Ta là Bùi Chiêu, một hoàng tử nham hiểm và lạnh lùng.
Bên cạnh  chỉ  tranh đấu, lừa gạt lẫn , cân nhắc lợi ích, quyền lực và những cuộc truy hoan.
Ta chìm trong bóng tối đó, như một kẻ c.h.ế.t đuối, nhưng  quên mất  hít thở, lạnh lùng  tất cả.
Cho đến khi một cô nương tên Vân Cẩm xuất hiện.
Nàng mang theo mưu tính mà đến, nhưng  trở thành chiếc phao cứu mạng của .
Kể từ đó,  sống chỉ vì một  nàng.
Sau một đêm mặn nồng.
"Điện hạ,  xem,  hề  vết m.á.u trinh tiết,    lừa , con nha đầu hèn hạ Vân Cẩm   trong sạch!"
Người  là Tô ma ma,   chăm sóc  nhiều năm, bà  cầm lấy ga giường, dáng vẻ đắc ý như cuối cùng cũng bắt  thóp của Vân Cẩm.
"Tô ma ma, tin tức của bà cũng thật nhanh nhạy,  điều,  nhớ rõ bà  sớm  còn quản việc trong phủ nữa ?"
Giọng   lạnh, nhưng bà      nhận .
"Điện hạ là do một tay lão nô nuôi lớn, chuyện trong phủ ,   lão nô  rõ? Ta  sớm thấy con nha đầu hèn hạ    mắt, mặt mũi hồ ly tinh, vì trèo cao mà  từ thủ đoạn, loại hồ ly tinh , nên  loạn côn đánh..."
"Choang!"
Ta mạnh tay đập vỡ một chén , mảnh vỡ b.ắ.n tung tóe.
"Nếu ma ma cảm thấy dưỡng già trong phủ   yên , chi bằng, về quê !"
Bà  trợn trừng mắt, quỳ sụp xuống đất, mặt đầy vẻ khó tin:
"Điện hạ,   tin lão nô? Lão nô chăm sóc  nhiều năm,   công lao cũng  khổ lao,    thể  tin lão nô? Con nha đầu hèn hạ ..."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Vả miệng!" Ta lạnh lùng .
Tiếng tát vang lên liên tiếp.
Ta lạnh lùng , cho đến khi bà   còn hung hăng nữa, mới  lệnh dừng .
"Tô ma ma,  vốn niệm tình bà chăm sóc  nhiều năm,  lòng  giữ bà ở  trong phủ an hưởng tuổi già.  bà hết   đến  khác truyền tin tức cho mẫu hậu. Ta bãi chức của bà, cho bà đến Bắc viện, chính là nhắc nhở bà, ai mới là chủ nhân của bà. Không ngờ bà còn   an phận như !"
"...  lão nô  hề  dối, Vân Cẩm quả thật  còn là  xử nữ."
Ta  lạnh một tiếng: "Vậy thì ?"
Vân Cẩm  giống như Tống Tử Uyên  phận cao quý,  ai dám mạo phạm.
Ta  thấy quá nhiều mặt tối tăm.
Một nữ tử  phận thấp kém   nhan sắc tuyệt trần như nàng, sẽ  trải qua những gì,  thậm chí còn  dám nghĩ đến.
Nếu nàng thật sự là kẻ  từ thủ đoạn để trèo cao, thì   đến mức lưu lạc thành ăn mày.
Nàng là bởi vì thông minh, quyết đoán, mới  thể sống đến ngày hôm nay, nhưng   nghĩa là quá khứ của nàng thuận buồm xuôi gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doc-su-van-cam-skrh/chuong-19-phien-ngoai-bui-chieu.html.]
Có thể bình an lớn lên, lớn đến mức để  gặp  nàng,  là  dễ dàng.
Trên đời  hàng ngàn hàng vạn nữ tử,   ai mà   ?
 chỉ  nàng, là  mấy  bất chấp tính mạng, cứu  khỏi nước sôi lửa bỏng.
Cũng chỉ  nàng, tâm hồn hòa hợp với .
Thứ  cầu,    ở bên cạnh cả đời, cũng chỉ   nàng.
Không liên quan một chút nào đến cái gọi là trinh tiết.
Dùng trinh tiết để phán xét một , thật nực .
Kết duyên với Vân Cẩm là tại cuộc  săn nửa năm .
Ngày đó,   ám sát,  truy sát đến bờ vực.
Giữa lúc sinh tử, cận vệ Giang Ngạn của  chỉ lo tự bảo vệ ,   còn rảnh để ý đến .
Có lẽ  sớm  thấu lòng ,   hề bất ngờ.
Sau lưng là vực sâu vạn trượng,  vực là sông lớn cuồn cuộn.
  thà c.h.ế.t  tay thích khách, cũng   rơi xuống sông đó, còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Thanh kiếm của thích khách đ.â.m mạnh về phía .
Ta  thể tránh, tưởng rằng  chắc chắn sẽ chết.
Ai ngờ  một  áo đen đột nhiên chắn  mặt .
Trên  nàng  áo giáp, thanh kiếm  đ.â.m  , nhưng  đẩy chúng  rơi xuống vực.
Ta cảm ơn các .
Người áo đen đột nhiên xoay  ôm lấy ,  hình chuyển động, chúng  rơi xuống vực trong tư thế ôm , nàng ở ,  ở .
Gió thổi bay khăn che mặt của nàng, lộ  khuôn mặt của một thiếu nữ.
Là nàng! Vân Cẩm!
Vừa   cưỡi ngựa  rừng sâu,  đầu  liền thấy nàng và Giang Ngạn cùng cưỡi một con ngựa mà đến.
Ta chỉ nhớ nàng là nha   cận bên cạnh Tống Tử Uyên, ngoài ,  hề  gì thêm.
Mà đối với hành vi thấy một  yêu một  của Giang Ngạn,   sớm quen .
Hắn là Tả hữu vệ thượng tướng quân mà cữu cữu sắp xếp bên cạnh , là con cháu quý tộc, mặc dù  cưới vợ, nhưng vẫn   nhiều nữ tử  bám víu .
Hắn phong lưu thành tính, đối với nữ tử  chút nhan sắc, luôn  từ chối ai.
Ta thấy sớm muộn gì  cũng sẽ c.h.ế.t  tay nữ nhân.
    ám sát, Vân Cẩm rõ ràng  trốn thoát, tại   đột nhiên xuất hiện chắn kiếm cho ?