ĐÒI NỢ NGÀY CƯỚI - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-26 08:29:57
Lượt xem: 772

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 6

 

, trong suốt quá trình từ khi trao nhẫn, lời thề, đến lúc bày tỏ tình cảm ánh mắt Cao Hoa đều vô thức đảo sang phía .

 

Ha, con đúng là chẳng chút niềm tin nào cả.

 

Không tin đến thế cơ ?

 

chỉ yên, nhàn nhã run rẩy thành từng bước của buổi lễ.

 

Rồi đến lúc hai bên ba lên sân khấu.

 

Ba Cao Hoa ăn mặc chỉnh tề, vẻ mặt hớn hở, tận hưởng ánh đèn rọi sáng và những tiếng vỗ tay tung hô.

 

bước tới giữa sân khấu, “Rầm!”

 

Cửa lớn đẩy mạnh, tiếng quát vang dội:

 

“Cao Hiển Sơn, Tào Huệ, hai hành hung gây thương tích, cố ý phá hoại tài sản khác mời hai theo chúng về điều tra!”

 

Tiếng dứt, cả hội trường lập tức im bặt.

 

Khúc nhạc du dương chúc phúc vang lên giữa khí tĩnh lặng, như một cái tát giáng thẳng lên mặt hai ông bà già đang hóa đá giữa ánh đèn.

 

từng sẽ báo cảnh sát.

 

Và còn báo thời khắc hảo nhất.

 

Giờ chính là lúc đó.

 

Mẹ Cao Hoa luống cuống xua tay, phủ nhận giải thích:

 

“Không, ! Các nhầm ! Chúng gì cả, thật mà!”

 

Ba Cao Hoa đổ mồ hôi ròng ròng, bước lên nhỏ với cảnh sát:

 

“Các đồng chí, nhất định hiểu lầm! Hôm nay là ngày cưới của con trai , thể để ? hứa sẽ trốn , ơn , hôm nay là ngày cưới mà!”

 

Cảnh sát lắc đầu, nghiêm giọng:

 

“Không . Bên hại nộp giấy chứng nhận thương tích và video giám sát. Chúng nhận lệnh, bắt buộc xử lý ngay. Hai với chúng .”

 

Một tiếng xôn xao lan khắp sảnh.

 

“Trời ạ, tưởng tử tế, ai ngờ là loại ?”

 

đó, tưởng đàng hoàng lắm. Ngay trong lễ cưới con trai mà cảnh sát dẫn đúng là nhục thật!”

 

mà là họ chắc trốn luôn dám đường!”

 

“Tsk tsk, đúng là ‘ mặt khó lòng’. Nhìn kìa, mặt cô dâu với nhà gái đen như than . Đám cưới còn cưới nổi ?”

 

“Không , nhưng tiền mừng hôm nay đúng đáng đồng tiền bát gạo đó ha!”

 

Câu cuối phì thành tiếng.

 

Vừa khéo bắt gặp ánh mắt đầy hận thù của Cao Hoa.

 

Anh nghiến răng:

 

“Là cô! Tất cả là cô !”

 

Ba thấy cả hội trường hỗn loạn cũng chuyện hỏng bét, bèn bất chấp thứ, lao thẳng về phía .

 

cảnh sát nhanh tay giữ .

 

“Con tiện nhân! Cô xem, mười vạn chúng trả , dựa cái gì cô tố cáo chúng !”

 

thong thả dậy, mỉm lạnh nhạt:

 

“Hai ông bà già, nợ thì trả nhưng hành hung ba là chuyện khác. Hai những mù luật mà còn mù đạo lý luôn !”

 

Giấy chứng nhận thương tích thì dĩ nhiên xong mấy ngày .

 

Video camera giám sát cũng chuẩn sẵn.

 

Tất cả đều chỉ chờ đến ngày hôm nay.

 

Cái của cái huyện nhỏ là… hễ chuyện gì ai ai cũng .

 

Dù hôm nay chỉ hai cảnh sát dẫn , nhưng đảm bảo ngay khi đám cưới kết thúc, chuyện ba chú rể dẫn đồn giữa đám cưới sẽ lan khắp ngóc ngách.

 

ai đó còn , thì chị Mễ Mễ với Trần chắc chắn sẽ giúp truyền tin.

 

nghĩ tới việc phát trực tiếp video và tin nhắn lên trong đám cưới.

 

Đương nhiên cái đó sẽ sướng phần nào, nhưng mục đích của là để trả thù gia đình , chứ gây thù oán với nhà Tô.

 

cần to chuyện với bên nhà cô dâu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doi-no-ngay-cuoi/chuong-6.html.]

Cảm nhận ánh mắt dò xét từ ông chủ Tô và Tô Nghiên, bình tĩnh gật đầu, rời .

