Trong ánh sáng trắng mờ ảo, con quái thú biến thành một thanh niên tuấn tú.
Đó là dáng vẻ A Lăng khi trưởng thành.
Hắn : “Lâu   gặp.”
Khoảnh khắc ,  cuối cùng cũng nhớ  A Lăng giống ai.
Câu trả lời sắp bật  khỏi miệng.
"Yến Lăng."
Hắn mỉm , vẻ mặt  dịu dàng  bi thương.
"Là ."
"Ta   ... chúng  sẽ gặp   mà."
Ta mở miệng,  hỏi điều gì đó, nhưng   ngăn .
"Ta  nàng  hỏi gì."
Khoảnh khắc tiếp theo, bên cạnh  hiện  một mặt gương nước khổng lồ.
Chờ đến khi thấy rõ hình ảnh trong gương,   sững sờ.
Đó là  đầu tiên  gặp A Lăng ở ngôi chùa nhỏ  núi.
Những hình ảnh  đó, từng khung hình một, gần như  khác gì trong ký ức.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Tạ Trạc  gặp  yêu Hà Khuynh Ý, quên mất .
Ta  bỏ rơi, rơi xuống vực sâu.
Chỉ là  , A Lăng  cứu  .
Ta cứ như , c.h.ế.t  một cách hoang đường.
Còn Tạ Trạc, nên duyên vợ chồng với Hà Khuynh Ý, trở thành Minh chủ Tiên Minh đời tiếp theo.
"Đây là những gì  xảy  ở thế giới đầu tiên."
Trong im lặng, Yến Lăng đột nhiên lên tiếng.
Hắn chậm rãi  tiếp: "Nàng     tìm  ký ức của  ?"
"Ba nghìn thế giới, ngoại trừ thế giới đầu tiên là thật sự tồn tại, những thế giới khác đều là ảo ảnh hư cấu."
"Nàng vốn dĩ chính là Lâm Y thật... Đây mới là tên thật của nàng."
Ta hỏi: "Tại  Tạ Trạc  phản bội?"
Yến Lăng ,  thấy sự mỉa mai trong mắt .
"Bởi vì 'thế giới thực' mà chúng  đang sống là một cuốn sách, còn Hà Khuynh Ý là nữ chính."
"Còn kết cục của nàng - tất cả   đều phản bội nàng, lựa chọn nàng , bao gồm cả Tạ Trạc."
"Ngoại trừ con hung thú mà nàng nhặt về."
"Hung thú   nữ chính là gì, nhưng hung thú cảm nhận ... tình yêu."
"Nàng rơi xuống vực, c.h.ế.t ngay tại chỗ. Ta  thu hồi hồn phách của nàng, để nàng  ngừng xuyên qua các thế giới nhỏ mà  tạo  để tu luyện,   cái gọi là cốt truyện kiểm soát."
Kết thúc của câu chuyện , giả tạo  chân thành, đều chẳng đáng nhắc đến.
Chỉ  hoa Lăng Tiêu nở rộ  bức tường cao, bất chấp tất cả.
Cổ họng  nghẹn .
Một lúc lâu , mới  thấy giọng  khàn khàn của chính :
"Vậy, hệ thống và ba nghìn thế giới -"
Yến Lăng yên lặng  : "Là tạo vật từ ý niệm của ."
"Chúng   là thật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/doi-tuong-cong-luoc-la-chu-than-dai-nhan/chuong-7-hay-thanh-than-di-ty-ty.html.]
"Tất cả đều là ảo ảnh, chỉ   và nàng, là thật."
"Vậy, 002 thì ?"
"002 là một tia chấp niệm mà Tạ Trạc lưu giữ cho nàng."
Giọng điệu của Yến Lăng bình thản, như đang  một bài thơ bình thường.
"Lang cưỡi ngựa trúc đến, quanh giường đùa nghịch quả mơ."
Ta bỗng nhiên đỏ hoe mắt.
"Câu hỏi cuối cùng."
"Tại , thế giới cuối cùng,  là thế giới ?"
"Bởi vì -"
Vẻ mặt của Yến Lăng dịu dàng,  giống bạo quân mà  quen  nữa.
"Ba nghìn thế giới, chỉ khi nàng gặp , nhân quả mới hình thành một vòng tròn khép kín."
Không  nghĩ đến điều gì, Yến Lăng  về phía chân trời xa xăm, mỉm .
"Cả thế giới là một cuốn sách, mỗi  đều đang  đến cái gọi là kết cục  định sẵn."
"Ta  nàng thoát , thoát khỏi thế giới ,   cái gọi là cốt truyện và  phận trói buộc."
"Nàng vốn dĩ nên... tự do."
Ba nghìn  luân hồi, tu thành chính quả.
Con đường dẫn đến tự do, chỉ  thể là thành thần.
【Ting! Chúc mừng ký chủ  thành nhiệm vụ xuyên nhanh  3000.】
【Đạt  thành tựu: Bạch nguyệt quang của ba nghìn thế giới】
Ta khẽ : "Vậy còn ngươi?"
"Ta là hung thú Hỗn Độn. Là Hỗn Độn, vốn nên trở về hư vô."
"Ta đưa nàng đến đây thôi."
Ánh sáng vàng như mưa, đột nhiên rơi xuống.
Gió mang đến những lời cuối cùng của .
"Chuyện cũ  qua, đều  đáng nhắc đến nữa."
"Hãy thành thần , tỷ tỷ."
Năm 720 Tiên lịch.
Dưới Trường Phong nhai, ánh sáng vàng như mưa.
Hung thú Hỗn Độn xuất hiện, trở thành tả hữu hộ pháp.
Tiên nhân cưỡi mây đạp gió, ban ngày phi thăng.
Nghìn năm   nghìn năm.
Lại một mùa xuân Giang Nam.
Ngôi chùa nhỏ  núi, hoa rơi khắp đất.
Cô bé quét dọn ngáp ngắn ngáp dài đẩy cửa chùa .
Chờ đến khi  rõ cảnh tượng trong chùa,  đột nhiên mở to mắt.
Hình như... cô bé  thấy vị thần tiên trong truyền thuyết.
Tượng thần   đài cao, vẻ mặt trang nghiêm.
Tiên nhân   tượng thần, chắp tay  lưng.
Tay áo rộng như mây,  nhiễm bụi trần.
  cúi  bế một chú chó nhỏ đang ngủ  tượng thần lên.