trả. Đợi Tam Lang và mấy khác học cũng như . riêng khoản bạc thì tiểu các con cần bỏ , nó ăn tiêu tốn lớn, còn để dành đồ cưới cho Đại Nha và bốn tỷ bọn nó.”

Khương lão điệt dứt lời, Lưu Quyên lớn tiếng : “Đương nhiên thể để tiểu bỏ tiền ! Nếu nhờ tiểu xây xưởng phát cho chúng nhiều tiền công như , con cái cơ hội học, đúng là dám nghĩ đến. Nếu chúng còn đòi tiểu chi tiền nữa, chẳng là lương tâm ch.ó ăn ?”

Lời khiến đều đồng thanh phụ họa.

Khương Phù bật , cha nương và ca tẩu của nàng thật sự luôn nghĩ cho nàng mặt. thật, nàng cũng hề ý định quản chuyện con cái học. Người đều cha nương ở đó, nàng tự nhiên thể gánh vác việc . Vả , quản nhất thời thể quản cả đời. Điều nàng thể là cung cấp cơ hội kiếm tiền công cho các tẩu, còn những chuyện khác nàng xen nữa.

Mỗi đều cách sống riêng của , nàng thể tính toán chu cho tất cả . Nàng kiếm tiền là để nhà sống hơn, chứ để vô điều kiện chu cấp cho ai. Dù , một nàng lợi hại đến mấy cũng bằng cả nhà cùng nỗ lực.

Điều nàng hy vọng là cả nhà cùng tiến bước, cùng tiền.

“Nếu phụ , mẫu cùng các ca tẩu , thì sẽ góp tiền. con cái học, cô cô mà tặng gì thì cũng phép. Ngày mai chúng cùng đến học đường xem , nhân tiện mua cho hai đứa mỗi đứa một bộ bút mực giấy nghiên. Những thứ khác sẽ quản nữa. Sau bất kể ai nhập học, đều tặng một bộ.”

Khương Phù hiểu chi phí học thời lớn đến mức nào. Kỳ thực học phí (thúc tu) chỉ chiếm một phần nhỏ, phần lớn chi tiêu là bút mực giấy nghiên.

Tuy nhiên, mấy đứa tôn nhi đều hiểu chuyện, nàng thật lòng yêu thích, cũng thực tâm các con . Vì , mỗi đứa một bộ bút mực giấy nghiên đáng là bao, đó là tấm lòng của một cô cô.

Hơn nữa, nàng cũng chút tư tâm nào. Tuy nàng trọng nam khinh nữ, cũng từng nghĩ đến việc dựa dẫm ai.

đây cũng là thời cổ đại. Nàng thể bận tâm đến ánh của khác mà sống tùy ý, nhưng thể suy tính cho mấy đứa khuê nữ của .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Vì thế, nàng đối xử với nhà, với các ca tẩu và tôn nhi, cũng là nghĩ rằng lỡ một ngày nào đó nàng còn ở đây, bốn cô gái Khương Kỳ bọn chúng, cũng thể nhận một chút che chở.

Tự lập quan trọng, kiếm tiền cũng quan trọng, nhưng chung quy phân rõ bản đang ở trong bối cảnh thời đại nào. Nếu ở thời hiện đại, nàng nhất định sẽ lo nghĩ nhiều đến .

 

Loading...