Dù Một Người Cũng Đừng Mong Được Trọng Sinh - Chương 51: Mèo Tam Thể Lông Dài
Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:44:43
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kết quả của việc Hạ Hòa tức giận, là hôm Cố Thanh Hoan nhận tin nhắn của Bạch Hàn Sơn, báo rằng Hội học sinh việc, bảo cô đến chỗ một chuyến giờ giải lao lớn buổi sáng.
Lần Cố Thanh Hoan tham gia cuộc họp, nhiệm vụ giao cũng ít, nhưng chẳng liên quan gì đến Cố Thanh Hoan.
Nếu nhất định , thì cô chỉ cần tuân thủ nội quy trường học, ảnh hưởng đến hình tượng của thành viên Hội học sinh là .
Các thành viên khác đến sự tồn tại của Cố Thanh Hoan, nhưng cũng biểu hiện bất kỳ sự bài xích phản cảm nào.
Dù Cố Thanh Hoan vẫn luôn ngoan ngoãn ở trong văn phòng của , nhúng tay công việc của các ban khác, cũng ảnh hưởng đến lợi ích của ai, cứ coi như cô tồn tại là .
Còn về tò mò, đúng là mấy tò mò, nhưng lén lút chạy qua xem, cũng phát hiện điều gì đặc biệt.
Ngược , mấy họ bắt gặp Hạ Hòa, liền lập tức chuồn mất tăm —— hóa là do chính Hội trưởng mở cửa !
Nghĩ như , Cố Thanh Hoan “an phận” đến thế, cô cũng tính ghê?
Cố Thanh Hoan gì về chuyện .
Cô chỉ Bạch Hàn Sơn bây-giờ trông vẻ đau đầu.
“Anh Bạch,” Cố Thanh Hoan thăm dò, “Có chuyện gì ạ?”
Bạch Hàn Sơn ghế, thở dài: “Em nuôi mèo trong văn phòng ?”
Cái tên Hạ Hòa , xóa khỏi nhóm chat thôi mà, xóa bạn chặn , mẩy cái gì?
Còn bắt đóng vai ác. Nghĩ đến đây, Bạch Hàn Sơn thấy Hạ Hòa đúng là hẹp hòi.
Nghe Bạch Hàn Sơn hỏi , Cố Thanh Hoan lập tức thẳng lưng: “Vâng ạ, là một con mèo con, bạn em phụ trách chăm sóc.”
“Em đừng căng thẳng, trách em. Các ban khác cũng nuôi hamster và cá vàng, chỉ cần quản lý thì cũng vi phạm quy định.” Bạch Hàn Sơn trấn an.
Cố Thanh Hoan thở phào nhẹ nhõm, thắc mắc: “Vậy chuyện gì tìm em ạ?”
“Em kinh nghiệm cứu trợ động vật ?” Bạch Hàn Sơn trả lời thẳng, mà hỏi .
“Cũng tàm tạm ạ,” Cố Thanh Hoan dám khoác lác, “Hồi cấp hai em cứu trợ động vật lang thang cùng bạn, chủ yếu là mèo.”
Dù thành phố cũng chính sách thu gom ch.ó hoang, nên tỷ lệ gặp ch.ó hoang lớn.
“Là thế ,” Bạch Hàn Sơn vấn đề chính, “Trong khuôn viên Minh Đức một con mèo hoang, là mèo tam thể lông dài, nó ở đây mấy năm , mỗi năm đều đẻ một đến hai lứa.”
“Tuy mèo con bọn đều cố gắng tìm yêu thương nhận nuôi, nhưng cứ để nó đẻ mãi, tóm cũng là gánh nặng, đối với bản mèo cũng . Cho nên bắt nó triệt sản, nhất là thể tìm nhận nuôi.”
“ nó cảnh giác, hung dữ, ai bắt . Bây-giờ nhờ em thử xem.”
Mèo tam thể lông dài , nổi tiếng là đại mỹ nữ trong giới mèo.
Cố Thanh Hoan nghĩ , hỏi: “Đã tìm đội bắt mèo chuyên nghiệp ạ? Hoặc là đặt bẫy lồng?”
“Vừa , nó cảnh giác, lạ xuất hiện là nó chạy mất ngay.” Bạch Hàn Sơn , “Nó nhận đồng phục Minh Đức, chỉ tiếp cận học sinh. Hơn nữa học sinh thường xuyên cho ăn, nó đói, nên đương nhiên cũng mắc bẫy.”
“Có học sinh nào với nó ạ?” Cố Thanh Hoan hỏi tiếp.
Bạch Hàn Sơn lắc đầu: “Theo , thì .”
Anh nghiêm cẩn. Minh Đức lớn như , cũng hành tung của học sinh đều trong tầm kiểm soát của Hội.
Có lẽ ngầm học sinh quan hệ với con mèo tam thể đó, nhưng đối phương chủ động , Hội học sinh cũng .
Cố Thanh Hoan cẩn thận hỏi: “Đây là nhiệm vụ bắt buộc thành ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/du-mot-nguoi-cung-dung-mong-duoc-trong-sinh/chuong-51-meo-tam-the-long-dai.html.]
“Không, chỉ là bảo em thử thôi,” Bạch Hàn Sơn lắc đầu, “Tuy em là thành viên Hội học sinh, nhưng chức trách chính vẫn là học sinh.”
