Cùng lúc đó, điện thoại  liên tục báo tin nhắn. 
 
Là nhóm chat   giáo viên. 
 
Lại là  con trai của giáo viên trong trường. 
 
"Nghe  Lý Vĩ Hoa  bảo lãnh  ngoài từ mấy tuần !" 
"Hả? Hắn  còn nhà,  còn xe, bây giờ  ngoài  gì nữa?" 
 
"  quan tâm ,  chỉ  hỏi Trần Tứ   ?? Hôm nay   hứa đến trường nộp tài liệu, chỉ còn thiếu mỗi   thôi!!" 
 
"Haizz! Lớp trưởng đừng sốt ruột,  cũng liên lạc với Tứ ca từ chiều nhưng  , chắc    chuyện gì đó,  cố ý cho  leo cây ." 
 
Vừa  đến đây, điện thoại  bỗng nhiên tự động tắt nguồn. 
 
  hề căng thẳng đến mức cho rằng việc Lý Vĩ Hoa  tại ngoại  liên quan đến .
28.
 
Sau buổi tiệc,  dìu Kỳ Diên Châu lên taxi. 
 
Anh   ép uống  ít, nhắm mắt nghỉ ngơi, trông  vẻ  mệt. 
 
"Kỳ Diên Châu, điện thoại em hết pin , lát nữa dùng máy  để thanh toán nhé." 
 
Anh  như thể  kiệt sức  mở nổi mắt. 
 
Trực tiếp đưa điện thoại cho ,  mật khẩu. 
 
 mở WeChat, định quét mã chuẩn  sẵn. 
 
… 
 
Ngón tay  chợt khựng . 
 
Ảnh đại diện  ghim lên đầu quá đỗi quen thuộc. 
 
Điều khiến  khó hiểu hơn cả là cách Kỳ Diên Châu lưu tên .
 
"Artemis"
 
"Là nữ thần mặt trăng." 
 
Kỳ Diên Châu lười biếng mở mắt,  . 
 
"Biết vì    là Venus, nữ thần sắc , ?" 
 
Có lẽ vì    đến mức khuynh nước khuynh thành chăng? 
 
Cuối cùng,    thẳng  . 
 
Đôi mắt sâu thẳm như biển đêm tĩnh lặng. 
 
"Vì mặt trăng mãi mãi sẽ  bao giờ chủ động đến bên ." 
 
"Là thứ mà  luôn khát khao nhưng  thể nào chạm tới ." 
 
Kỳ Diên Châu      thích kiểu  như Trần Tứ. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dong-dong-dien-chau/chuong-12.html.]
Còn      trái ngược. 
 
Vậy nên, Kỳ Diên Châu  tự nhắc nhở bản  “Không  cơ hội". 
 
Ánh sáng của ngọn đèn đường  tòa nhà cao tầng cắt thành từng mảnh vụn, hắt lên hàng mày sắc nét của Kỳ Diên Châu. 
 
Cả    như chìm trong cam chịu cùng cô đơn. 
 
… 
 
Xe taxi rẽ  khu chung cư. 
 
Lướt qua chúng  là một chiếc xe cảnh sát cùng xe cứu thương đang hú còi inh ỏi. 
 
Tài xế kéo cửa kính xuống. 
 
Bên ngoài vang lên tiếng bàn tán của cư dân xung quanh. 
 
"Thằng bé đó còn trẻ lắm, chắc là học sinh." 
 
"M.áu chảy lênh láng, trời ơi, A Di Đà Phật, A Di Đà Phật!" 
 
Càng chạy xa khỏi hiện trường, tiếng bàn luận càng nhỏ dần. 
 
… 
 
"Kỳ Diên Châu." 
 
 giơ tay lên, che ánh sáng chói lóa  đỉnh đầu. 
 
Để    thể  rõ. 
 
Trong mắt , chỉ phản chiếu duy nhất hình bóng Kỳ Diên Châu. 
 
"Mặt trăng thì liên quan gì đến em chứ?" 
 
"Em   mặt trăng, em là Giang Đồng." 
 
 ôm lấy gương mặt  , nghiêm túc  như đang hứa hẹn điều gì đó. 
 
"Em sẽ chủ động đến bên ." 
 
Kỳ Diên Châu như  thể tin  những gì    thấy. 
 
Anh  nắm chặt cổ tay . 
 
Môi mím chặt, đây là một thói quen mỗi khi   căng thẳng. 
 
"Em  gì?" 
 
 cong môi, đáp  mối tình thầm lặng suốt ba năm của . 
 
"Em ." 
 
"Em thích , Kỳ Diên Châu." 
 
Hoàn.