"Tiểu Cẩm, ngươi hãy nhớ, mạng của ngươi  hề thấp hèn hơn bất kỳ ai, nếu  đó thật lòng đối xử với ngươi, là  tâm đầu ý hợp với ngươi,  thì   còn gì để .    ,   đừng  những chuyện ngu ngốc như  nữa."
Nàng    mạng của một nha  như   hề thấp hèn hơn bất kỳ ai, bất kỳ ai  bao gồm cả Tứ hoàng tử tôn quý.
Mấy tháng  biến mất, phồn hoa như thành Trường An, nhưng chỉ  một  nàng  vì  mà mất ăn mất ngủ.
Cổ họng  bỗng nhiên  chút nghẹn ngào, gật đầu: "Được."
Ta thường nghĩ, một kẻ giả nhân giả nghĩa như Tống Minh, rốt cuộc    thể nuôi dạy  một Tống Tử Uyên lương thiện, hiểu lý lẽ như ?
Nàng  từ nhỏ   bồi dưỡng để trở thành Hoàng hậu, Tống Minh và phu nhân đối với nàng   thể  là vô cùng hà khắc, chỉ một chút sai sót liền  quở trách hoặc phạt gia pháp.
 nàng   thích  sách,  lẽ là những con chữ trong sách  hun đúc nên nàng  của ngày hôm nay.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Tài đánh đàn của nàng  còn là độc nhất vô nhị ở Trường An, ngay cả những cầm sư trong hoàng cung cũng  tự than  bằng.
 nỗi buồn trong tiếng đàn của nàng    ai  thể hiểu .
Cho đến hai năm  trong rừng trúc, tiếng đàn của nàng  vang lên, một thiếu niên  ngang qua dừng bước, lấy giấy bút .
Nét bút tung hoành, ý cảnh trong tiếng đàn liền hiện lên  giấy.
Sau đó, nàng  mỗi tháng đều đến rừng trúc để đánh đàn.
Thiếu niên  cũng nhất định sẽ xuất hiện.
Họ  từng  bất kỳ hành động vượt quá giới hạn nào, nhưng  sớm tâm đầu ý hợp.
  đó, nàng  nhờ  đến  với thiếu niên , nàng  sẽ  đến nữa, nàng  sắp  gả chồng.
Gả cho vị hoàng tử mà thế gia ủng hộ, trở thành Hoàng hậu, là  mệnh  thể  đổi của nàng .
Không sai, Tứ hoàng tử  trở về, Tống Minh và phu nhân liền bảo Tống Tử Uyên đến Vương phủ đưa đồ bổ.
Trong Vương phủ, Bùi Chiêu và Tống Tử Uyên sánh vai  , trai tài gái sắc, ngoài mặt hòa hợp nhưng trong lòng xa cách.
Ta và Giang Ngạn  theo phía .
Bùi Chiêu  đưa Giang Ngạn  khỏi ngục.
Nhân hậu vốn là thủ đoạn của ,  ban một chút ân huệ, cả Giang gia liền cảm kích , một lòng trung thành.
Hắn thậm chí còn dung túng cho thuộc hạ phạm một chút sai lầm, như   sẽ nắm  điểm yếu của họ.
Huống chi, cho dù  đổi một cận vệ khác, liệu  thể vì  mà đỡ đao liều mạng ?
Hắn  bao giờ tin.
Giang Ngạn khi  thấy , kinh ngạc : "Ngươi còn sống?"
Hắn     cứu Tứ hoàng tử là .
Ta  đáp   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doc-su-van-cam-skrh/chuong-5-do-mat-tuc-gian-ra-tay-danh-nguoi.html.]
"Không thèm trả lời?" Hắn   càng  nước lấn tới.
Mắt  vẫn luôn  Tống Tử Uyên, Giang Ngạn vẫn luôn  .
Hôm nay  cố tình mặc một chiếc váy dài cổ trễ hơn bình thường một chút, để lộ  cổ và xương quai xanh trắng nõn.
Ta  thèm để ý đến  ,    càng trở nên vô liêm sỉ, đột nhiên ôm lấy , bịt chặt miệng   cho  phát  tiếng, hôn một cái lên trán .
Xem , bởi vì  chỉ là một nha ,   liền  thể mặc sức ức hiếp.
Vậy thì   cũng đáng chết.
Giây tiếp theo,   đ.ấ.m một quyền  mặt  .
"Người của  mà ngươi cũng dám động ."
Bùi Chiêu vốn ôn hòa đột nhiên giống như một con sói phát điên, mắt trợn ngược, điên cuồng đánh Giang Ngạn.
Thấy sắp đánh c.h.ế.t ,  và Tống Tử Uyên vội vàng kéo  .
"Điện hạ,   , đừng đánh nữa, đánh nữa   sẽ c.h.ế.t mất." Ta hét lên.
Bùi Chiêu cuối cùng cũng dừng , n.g.ự.c phập phồng dữ dội vì tức giận, vành mắt còn  chút đỏ, nghiến răng nghiến lợi :
"Người mà   nỡ chạm ,    dám!
"Chuyện ngày hôm nay, ai dám tiết lộ nửa lời, chết."
Hắn lạnh lùng hạ lệnh,  đó kéo   trong phòng, sai  mang nước ấm đến, từng chút từng chút lau trán cho .
"Được  điện hạ, lau nữa sẽ rách da mất."
Ta nắm lấy bàn tay sưng đỏ của , mở lọ thuốc bên cạnh, bôi thuốc mỡ từng chút một lên nắm đ.ấ.m của .
"Điện hạ, hôm nay ngài  nên xúc động như ."
"Hắn  đáng chết."
"Điện hạ hôm nay   giống như một đứa trẻ ?"
"..."
"Trước đây là  quá nuông chiều , quen thói    nặng nhẹ."
"Điện hạ, nếu hôm nay   Giang Ngạn trêu ghẹo chỉ là một nha  bình thường, hoặc là Vân Cẩm  từng cùng ngài trải qua sinh tử, ngài còn như  ?"
"..."
"Ngài sẽ ."
"Tiểu Cẩm..."
"Điện hạ, ngài là hoàng tử,   còn   thể trở thành quân vương của thiên hạ . Mà tuyệt đại đa   trong thiên hạ , đều giống như  ,  phận thấp hèn, mệnh như cỏ dại. Nếu  thể, mong điện hạ  thể che chở cho những  như  nhiều hơn một chút."
Tống Tử Uyên     trong phòng, vẻ mặt hoảng hốt.