Đưa Nàng Về Phủ - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-01-26 15:59:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thiếu tiền, ai nguyện ý đưa môi hồng cho vạn thưởng, một đôi cánh tay ngọc cho vạn gối đầu ?

Ai, lẽ là gia thế nhà Tiểu Tiểu cô nương khá là thảm đạm .

Trong lòng Vân Thư nghĩ như .

 

_ _

Đối với Tô Tiểu Tiểu nhiều vài phần thương tiếc.

Ai ai ai.

Thế gian nữ tử đáng thương thật nhiều nha.

Đương nhiên, Tô Tiểu Tiểu là khả năng sẽ Vân Thư nghĩ như .

Nếu nàng , khẳng định sẽ ôm bụng to.

Vân Thư thoạt trông khá bình thường, hiểu thể những suy nghĩ kì lạ như .

Nàng thể là một nữ nhân thế thảm đạm như ?

Bên Vân Thư miên man suy nghĩ, bên Tô Tiểu Tiểu là đang vắt hết óc nghĩ trả lời như thế nào.

Nàng đương nhiên sẽ cho Vân Thư chân tướng là nàng xuyên qua.

Cũng sẽ cho Vân Thư nàng là hoàng hậu từ trong cung .

Lại càng cho Vân Thư, nàng là nữ nhi Đoan Mộc gia.

Nàng chỉ : “Vân Thư, nhà của ở nơi .”

Lời , cùng tự nhiên cùng ý tưởng.

Nàng nay chính là Tô Tiểu Tiểu, mà Đoan Mộc Lang Hoàn.

Cha của Đoan Mộc Lang Hoàn cố nhiên tồn tại, nhưng chính là cha Đoan Mộc Lang Hoàn, mà cha Tô Tiểu Tiểu nàng.

Cha Tô Tiểu Tiểu nàng ở xa trong tương lai thế kỉ hai mươi mốt nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa.

tại đây Trường Nhạc vương triều .

Vân Thư , trong lòng thương tiếc càng sâu.

Quả thực thảm đạm.

Nguyên lai nhà cũng còn.

Trách một một thương hành.

Mệnh khổ nha mệnh khổ.

Nghĩ như , Vân Thư quyết định.

Một thiếu nữ tử như .

Vân Thư nhất định hảo hảo bảo hộ!

Bụng chịu!

“Tiểu Tiểu, ngươi yên tâm.”

Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.

“Yên tâm cái gì?”

Vân Thư ánh mắt trở nên thực hùng.

Hắn chính là thương hại Tô Tiểu Tiểu.

“Ngươi yên tâm là .”

Được .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/dua-nang-ve-phu/chuong-111.html.]

Tô Tiểu Tiểu quyết định thực mạc danh kỳ diệu.

Ánh mắt như quái dị.

Bất quá khi Tô Tiểu Tiểu liên tưởng tới những lời lúc nãy chuyện, nhất thời cũng liền hiểu nguyên nhân Vân Thư sẽ loại ánh mắt .

Nàng cũng giải thích.

Lại , thể hiểu lắm như , cũng càng cho nàng hơn.

Điều đó, cái gì ?

Tô Tiểu Tiểu âm thầm , sắc trời bên ngoài.

Nàng : “Vân Thư, giờ còn sớm. Ta về nhà.”

Vân Thư Tô Tiểu Tiểu , mới đột nhiên nhớ tới nay sắc trời quả thật chút muộn.

Hắn cũng : “Ân. Chúng nhanh chút … Lần gặp chứ?”

Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.

“Nhất định. Cửa hàng của còn tại nơi . Không ?”

Vân Thư nở nụ : “ .”

Sau, Tô Tiểu Tiểu cùng Vân Thư cùng đóng cửa hàng, khóa kỹ cửa, cùng Vân Thư hẹn gặp , mới một một hướng phương hướng hoàng cung đến.

Sắc trời bắt đầu tối.

Bất quá Tô Tiểu Tiểu vẫn là nhận đường.

Lại , dấu hiệu hoàng cung rõ ràng như .

Cho dù nàng đường, chỉ cần hướng tới phương hướng đó , nàng khẳng định thể đến.

Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên nghĩ tới Tố Vân.

Nàng dừng một chút.

Hôm nay, Tố Vân đại khái tìm nàng thật lâu .

Hiện tại trời tối , nàng nhất định thực lo lắng.

Cước bộ Tô Tiểu Tiểu nhanh hơn.

Nàng cũng thể cho Tố Vân lo lắng. 

cũng là nàng cầu xin mang nàng cung.

Kết quả, cung còn nháo chuyện như .

Nói như thế nào cũng là nàng đúng.

Tô Tiểu Tiểu nghĩ như , cước bộ nhanh hơn.

Ước chừng hơn nửa canh giờ, Tô Tiểu Tiểu mới đến cách cửa cung một đoạn xa.

Nàng tránh ở một gốc cây đại thụ.

Nàng tìm kiếm ảnh Tố Vân.

Tố Vân cũng ngốc.

Nàng thấy, nàng khẳng định là sẽ tìm nàng.

Nếu tìm thấy, biện pháp nhất chính là trở cửa cung ôm cây đợi thỏ.

Vì thế, Tô Tiểu Tiểu cũng lo lắng thể hồi cung.

cuối cùng cũng thể .

Quả nhiên, nàng gốc cây một hồi lâu.

Chợt thấy phía truyền đến một thanh âm vội vàng.

“Nương nương, cuối cùng cũng đợi ngài.”

Loading...