Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi - Chương 175: Quả thật không phải người

Cập nhật lúc: 2025-09-14 10:46:56
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Điện hạ, là nét chữ cứng cáp, chứ rách giấy."

"Người kiềm chế một chút."

Bối Tịnh Sơ gãi gãi đầu, ngượng ngùng : "Con sẽ cố gắng hết sức ạ."

Cuối cùng vẫn ép luyện chữ.

Trong tình huống bình thường, trừ phi Hoàng thượng hỏi, tình hình học tập của con vua sẽ chủ động báo cáo.

cảm thấy, tình huống của Đại công chúa quá đặc thù.

Đạt đến trình độ quả thật .

Tiên sinh tìm đến Tư nghiệp, Tư nghiệp dẫn ông tìm Tế tửu.

Tế tửu tán thành: "Việc học của điện hạ cố nhiên quan trọng, nhưng Hoằng Văn Quán chính là để giúp bệ hạ san sẻ vấn đề dạy dỗ con nối dõi."

"Nếu hoàng tử, công chúa chuyện gì cũng tìm bệ hạ, Hoằng Văn Quán của chúng còn ích lợi gì?"

"Chuyện của công chúa, chúng thể tự giải quyết thì hãy tự giải quyết ."

" Tôn phu tử, việc học của công chúa ? Khiến một trọng như ngài cũng nhất quyết tìm bệ hạ?"

Tôn phu tử : "Điện hạ hai tháng bắt đầu học chữ."

Tế tửu nhấc nắp lên, hớt bọt .

"Chuyện ."

"Hiện tại điện hạ học xong ."

Tiếng "keng" một tiếng.

Nắp rơi xuống chén , rung lên hai cái.

"Ngươi cái gì? Cái gì gọi là học xong ?"

Tôn phu tử điềm nhiên : "Chính là chữ trong sách vỡ lòng nhận xong hết , nếu chữ quá , thể đến Trung đường ."

trải sự đời, xem ông đây bình tĩnh bao, dáng cao nhân bao.

Tế tửu từ từ há hốc miệng.

Một lúc lâu , ông mới phát âm thanh: "Chuyện, chuyện quả thật bẩm báo bệ hạ một tiếng."

" ngươi chắc ? Hai tháng nhận xong ."

"Nếu là ngoa, đó chính là tội khi quân."

Tôn phu tử bất lực đảm bảo: "Vốn dĩ sớm nhận xong , là do sợ công chúa học vững chắc, nhất quyết bắt ôn tập một nữa."

"Điện hạ chính là thiên tư trác tuyệt, Tế tửu nên vì từng thấy qua mà tin."

Tôn phu tử với vẻ mặt quan tâm, như thể lúc kinh ngạc rớt cằm là ông.

vẻ mặt rõ ràng hoài nghi của Tế tửu Tôn phu tử đau lòng, lời ông đáng tin đến ?

Tế tửu giải thích: "Không tin , thật sự là lời ngài quá mức khó tin."

"Vẫn là nên xác nhận một chút hãy báo cho bệ hạ thì hơn."

Ông cùng phu tử đến Trĩ đường.

Bối Tịnh Sơ đang cố gắng thu lực để luyện mô phỏng chữ.

Tiên sinh , những thể thi đỗ công danh quan, những cái khác, một tay chữ là vô cùng tinh tế.

Bởi vì hoàng đế kiên nhẫn đó để nhận từng chữ độc đáo của bọn họ tấu chương.

Chữ của Tôn phu tử cũng phong cách riêng, nhưng khi ông sớ dâng chính thức, trực tiếp Bối Tịnh Sơ kinh ngạc.

Hay thật, đây là máy in thành tinh ?

Hóa con thật sự thể tu luyện thành máy in.

Bối Tịnh Sơ bây giờ cũng thừa nhận chữ của .

Nàng tuy tự tin, nhưng cũng gu thẩm mỹ.