“Nhiệm vụ tạm thời giao cho em, thành công thì , thất bại cũng ai trách em. Trọng điểm của em vẫn là đặt việc học, đặc biệt là kỳ kiểm tra tháng đầu tiên cuối tháng .”
Cố Thanh Hoan lập tức xị mặt. Cái giọng điệu thuyết giáo của Bạch Hàn Sơn, thật sự giống giáo viên hoặc phụ .
Cô xốc tinh thần: “Em hiểu , dạo em sẽ chú ý một chút.”
“À , đồ dùng cần thiết để bắt mèo, tạm thời cho em hai ngàn kinh phí, dùng hết duyệt thêm.” Bạch Hàn Sơn nhẹ bẫng.
Cố Thanh Hoan đút hai ngàn kinh phí lĩnh từ Ban Đời sống túi, về lớp học mà vẫn còn ngơ ngác.
“Hội học sinh gọi gì thế?” Tần Việt thấy bộ dạng của cô, thuận miệng hỏi.
“Bảo tớ bắt mèo.” Cố Thanh Hoan lén lút móc hai ngàn tệ trong túi , “Còn cho tớ hai ngàn kinh phí hoạt động.”
Tần Việt khái niệm gì với hai ngàn tệ, nhưng việc Hội học sinh duyệt tiền nhanh gọn như , khiến thiện cảm: “Bắt mèo gì?”
Cố Thanh Hoan kể tình hình chi tiết. Tần Việt nghiêm túc nghĩ nghĩ: “Câu lạc bộ bọn tớ lúc tập thể d.ụ.c buổi sáng, thỉnh thoảng một con mèo tam thể ngang qua, con tìm .”
Cố Thanh Hoan lôi tấm ảnh Bạch Hàn Sơn gửi cho Tần Việt xem: “Có con ?”
Tần Việt kỹ: “Hình như là nó, tớ nhớ rõ lắm, thấy tớ sẽ để ý hơn.”
Kể cả con mèo Tần Việt thấy chính là con cô tìm, Cố Thanh Hoan cũng cảm thấy, bắt cô sáng sớm tinh mơ dậy bắt mèo, đúng là coi thường sự gắn bó của cô với cái giường.
Cô nghĩ nghĩ, gửi ảnh con mèo nhóm chat của lớp, nhờ các bạn trong lớp giúp đỡ, cũng cần thông báo cho cô, chỉ cần thấy nó thì chụp ảnh kèm vị trí gửi lên.
Trong phút chốc, ít nhảy từng thấy con mèo .
Bao Thanh Tùng: 【 Lớp trưởng, đây là mèo nhà ? 】
Cố Thanh Hoan: 【 Không , Hội học sinh giao việc cho tớ, tớ bắt nó triệt sản, nhất là tìm nhận nuôi 】
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Triển Xuất Trần: 【 Học sinh thể nhận nuôi ? 】
Triển Xuất Trần là nữ sinh cao nhất lớp, 1m80, hồi cấp hai là chủ lực của đội bóng rổ trường, hiện tại cũng gia nhập câu lạc bộ bóng rổ Minh Đức.
Câu lạc bộ bóng rổ phân biệt giới tính, chỉ là nội dung huấn luyện cá nhân chia thành huấn luyện cơ bản và huấn luyện bổ sung, thể tự chọn tập thêm, huấn luyện viên chuyên nghiệp chỉ đạo, nên lo tập quá sức.
Cố Thanh Hoan nhớ Tần Việt từng , tố chất thể lực của Triển Xuất Trần thuộc hàng top trong cả câu lạc bộ bóng rổ.
Cố Thanh Hoan: 【 Chắc là ? Mấy lứa mèo con đây nó đẻ cũng là tìm nhận nuôi trong trường mà 】
Cố Thanh Hoan: 【 mà còn xem duyên với mèo , con mèo hình như hung dữ lắm 】
Triển Xuất Trần gửi icon “OK”, xem là nhiệt tình.
Cố Thanh Hoan trong nhóm là sẽ thưởng cho bạn học cung cấp manh mối. Thứ nhất là dễ định tiêu chuẩn thưởng, thứ hai là nếu lớp khác thể sẽ ý kiến.
Đợi bắt mèo, cô sẽ mượn cớ “chúc mừng thành nhiệm vụ”, tặng chút quà nhỏ cho các bạn giúp đỡ, cảm ơn cũng hợp lý hơn.
Đang nghĩ ngợi, Cố Thanh Hoan thấy Ngu Hân , liền chào hỏi: “Mèo con thế nào ?”
Giờ học Ngu Hân đương nhiên thể chăm mèo, nên chỉ tranh thủ giờ giải lao lớn và giờ nghỉ trưa để qua xem.
“Khá , chỉ là…” Ngu Hân vẻ bối rối, “Ngoài cửa sổ một con mèo lớn đang bò, nó chằm chằm.”
Cố Thanh Hoan sững vài giây, lặng lẽ mở tấm ảnh : “Là con ?”
Ngu Hân liếc , lập tức khẳng định: “Không sai, chính là nó, hoa văn mặt giống y hệt!”
Cố Thanh Hoan: Cái gì gọi là “Đạp mòn giày sắt tìm thấy, đến khi chẳng tốn công” đây!