Không đòi  tiền, Giang Quy Gia và Bạch Nhã Tư  sang đổ  cho .
Sau khi tiêu hết năm vạn tệ cuối cùng, Giang Quy Gia  còn một xu dính túi.
Bạch Nhã Tư thì nhất quyết  bỏ  chút tiền riêng còn sót  để nuôi , còn bắt   ngoài tìm việc , nếu  thì dọn  khỏi nhà.
Sau đó,  “ bụng” gọi cho một công ty săn đầu , nhờ họ sắp xếp cho Giang Quy Gia một công việc thật “phù hợp”.
Một thời gian ,  rủ Tư Tư  ăn tối. Trên đường đến nhà hàng,     khe khẽ hát.
Tư Tư nghi ngờ hỏi: “Mẹ vui thế là vì chuyện gì ?”
  đáp: “Bởi vì lát nữa sẽ  trò  để xem.”
Chúng    lầu hai, khu phòng ăn  tường kính  xuống khu bếp mở bên .
Tư Tư  qua lớp kính, ngạc nhiên nhận :
Giang Quy Gia,   đây tay  từng đụng việc nhà, giờ đang mặc đồng phục đầu bếp, bận rộn nấu ăn trong khu bếp nhà hàng.
Tư Tư nhướn mày  : “Chỉ  thôi á?”
“Chưa hết , tiếp tục xem.” –  mỉm   hiệu cho con kiên nhẫn.
Chẳng bao lâu , Bạch Nhã Tư bước  nhà hàng cùng một  đàn ông trẻ trung, cao ráo, diện mạo sáng sủa. Hai       , dáng vẻ   mật.
Giang Quy Gia cũng thấy. Sắc mặt  lập tức cứng đờ: “Nhã Tư? Em… em đến đây  gì?”
Bạch Nhã Tư chẳng buồn  , tiếp tục  đùa với  đàn ông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doi-trung-doi-ca-mot-cuoc-doi/15.html.]
Giang Quy Gia bực , giọng cao thêm mấy phần: “Nhã Tư!  đang hỏi em đấy!”
Lúc  Bạch Nhã Tư mới miễn cưỡng ngẩng đầu, lườm  một cái:
“Làm gì ? Ăn cơm chứ còn gì! Anh mù ?”
Giang Quy Gia chỉ tay   đàn ông bên cạnh: “Em… em với …”
Bạch Nhã Tư bỗng phá lên , tiếng  ngọt như rắc đường nhưng đ.â.m thẳng  tim  đối diện.
“ với Kevin thì ? Cản trở gì đến  chắc?”
Mặt Giang Quy Gia lập tức tím như gan heo.
“Anh …   là…”
“Anh  là bạn trai  đấy, ? Không  chắc?”
Giang Quy Gia lảo đảo lùi về  mấy bước. “Bạn… bạn trai? Cô… cô  dám…”
“Dám cái gì?” – Bạch Nhã Tư   bằng ánh mắt đầy khiêu khích.
“  cho  , Giang Quy Gia,  và Kevin  ở bên  từ hơn hai mươi năm  !
Tiền  đưa ,   đem nuôi  !”
Cô  ngừng một lát,  bồi thêm cú chí mạng: “Còn nữa — Giang Cách cũng là con trai của  và Kevin!”
Sắc mặt Giang Quy Gia lập tức trắng bệch, như thể linh hồn  rút sạch khỏi cơ thể.
Hắn  chằm chằm  Bạch Nhã Tư, ánh mắt đầy đau đớn và tuyệt vọng.