 

Ông chủ Tô khẽ lên, lên tiếng trấn an khách mời:

 

“Mọi yên tâm, chút chuyện nhỏ gây thôi, nhưng đám cưới vẫn tiếp tục. Mọi ăn uống cho vui về.”

 

Phía nhà gái ai khỏi, phía nhà trai thì cũng tò mò ở xem cho .

 

Khung cảnh ăn uống thành một thứ náo nhiệt kỳ lạ.

 

Sau khi tiệc bắt đầu, Cao Hoa vội vàng giải thích vài câu rời .

 

rời khỏi, mà tự tới gặp Tô Nghiên và ông chủ Tô.

 

“Cô là chị họ của Cao Hoa ? Đã lừa mà còn dám tới đây!” Tô Nghiên tức đến mắt đỏ, lao đến đ.á.n.h .

 

mỉm , nắm lấy tay cô:

 

“Cô Tô, đến để giúp cô, hại cô hãy .”

 

Cô hừ một tiếng, tin, nhưng ông chủ Tô ngăn .

 

thấy cơ hội, liền thẳng.

 

“Lúc và Cao Hoa chia tay là vì ngoại tình. tìm năm khác, chứng cứ đủ rõ ràng, đúng là chuyên gia quản lý thời gian.”

 

“Cô Tô thực sự tin rằng một khi cưới là sẽ bỏ hết ? Đã là ch.ó thì gì bỏ thoái an cức chứ.”

 

nghĩ cô Tô đây thể quản .”

 

Khi thấy cô dần bình tĩnh , nước đúng.

 

Tô Nghiên là yêu bằng cảm xúc, nhu cầu kiểm soát.

 

(Chị Mễ Mễ từng kể: cô từng lao tới công ty vì bắt gặp mật với đồng nghiệp.)

 

So với thể diện, cô chăm lo về đàn ông hơn.

 

nhà Tô là cổ đông công ty của . Nếu đàn ông quyền thế, liệu giữ một ?”

 

, khi bố cô vẫn còn, cần dựa cô; thể còn tình cảm. tiền sử .”

 

Tô Nghiên cau mày, phân vân.

 

“Ba cô bắt ký giấy thỏa thuận tiền hôn nhân , nhưng thế vẫn đủ .mMất tiền là hết bao nhiêu phụ nữ đàn ông như tổn thương cả đời . Theo , chi bằng cô tự nắm quyền công ty, như mới chắc ăn nhất.”

 

“Hơn nữa, nếu thật lòng yêu cô, thể về nội trợ thời gian mà?”

 

như cũng chỉ đang bảo vệ quyền lợi hợp pháp của thôi. Họ chuyện như , họ hàng khinh thường, xã hội coi rẻ, công ty xử lý chẳng đáng đời ? Cô thấy sai ?”

 

Tô Nghiên và ông chủ Tô im lặng suy nghĩ.

 

lặng lẽ rời , để cho họ gian xử lý, còn mời Trần và chị Mễ Mễ ăn tối .

 

Không lâu , phía cảnh sát kết quả.

 

Bằng chứng rõ ràng; cộng với việc ba kết luận là thương nhẹ, nên họ lập tức bắt giữ.

 

Không chỉ bắt họ xử theo mức cao nhất.

 

Nghe chạy tới van xin nhà họ Tô giúp đỡ, và nhà họ cũng can thiệp chạy chọt, nhưng pháp luật thì tác dụng.

 

Về phía công ty, do liên tiếp vi phạm, sa thải thẳng tay.

 

Sau đó lâm khủng hoảng, xin việc khắp nơi.

 

Kỳ lạ , cả cái huyện nhỏ chẳng chỗ nào nhận .

 

Cuối cùng chỉ còn đường về nhà, an phận chăm lo vợ con.

 

gặp mấy , trông tí nào.

 

Còn Tô Nghiên thì như uống cả chục bài t.h.u.ố.c bổ, cô đổi hẳn, sung sức và rạng rỡ.

 

Đợi khi ba tù, cuộc sống của sẽ còn nhiều sóng gió hơn nữa.

 

Rốt cuộc, ai nắm quyền thì đó thắng, yếu sẽ luôn ở thế thua.

 

Khi ba xuất viện quyết định đưa họ rời .

 

Bán căn nhà cũ , mua một nhà mới khang trang hơn.

 

Sau khi tiền mười vạn trở về họ mới cảm thấy an tâm.

 

Họ hỏi lấy tiền bằng cách nào.

 

: dĩ nhiên là bằng con đường hợp pháp, chính đáng.

 

Nợ trả, đó là đạo trời việc trả nợ là điều hiển nhiên.

 

— Hết —

Loading...