“Người của em?” Tạ Du Lễ cau mày   thế   vài phần giống .
 chợt thấy  chột . Dù  thì màn thế   cũng quá rõ ràng.  nghĩ ,  giống thì   mà gọi là thế  ?
“Tối nay em     theo em!”
Tạ Du Lễ bóp gáy  kéo  phía . Anh bước chính xác đến  mặt  thế : “Về nhà với !”
 lập tức đắc ý  Bùi Nguyệt. Cái  gọi là  chỗ dựa!
Bùi Nguyệt lườm  trai cô  một cái đầy vẻ thất vọng.
  đầu mắng  thế : “Ngây  đó  gì,  thôi!”
10.
Tạ Du Lễ  ở phía , sắc mặt  âm u.
 sợ  thế  bỏ chạy, nên   chặn hậu.
Xe của Tạ Du Lễ đậu bên lề đường. Chàng thế    ghế phụ lái.
Tạ Du Lễ lạnh lùng : “Cậu  ghế .”
Thế là  thế   tình nguyện trèo lên ghế .  kéo cửa   mở , đành  ghế .
Nhìn dáng vẻ rụt rè sợ sệt của  thế ,  bất mãn: “Tạ Du Lễ,     sợ  đấy!”
Tạ Du Lễ bực bội nới lỏng cổ áo: “Cậu  lớn gan lắm.” Giây tiếp theo,   hỏi: “Cậu  dạy em uống rượu ?”
Chàng thế  vội vàng phủ nhận: “Không ! Là cô  tự uống.”
 cũng giúp   thanh minh: “ đấy, là em tự uống mà.”
Tạ Du Lễ: “Em còn vẻ mặt đắc ý lắm ?”
  toe toét  : “Thì  nào?”
Tạ Du Lễ tức đến   nên lời, mạnh mẽ khởi động xe.
Gió thổi , cơn say bắt đầu dâng lên, đầu   choáng váng.
  đầu  liên tục, xem    còn ở đó .
Xe dừng ở cổng nhà,  loạng choạng bước xuống kéo  thế : “Đi theo chị!”
Tạ Du Lễ xách  từ phía : “Cậu  về nhà .”
 mặt mũi mơ màng: “Nhà ?”
Chàng thế  cũng lên tiếng: “Em về nhà với  trai em.”
Trạm Én Đêm
 càng thêm khó hiểu: “Anh trai?”
Chàng thế : “Vâng ạ, chị Nhiên Nhiên, chị  nhận  em ? Hồi bé chị còn bế em cơ mà.”
  Tạ Du Lễ,     thế . Cảm giác như thấy hai bóng hình chồng lên .
 lắc đầu hai cái,  ngã nhào  lòng Tạ Du Lễ.
11.
Trong mơ  thấy hai Tạ Du Lễ. Hai  đ.á.n.h  vì .
  một bên bảo họ đừng đ.á.n.h nữa, ba  cùng  sống  là hơn tất cả.
Cuối cùng   thành công sống cuộc đời tay trái ôm  , tay  ôm  .
Giấc mơ  đến nỗi    tỉnh.
“Chị Nhiên Nhiên, chị mơ thấy gì mà vui thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/du-nien/chap-4.html.]
  tỉnh dậy  thấy một khuôn mặt to đùng dí sát  đầu.  suýt chút nữa phản xạ  điều kiện đ.ấ.m cho   một cú.
“Cậu là ai?”
“Chị  nhận  cả em nữa ? Thật khiến   đau lòng!”
 quan sát một lúc,  chắc chắn hỏi: “Tạ Việt Thư?”
Tạ Việt Thư: “ nha!”
Cái  nhóc , từ nhỏ   thích học hành như . Sợ   thi trượt cấp Ba,  trai   bèn ném    nước ngoài theo đường vòng cứu quốc, để   thể vượt qua kỳ thi Đại học mà nộp đơn trực tiếp.
Lần  về nhà   còn phồng má uống sữa chua Vinamilk cơ mà? Chớp mắt một cái  cao hơn  nửa cái đầu .
Thức ăn nước ngoài đúng là ghê gớm thật.
“Tối qua  ngủ ở đây ?” Đây là phòng của Tạ Du Lễ, giường của Tạ Du Lễ. Với tính sạch sẽ của  ,   đầy mùi rượu, chắc     giường mới mất.
Tạ Việt Thư: “Chứ còn gì nữa? Tối qua chị còn  kéo em ngủ cùng, nhưng  Hai em  đồng ý.”
 nhớ  chuyện tối qua. Lập tức bịt miệng  , “Im , chuyện hôm qua,   cấm  nhắc !”
Giọng Tạ Du Lễ vang lên ở cửa, “Tỉnh  thì xuống lầu ăn sáng.”
Trên bàn ăn,  lén lút  Tạ Du Lễ. Anh đặt cốc xuống, ngẩng đầu  .
Anh dựa  ghế, thờ ơ mở lời: “Nói  , hôm qua ai đưa em  quán bar?”
Mặc dù     bắt nạt  sẽ chống lưng cho , nhưng  gây họa thì cũng   phê bình.
Tạ Du Lễ thật sự nổi giận thì vẫn  đáng sợ.  vội vàng nháy mắt  hiệu cho Tạ Việt Thư.
Tạ Việt Thư hả hê, thì thầm: “Em  mắng , đến lượt chị đấy.”
Thằng nhóc ! Thảo nào  nhắc nhở  .
 ngoan ngoãn  thẳng: “Đi chơi với bạn thôi.”
Tạ Du Lễ: “Bạn nào?”
 ngậm chặt miệng  .  vẫn   tinh thần nghĩa khí.
Tạ Du Lễ lấy điện thoại : “Anh báo cáo tình hình gần đây của em với dì Ôn một tiếng!”
 bật dậy như lò xo, xông đến giật lấy điện thoại, “Em khai! Em khai hết!”
12.
“Hứa Chanh dẫn em  xem trai bao!”
Tạ Du Lễ: “…”
“Cô  bảo  là em  ? Quán bar là nơi em nên đến ?”
Ban đầu   chút chột , nhưng nghĩ đến việc   từ chối lời tỏ tình của ,    can thiệp  đời sống xã giao phong phú của .
Thật quá độc ác.
 theo bản năng cãi : “Em  là  lớn .”
“Vậy nửa đêm em gọi điện cho   gì?”
 nghẹn họng. Anh  thật sự  hề nể mặt  chút nào.
Tính bướng bỉnh chợt nổi lên: “Vậy   em   phiền  nữa!”
Tạ Du Lễ   gì, chỉ  .
Hồi bé cũng ,   tức giận là cứ  ,   một lời. Và   sẽ  chịu nổi, chủ động xin , đảm bảo    dám nữa.
 giờ  lớn .