giả vờ như  thấy, nét mặt thản nhiên, dù  đây cũng là cô  tự  tự chịu mà. 
 
Vương Điềm Điềm  văn phòng Tổng giám đốc Lý  thủ tục nghỉ thai sản,   mắng một trận te tua. 
 
Mất nửa ngày cô  mới mặt mày xám xịt từ trong đó bước , thu dọn đồ đạc   khỏi cửa công ty.
 
Trước khi  còn hung hăng lườm  một cái,  thở phào một . 
 
Thế là cuối cùng cũng kết thúc .
 
Không những  để cô  đạt  mục đích mà  cần ngày nào cũng  đấu trí với cô  nữa.
 
 tưởng rằng chuyện  đến đây là kết thúc nhưng  thật sự  đánh giá thấp quyết tâm của Vương Điềm Điềm.
 
Sau giờ ,   bấm  trang chủ của chủ bài  đó thì phát hiện cô   đăng một bài mới.
 
[Đồng nghiệp  cướp vị trí trưởng phòng của , cố ý lợi dụng việc  mang thai để hãm hại   mặt lãnh đạo, bây giờ   buộc  nghỉ thai sản,  thế nào để đổ  đứa con sắp sảy thai cho cô ?] 
 
Khoảnh khắc đó, cả   như  đóng băng.
 
Một là vì  chắc chắn một trăm phần trăm   chính là Vương Điềm Điềm, hai là  ngờ cô   hận  đến thế,  hãm hại  đến c.h.ế.t thì thề  bỏ qua.
 
 như   thấy Vương Điềm Điềm như rắn độc phía  màn hình, xem  dù thế nào cô  cũng  cắn  một cái.
 
  bao giờ chủ động  bắt nạt ai nhưng nếu cô  thật sự bắt nạt  thì  cũng   lý do gì để tiếp tục nhẫn nhịn nữa.
 
 tạo một tài khoản mới, đổi ảnh đại diện giống hệt cô .
 
 đăng một bình luận bên , cô  lập tức theo dõi .
 
Rất nhanh  đó, cô  gửi tin nhắn riêng cho : [Bạn ơi, bạn  bạn  cách thành công hả? Thật ?] 
 
 đáp : [Đương nhiên , chỉ cần bạn  theo cách của , đảm bảo sẽ   bất kỳ sai sót nào.] 
 
Ở đầu dây bên , cô  lập tức gửi đến biểu tượng cảm xúc  ơn rơi nước mắt.
 
Cô  thật sự nghĩ  là một  lạ đang bày mưu tính kế cho , bèn dốc hết ruột gan kể  chuyện.
 
Vương Điềm Điềm , gần đây cô  phát hiện đứa bé  dị tật, bác sĩ khuyên nên bỏ càng sớm càng .
 
  đây vì công việc và lý do sức khỏe, cô  mãi  thể  con nên mối quan hệ với bố  chồng  căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dong-nghiep-moi-toi-cham-vao-bung-bau/chuong-4.html.]
 
Gần như đứa bé  là hy vọng duy nhất để cô   thể tiếp tục ở  nhà chồng.
 
Nếu để chồng và  chồng  đứa bé   vấn đề, chắc chắn cô  sẽ  đuổi  khỏi nhà.
 
Cô  chỉ cần đổ tội cho  khác thì chồng cô  sẽ vì thể diện nên sẽ  ly hôn với cô .
 
Nghe  vẻ  lý  tình, thậm chí còn  đáng thương nhưng đó cũng   là lý do để cô  hãm hại một  vô tội.
 
[Vậy tại  bạn  chọn đổ tội cho đồng nghiệp của ?] 
 
 gõ dòng chữ ,  xác minh xem phỏng đoán của   đúng .
 
Bên  vẫn hiển thị đang nhập, đợi  lâu Vương Điềm Điềm mới gửi đến một đoạn dài.
 
[ chỉ là  ưa cái đứa đồng nghiệp đó của , nó còn trẻ mà    cướp công mấy dự án, trở thành   sếp trọng dụng. Nếu nó xuất  bình thường thì thôi , đằng  bạn   gia đình nó giàu  thế nào ,   nghiệp đại học   xe  nhà. Nếu  là tiểu thư cành vàng lá ngọc thì hà cớ gì  đến tranh công với mấy  bình thường như chúng ? Tại  nó  hạnh phúc đến ? Tại  cái gì nó cũng ? Tại  mỗi ngày  vất vả  , về nhà còn  nhà chồng coi thường chứ?] 
 
Khi  thấy đoạn tin nhắn ,  sững sờ trong một giây.
 
Hóa  đúng như cuốn sách   , lòng hận thù của một     lý do, họ tầm thường,   tài năng, sống cuộc đời vô vị, thế nên sự ưu tú, tài năng, lòng  và hạnh phúc của bạn đều là tội.
 
Vương Điềm Điềm hận  chỉ vì ghen tị, cô  xem  như nơi trút giận cho tất cả những bất công của .
 
[Bạn ơi, bạn mau  cho  cái cách vẹn  của bạn , đứa bé   giữ  mấy ngày nữa , bác sĩ giục  bỏ thai sớm nhất  thể, nếu  sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe. Xong việc,  nhất định sẽ hậu tạ.] 
 
Ngón tay  dừng  một lát,  vẫn gõ lạch cạch vài dòng chữ.
 
[Bạn  thể tìm cơ hội gặp mặt đồng nghiệp của bạn,  nhất là đến một nơi góc khuất camera, nhân cơ hội ngã   cô  để tạo  hiện trường giả  xô đẩy. Đến lúc đó, bạn hãy đến bệnh viện tư mà  giới thiệu, bệnh viện  chịu khó chi tiền là  thể  giả một bản chứng nhận sảy thai do tác động bên ngoài để đưa cho gia đình bạn xem. Bố  chồng của bạn sẽ  thể  gì, đến lúc đó đồng nghiệp của bạn  nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng  rửa sạch  oan khuất, chỉ  thể tự nhận xui xẻo thôi!] 
 
[Ý  quá bạn ơi!    giấy chứng nhận ngay đây! Xong việc  sẽ gửi lì xì cho bạn.] 
 
Sau đó,  sự thúc giục liên tục của cô ,   gửi địa chỉ của bệnh viện tư đó.
 
Vương Điềm Điềm  , viện trưởng của bệnh viện tư  là bạn  của .
 
  kể  tất cả sự thật một cách rành mạch cho bạn .
 
Ở đầu dây bên , cô  liên tục kêu lên kinh ngạc: "Không  chứ! Trên đời  thật sự   độc ác đến thế ? Cậu   gì sai  mà cô    hãm hại  như !"
 
Bạn   tức giận chửi mắng tám đời tổ tông của cô , lằn nhằn suốt cả buổi tối.
 
"Không  , ông trời sắp đặt cho tớ tình cờ thấy bài đăng  chính là   để cô  đạt  ý đồ."