Trên hành lang bệnh viện.
Lâm Minh Dương nghiêm nghị lên án :
"Lâm Y, nhà họ Lâm tuy   với em, em  gì bất mãn thì nhắm  ,    hại Minh Châu?"
"Có  em ghen tị với nó ? Vậy mà nó đối xử với em  như !"
  để ý đến  ,  sang giải thích với : "Mẹ,   con."
Mẹ vỗ nhẹ  tay : "Mẹ tin con, cha con  đến trường tìm ban giám hiệu điều tra ."
"Minh Dương, chuyện   chứng cứ, con  thể tùy tiện vu oan cho em gái."
"Mẹ, từ ngày Lâm Y  tìm về, nó luôn so  với Minh Châu, điểm  thì hơn Minh Châu, khiến Minh Châu  cha mắng, đến cả váy cũng  giành với Minh Châu."
"Người ngoài đều  Lâm Y  bằng Minh Châu, nên nó mới sinh lòng oán hận."
"Lâm Minh Dương, não   vấn đề ?"  mắng.
" và Minh Châu vẫn luôn hòa thuận, rõ ràng là   lấy váy của con bé, cố tình nhét cho ."
Bỗng nhiên, từ trong phòng bệnh vọng  tiếng .
Lâm Minh Châu tỉnh .
"Mẹ ơi, đau quá." Con bé tỉnh dậy, đau đến mức  ngừng kêu than.
Mẹ ở bên cạnh dịu dàng dỗ dành.
Cha cũng vội vàng chạy đến.
"Camera chỉ   cảnh mấy đứa học sinh , chúng nó đều khai là do Y Y sai khiến."
"Lâm Y, em còn   gì nữa?" Lâm Minh Dương tra hỏi.
【Thôi xong , Minh Châu và Y Y sẽ trở mặt thành thù mất thôi!】
【Hiếm khi thấy hai chị em  đấu đá , đừng mà.】
……
Mọi mũi dùi đều chĩa  ,    bất kỳ bằng chứng nào để chứng minh  trong sạch.
Lúc , Lâm Minh Châu  yếu ớt lên tiếng.
"Chắc chắn   chị  ."
Lâm Minh Dương nhíu mày: "Minh Châu, em chính là quá đơn thuần , nên mới    bắt nạt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doc-gia-ngung-tieu-chuan-kep-di/chuong-18-nghi-ngo.html.]
"Anh im miệng ,  thể coi trọng lời   một chút  , đừng  mà coi  là con ngốc nữa."
"   ,   chị ."
Lâm Minh Dương  ngờ, bản  là   hại mà Lâm Minh Châu  tin tưởng .
Cha  cũng bày tỏ tin tưởng :
"Mấy  đó chắc là  trốn tránh trách nhiệm, nên mới đổ vấy lên đầu Y Y, mong nhà họ Lâm bỏ qua cho bọn họ."
"Minh Châu từ  đến nay  từng đắc tội với ai, tại  mấy  đó  vô duyên vô cớ  hại con bé?" Lâm Minh Dương vẫn  chịu bỏ qua.
"Anh, bọn họ bắt nạt em,   vì em đắc tội với bọn họ, mà là vì bọn họ là kẻ ." Lâm Minh Châu đảo mắt.
Chuyện   thì  vẻ rắc rối, nhưng chỉ cần  nhà nguyện ý tin tưởng , thì cho dù  khác  bôi nhọ thế nào cũng vô dụng
 
Trong phòng bệnh chỉ còn   và Lâm Minh Châu.
"Minh Châu, cảm ơn em."
Cô  cố tỏ  nhẹ nhõm: "Vốn dĩ  liên quan đến chị, em    chị ."
"Vậy em   là ai ?"  hỏi.
Cô  bỗng chốc im lặng.
Hồi lâu, cô  mới gật đầu.
"Em  thấy bọn họ gọi điện thoại."
Cô   thấy giọng của Lâm Minh Dương, nên mới lựa chọn gửi tin nhắn cầu cứu .
"Sao lúc nãy em  ?"  hỏi.
Lâm Minh Châu lắc đầu.
Dù  đó cũng là   trai  sống chung mười mấy năm.
Cô  mềm lòng.
【 tội  quá,  đây   nên coi cô  là nữ phụ độc ác.】
【Ở đây chỉ  nam phụ độc ác thôi.】
"Sau ,   còn là  trai của em nữa."
……