Lục lão phu nhân cầm tay  đặt  tay :
 
"Con  kỹ , Tố Tố    trở về thăm con  đó ?"
 
Lúc  Lục Thừa mới thực sự  .
 
Ánh mắt  bỗng sáng lên, dè dặt bước tới:
 
"Tố Tố... là nàng ?"
 
Bao  hầu quỳ trong viện, mà , Trần Vãn Oanh,   thể cam tâm  thế  cho  khác?
 
Lục lão phu nhân khẽ siết tay ,  nhỏ:
 
"A Oanh, con sống yên ,   con cũng  thể an tâm học hành,  ?"
 
Một câu , chặn hết  lời trong lòng .
 
Ta  nhớ rõ bản   Lục Thừa kéo  phòng như thế nào, cũng  nhớ   bịt miệng   .
 
Chỉ cảm thấy đau đớn như  xé toạc, giãy dụa mãi vẫn  thoát .
 
Tiếng nức nở bật  trong đau đớn, ngay lập tức  Lục Thừa hung hăng bịt chặt miệng.
 
Cuối cùng,  khi kết thúc,  bóp cằm  đầy căm hận:
 
"Ai cho ngươi mạo danh Tố Tố? Ngươi chẳng bằng một góc của nàng."
 
 rõ ràng, khi  kêu đau,       Tố Tố.
 
Nếu , việc gì  vất vả bịt miệng  như thế?
 
Ta bưng bát canh tránh thai  sai  mang đến, uống sạch sẽ,  giơ cái bát  cho  xem:O Mai d.a.o Muoi
 
"Ta  thể  bằng Tố Tố, nhưng hầu gia, cớ   tự dối  dối ?"
 
Cả  Lục Thừa run rẩy dữ dội:
 
"Câm miệng!"
 
Trong phòng chỉ còn  ánh nến đỏ nhỏ từng giọt lệ,  còn âm thanh nào nữa.
 
Ta lạnh lùng lên tiếng trong im lặng :
 
"Khi hầu gia bịt miệng , thật sự    là ai ?"
 
3
 
Lục Thừa giận dỗi bỏ , suốt một tháng  đặt chân  phòng  lấy nửa bước.
 
Trong  thời gian ,  học quản lý việc nhà  sự chỉ dẫn của Lục lão phu nhân.
 
Việc dạy dỗ đôi long phụng của Lục Thừa, bà cũng thẳng tay giao hết cho .
 
Ngày ngày,   xử lý  chuyện trong ngoài phủ, còn  lo khai tâm cho Phẩm nhi, tìm phu tử dạy đàn và thợ thêu cho Thục nhi.
 
Nên  ước gì Lục Thừa cả đời  cũng quên mất sự tồn tại của .
 
 đời thường chẳng như ý .
 
Hôm ,   tính xong sổ sách, đang dựa  Tiểu Thúy bóp vai cho  thì Lục Thừa lảo đảo bước .
 
Tiểu Thúy giả vờ  thấy, nhưng  thoát khỏi tay kéo của bà tử  theo Lục Thừa, đành  cùng  lui  khỏi nội thất.
 
Ta  ngay ngắn  bàn sách,   mở miệng  chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doi-nay-khong-gap-lai/2.html.]
 
Lục Thừa  hạ giọng mở lời:
 
"Phẩm nhi  cảm mấy hôm , là ngươi tự tay bón thuốc chăm sóc, Thục nhi kể hết với  ."
 
Chẳng lẽ  cảm thấy, như  là ban thưởng cho , nên ... ngủ với ?
 
Ta  chính suy nghĩ  của  chọc .
 
Thấy  , Lục Thừa bước đến  mặt:
 
"Đã  ai  với ngươi, lúc ngươi  trông  giống Tố Tố ?"
 
Phụ   khi còn sống chỉ là một vị lục phẩm,  lấy   cơ hội gặp Hồng Tiêu quận chúa vang danh một thời ở kinh thành?
 
Có lẽ,  nên cảm ơn vì  phần giống nàng, nếu , Lục lão phu nhân  chẳng  tay cứu giúp nhà .
 
Thấy  im lặng, Lục Thừa thở dài, đưa tay vuốt tóc :
 
"Ngươi là Trần Vãn Oanh, đúng ? Nghe  phụ  ngươi mới qua đời, chắc ngươi hiểu rõ nỗi đau mất   là thế nào."
 
"Ta cũng  ngại  thật, khi Tố Tố  ,  từng   theo nàng.  mẫu   quỳ  giường bệnh, bảo   đầu tóc bạc phơ của bà,  hai đứa con còn nhỏ  trưởng thành."
 
"Biết mẫu  tự ý tái hôn cho ,  tức giận quá nên mới khiến ngươi khó xử. Từ giờ trở , dù là vì những   trân quý, chúng  cũng nên sống cho ,  ?"
 
Lời , lời dở,  đều  hết.
 
  là  thực tế.
 
Vì mẫu  và  ,  nhất định  sống yên  trong hầu phủ .
 
Nếu  thể sống hòa thuận, ai   ngày nào cũng gà bay chó sủa?
 
Lục Thừa từng là thiếu niên tướng quân dũng mãnh  chiến trường.o mai d.a.o Muoi
 
Dung mạo tuấn tú, quyền thế hiển hách.
 
Nếu   Hồng Tiêu quận chúa c.h.ế.t sớm, danh phận phu nhân Ninh Viễn hầu   thể rơi  tay ?
 
Thôi thì, ngày tháng là do con  mà sống.
 
Lục Thừa  thể si tình với  thê tử , chứng tỏ     .
 
Người sống mãi mãi  thắng nổi   khuất, mà  cũng  từng  ý định tranh giành.
 
Hắn cho  thể diện của hầu môn phu nhân,  cố gắng đối xử tử tế với ,     ngày mây tan trăng sáng.
 
Cứ thế, từ năm  mười lăm tuổi, đến năm hai mươi ba.
 
Tám năm,  gắng gượng chống đỡ đại phủ hầu tước, nghiêm túc dạy dỗ hai đứa con của Lục Thừa.
 
Đệ   cũng  phụ kỳ vọng, đúng như lời hứa năm xưa, thi đỗ tam giáp, hạng mười ba, hiện    quan ở Hàn Lâm Viện.
 
Hôm mở tiệc mừng,   uống say, kéo  và mẫu  đến  linh vị phụ .
 
Nó "bịch" một tiếng quỳ xuống  mặt :
 
"Đại tỷ, tuy tỷ  , nhưng  , tỷ chịu uất ức ở hầu phủ đều là vì  và mẫu . Nay   đỗ đạt,  thể bảo hộ tỷ và mẫu  . Tỷ tỷ, tỷ  tự do ."
 
Mẫu  lập tức vỗ  đầu nó một cái:
 
"Nói vớ vẩn gì đấy? Tỷ tỷ con là chính thất phu nhân của phủ Ninh Viễn hầu, mặc lụa là vàng ngọc,  mặt mũi trong  kinh thành. Giờ hầu gia đối đãi tỷ tỷ con càng ngày càng chu đáo, mai  sinh thêm con cái, chẳng  là ngày lành  ?"
 
Ta ngoài mặt thì an ủi   và mẫu , nhưng trong lòng  xao động vì hai chữ "tự do" mà    đến…