Nàng chữ của chính cho hổ.

luyện một buổi sáng, nghiêm túc chậm rãi , ít nhất cũng thể để nhận đang cái gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doc-tam-sau-khi-nghe-thay-tieng-long-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/chuong-175-qua-that-khong-phai-nguoi.html.]

Cảm giác đang đánh giá , ngẩng đầu lên, hóa là hiệu trưởng, , ở đây gọi là Tế tửu.

"Chào Tế tửu ạ!"

"Điện hạ an khang, Tôn phu tử , điện hạ nhận xong hết chữ ?"

Bối Tịnh Sơ lắc đầu.

Tế tửu liếc Tôn phu tử một cái.

Hay cho lão già nhà ngươi, cũng bắt đầu khoác lác nha.

Ông mà, hai tháng nhận xong hết chữ, chuyện quá nghịch thiên.

Căn bản khả năng.

Lúc Đại công chúa : "Chữ đời thể nhận xong ngay ?"

"Cho dù chữ trong mấy quyển sách vỡ lòng nhận xong , cũng luôn chữ lạ mà."

Cổ của Tế tửu cứng đờ .

"Điện hạ gì?"

"Ý của là, học xong trong hai tháng?"

"Chứ còn nữa? Chẳng lẽ còn học thêm mấy tháng nữa ?" Nói xong câu đó, Bối Tịnh Sơ cảm thấy chút .

Liếc mắt sang bên cạnh, Bối Họa nãy giờ vẫn im lặng buông bút xuống, vẻ mặt đầy tủi nàng.

A, xin nha đường tỷ.

Sơ Sơ cố ý .

Tế tửu vẫn tin, ông bảo Bối Tịnh Sơ đưa sách vỡ lòng cho .

Bắt đầu kiểm tra chữ đó, bảo Bối Tịnh Sơ .

Nửa canh giờ ...

"Tế tửu, ngài ạ, nữa là con xong cả quyển mất."

Tế tửu im lặng.

Ông gấp sách trả cho Bối Tịnh Sơ, hoảng hốt ngoài.

Tôn phu tử đuổi theo.

Tế tửu kéo ông , thở dài: "Thật mà!"

"Ta sẽ tấu chương ngay, chuyện lớn như nhất định báo cho bệ hạ."

Sau khi trở về, ông tiếc nuối lắc đầu.

Kỳ tài một hai như , nếu là một hoàng tử, chỉ sợ bây giờ thể trực tiếp ngả theo .

Trừ phi chính nàng chí lớn, bằng ai thể tranh với nàng chứ?

Đáng tiếc, đáng tiếc nha.

Ông lấy sớ dâng , tay cầm bút đều đang run, thể che giấu sự kích động trong lòng.

Làm thầy, nhận một học sinh thông minh tuyệt luân, đây vốn dĩ là một chuyện đáng để kích động.

Vì thế lúc hoàng đế đang phiền muộn phê duyệt tấu chương, lật đến quyển .

Sắc mặt lập tức từ u ám chuyển sang tươi tỉnh.

Thậm chí còn cất tiếng to.

Thế nên lúc chạng vạng Bối Tịnh Sơ về Tuyên Thất Điện ăn cơm, nụ của dọa cho một phen.

Giọng của phụ dịu dàng đến kỳ cục: "Sơ Sơ ~"

"Mệt ~"

"Tới đây, tới đây, mau tới xuống, phụ bảo Ngự Thiện Phòng món con thích ăn."

"Còn nữa, con để ý đến tấm bình phong sa dệt sáu tấm của trẫm lâu ? Phụ tặng cho con."

"Con thể đến tư khố của trẫm chọn thêm vài món đồ con thích, phụ đều tặng cho con~"

Càng , Bối Tịnh Sơ càng sợ hãi.

Nói chuyện dịu dàng đến mức Bối Tịnh Sơ nổi cả da gà.

Loading...