DOANH DOANH MÃN - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:46:16
Lượt xem: 195

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúng chuẩn cho Hân Hân sáu mươi bốn rương của hồi môn, bên trong đủ thứ, nhưng vẫn thấy ít, vốn định thêm vài thùng nữa, nhưng Đậu Khấu thể thêm nữa, thêm nữa, sẽ hợp quy tắc .

Điều thì , tuy giúp gì, nhưng cũng thể thêm phiền phức cho Hân Hân .

Hơn nữa, thứ cho khi thành mới gọi là của hồi môn, cho khi thành gọi là tiền tiêu vặt, cùng lắm đợi Hân Hân xuất giá , lén lút đưa đồ cho Tiểu Ngoan ngoãn, cũng là như .

Tiểu cô nương xuất giá từ Thọ Khang Cung chúng , nếu mà lo tiền tiêu, điều đó là tuyệt đối thể.

Đậu Khấu khen thông minh, nàng và nghĩ cùng một chỗ. Ta ngay mà, nàng cũng thương Hân Hân.

Hôn sự càng gần, Thọ Khang Cung càng thêm vui vẻ rạng rỡ, tất cả trông đều vui vẻ, trừ Hân Hân.

Tiểu cô nương ưu sầu trùng trùng, dường như tâm sự, nhưng chịu .

Ta hiểu, Tiểu Ngoan ngoãn lưu luyến và Đậu Khấu , nhưng con luôn học cách trồng hoa của riêng . Lựa chọn kỹ lưỡng, vẫn là tiểu tử Ân Sâm bảo vệ khác, Hân Hân xuất giá , chắc chắn sẽ chịu uất ức.

Mùng bảy tháng Giêng, hợp gả cưới.

Hân Hân mặc hỷ phục màu đỏ cát tường, gương thành đẫm lệ. Tiểu Ngoan ngoãn ôm chặt lấy , nhất quyết chịu buông tay: "... Không xuất giá nữa, Hân Hân xuất giá nữa, Hân Hân ở bên Thái nãi nãi!"

Cô nương ngốc! Ta thở dài một tiếng, cứ hiểu chuyện như chứ?

Hân Hân dễ dỗ, như ảo thuật từ trong tay áo móc một miếng bánh hồ đào, Tiểu Ngoan ngoãn liền phá lệ ngưng , chỉ là trong mắt vẫn đầy sự lưu luyến và buồn bã: "Thái nãi nãi..."

Ta xoa đầu Hân Hân, nhớ dáng vẻ Tiểu Ngoan ngoãn khi mới đến Thọ Khang Cung, trong lòng dâng lên một trận cảm khái. Tiểu cô nương, lớn đến chừng mực .

"Hân Hân đừng lo lắng." Ta khẽ lau khô khuôn mặt ẩm ướt của hài tử, hôm nay là ngày đại hỷ, thể cứ mãi sụt sịt : "Thái nãi nãi Đậu Khấu bầu bạn ... Chỉ cần Hân Hân sống , Thái nãi nãi sẽ ."

Hân Hân ngoan ngoãn theo Hỷ bà (bà mối).

Vừa đến cửa, Tiểu Ngoan ngoãn trở , quỳ mặt và Đậu Khấu, nghiêm túc dập đầu ba cái.

Mắt Đậu Khấu đỏ hoe, đầu .

Ta cố gắng nén nước mắt, hôm nay là ngày đại hỷ, tuyệt đối .

Giờ lành đến, Hân Hân cuối cùng cũng rời .

Thọ Khang Cung một nữa trở nên trống rỗng, chỉ là may mắn, vẫn còn Đậu Khấu, ngày tháng cũng dằng dai .

Không từ bao giờ, bắt đầu thích tắm nắng.

Ánh nắng ấm áp, chiếu lên lên mặt, khiến dễ chịu đến mức ngủ gật, đặc biệt là mùa Thu, càng buồn ngủ hơn.

Ta tựa ghế dài tắm nắng, khẽ nhắm mắt, ngừng ngáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doanh-doanh-man/chuong-27.html.]

Xung quanh làn gió nhẹ thổi qua, Đậu Khấu tới, khoác cho một chiếc áo choàng mỏng, sợ lạnh.

"Nương nương." Giọng nàng ôn hòa, mềm mại, mang theo một cảm giác an tâm: "Lão nô đón Hân Hân tan học."

Ta buồn ngủ đến mức nên lời, chỉ thể khẽ gật đầu.

Đậu Khấu dậy, từ từ rời .

Thời tiết hôm nay thật , lá cây đầu phát tiếng động xào xạc, thứ đều thật tươi sáng, tuyệt .

Chẳng trách Gia Ninh thích tắm nắng đến .

Ánh nắng ấm áp, thật sự khiến ngủ ngon.

26.

"Thái nãi nãi... Hân Hân lạnh, Hân Hân đói..."

Tiếng non nớt văng vẳng bên tai, giật tỉnh giấc khỏi giấc mộng, giọng ... là Hân Hân của !

Ta gắng gượng chống đỡ cơ thể nặng nề, vội vàng vén chăn, thấy sắp sửa thể xỏ giày xuống giường, thì bên giường ngăn : "Thái nãi nãi!"

"Đừng ngăn , đừng ngăn !"

Ta lo lắng vô cùng, nhưng tiểu cô nương mặt cứ nhất quyết chịu: "Người ngoan ngoãn xuống, gì, con sẽ lấy cho..."

Quẻ Thượng Thượng Trong Miếu Thần Tài

"Ái chà!" Ta vội đến mức vỗ đùi, "Ta thấy Hân Hân đang đấy! Nói Tiểu Ngoan ngoãn lạnh, còn đói, nhanh chóng đến Từ Ấu Viện đón Tiểu Ngoan ngoãn!"

Tiểu cô nương búi tóc phụ nhân mặt đột nhiên sững sờ, nàng hai , định quen mắt thế , thì thấy nàng nức nở một tiếng "Thái nãi nãi", ôm lấy òa lên.

"Không , nha..." Ta theo bản năng bắt đầu an ủi nàng, kỳ lạ, nàng đau lòng, cảm thấy xót xa đến ? Đợi nàng xong, mơ hồ: Vừa nãy định nhỉ?

Thôi, nghĩ nữa.

Ta tiểu cô nương mũi đỏ hoe, càng càng thích: "Cô nương, ngươi trông thật quen mắt."

Nghĩ nghĩ , cuối cùng cũng , chỉ mặt nàng, mừng rỡ vô cùng: "Ngươi và Hân Hân của , trông thật giống ! Chẳng trách thấy ngươi thích..."

"Thái nãi nãi..." Nàng dường như , nức nở : "Con chính là Hân Hân của Người mà..."

"Gạt !" Ta bĩu môi, "Hân Hân học đường , Đậu Khấu đón Tiểu Ngoan ngoãn tan học, sắp về ."

Tiểu cô nương mặt búi tóc phụ nhân, chắc chắn xuất giá , nhưng Hân Hân của năm nay mới học đường, cho nên thể là cùng một chứ?

"Ta !" Ta linh quang chợt lóe, bừng tỉnh: "Ngươi cũng tên là Hân Hân ? Thật là trùng hợp, cùng tên với Hân Hân của !"

Tiểu cô nương sững sờ vài thở, khẽ gật đầu: "Phải đó, thật trùng hợp..."

Loading...